Chương 21: Bữa ăn không trọn vẹn

Ông Lăng nghe xong đã gật đầu hài lòng, tính cách của Lăng Phong thế nào, người làm cố như ông Lăng cũng hiểu rõ. Ông không truy cứu nữa, một phần là không muốn tất cả phải khó xử, một phần là hôm nay là ngày vui.

Lăng Triệt nhìn ông Lăng, hiểu ra suy nghĩ của ông, anh đã lên tiếng:

_ Ông nội, Dao Dao vẫn chưa ăn tối, chúng ta vào trong dùng bữa đi ạ!

_ Dao Dao vẫn chưa ăn sao? Vậy mau vào trong thôi!

_ Ba, thế Nhiên Nhiên thì thế nào?

Hà Nhiễm bất bình thay Bạch Tự Nhiên, rõ ràng cô ta là người được bà ấy công nhận là con dâu. Vậy mà từ khi Lạc Dao Dao xuất hiện, con dâu của bà ấy như biến thành người vô hình.

Ông Lăng quay lại nhìn Hà Nhiễm, chỉ biết lắc đầu rồi đi vào trong. Lăng Triệt nắm tay cô vào phòng ăn, để lại ba con người vừa bực vừa tức. Bạch Tự Nhiên thì bên ngoài tỏ ra vui vẻ, nhưng bên trong đã vô cùng căm hận Lạc Dao Dao. Muốn lập tức gϊếŧ chết cô để hả giận.

...

Trong bàn ăn, ngoài ông Lăng và Lạc Dao Dao nói chuyện thì bốn người còn lại đều im lặng. Lăng Triệt thì lâu lâu lại mỉm cười với vẻ mặt vừa bất ngờ vừa lúng túng của cô.

Chẳng hiểu sao anh lại vô cùng thích ngắm nhìn cô khi ăn, hoặc khi chăm chú làm một việc gì đó! Bạch Tự Nhiên nhìn dáng vẻ cưng chiều của anh đối với Lạc Dao Dao như vậy, vừa cảm thấy ganh tị vừa cảm thấy tức giận tột cùng.

Hà Nhiễm bên cạnh cũng cảm nhận được, nhưng cũng chỉ xoa nhẹ vào tay cô ta để an ủi. Hà Nhiễm nhìn Lạc Dao Dao vui vẻ cười nói như vậy, bất ngờ lên tiếng nhắc đến những chuyện ngày xưa của Lăng Triệt và Bạch Tự Nhiên.

_ Ba, ngày xưa Lăng gia và Bạch gia đều là chỗ thâm tình, đến chuyện hứa hôn cho tụi nhỏ cũng đã định sẵn. Hay là chọn ngày lành, chúng ta cùng Bạch gia bàn về chuyện này đi!



Nghe Hà Nhiễm nói vậy, Bạch Tự Nhiên cảm thấy vui hơn đôi chút! Có mẹ chồng chống lưng như vậy, cô ta không tin là Lăng Triệt cũng dám từ chối. Nhưng Lăng Triệt không những từ chối, mà còn cảnh cáo thẳng mặt Hà Nhiễm, Lăng Phong và cả cô ta.

_ Bà không có tư cách xen vào chuyện tình cảm của tôi. Chuyện này tôi không muốn nghe thêm một lần nào nữa! Cả ba người, không ai có tư cách được đυ.ng vào người phụ nữ của tôi! Nếu không, tôi có thể bóp chết các người đó!

_ Triệt.

Lạc Dao Dao nghe thấy vậy chỉ sợ run rẩy, sát khí từ người anh vô cùng lớn, cô ngồi bên cạnh mà muốn chết ngộp với anh.

Vừa nghe tiếng nói sợ hãi của Lạc Dao Dao, anh đã thu lại cái sát khí chết người kia lại! Nhìn cô một cách dịu dàng nhất có thể.

Cả ba người nghe anh cảnh cáo, chỉ biết im lặng tiếp tục phần ăn. Còn ông Lăng thì vô cùng hài lòng, tính cách của anh rất giống với ba Lăng. Nhưng Hà Nhiễm lại không lấy đó làm gương mà còn muốn đi theo vết xe đổ của bà nội Lăng.

................

Ăn tối xong, Lạc Dao Dao muốn ở lại nói chuyện cùng ông Lăng nhưng lại bị anh kéo về. Chẳng hiểu anh tức giận cái gì mà dùng sức vô cùng lớn, khiến cô đau đến nhíu mày.

_ Triệt, chú làm tôi đau.

Nghe được lời của cô, anh buông tay ra ngay, còn nhẹ nhàng nhìn xem nơi vừa bị anh nắm lấy. Chỉ thấy đỏ một mảng, nên anh đặt cô vào trong xe.

Xe chạy nhanh trên đường lớn, Lăng Triệt hình như không vui khi gặp lại Hà Nhiễm. Lạc Dao Dao nhẹ giọng hỏi, sợ anh sẽ tức giận nên rất nhỏ nhẹ nói ra.



_ Triệt, chú vì sao không vui khi từ nhà lớn trở về? Chẳng phải mẹ chú đã mất cùng với ba chú sao?

Lăng Triệt vẫn im lặng, nhưng rồi cũng lên tiếng trả lời cô:

_ Bà ấy may mắn thoát nạn. Nhưng kể từ đó, bà ấy không hề quan tâm đến tôi nữa! Ngoài Lăng Phong ra thì chỉ có Bạch Tự Nhiên ở cùng bà ấy! Nên là kể từ đó, tôi xem như mẹ mình đã mất.

Lạc Dao Dao nhìn thấy nửa gương mặt của anh, cô cảm nhận được sự buồn bã khi nói về chuyện của quá khứ không mấy tốt đẹp kia! Cô thật sự muốn khai thác những quá khứ của người đàn ông này! Thật muốn là một phần của cuộc sống trong anh.

Ánh mắt chăm chú của cô khiến anh thấy ấm áp. Kể từ khi ba anh mất, mẹ may mắn thoát chết nhưng không quan tâm đến anh. Thì chỉ còn mình ông nội Lăng là quan tâm lo lắng cho anh vô điều kiện.

Lăng Triệt còn muốn ích kỉ, chiếm luôn người phụ nữ trước mặt này là của riêng. Không muốn ai làm tổn thương cô ấy, không cho ai có cơ hội đυ.ng vào cô ấy.

Lạc Dao Dao mệt mỏi vì những suy nghĩ của bản thân mà đã ngủ thϊếp đi! Đường về kí túc xá cũng đã rất gần, nhưng anh không thể đưa cô vào trong phòng. Đấu tranh lí trí, cuối cùng cũng quay xe, một đường đi thẳng về nhà!

...

Bế cô đặt lên giường, đắp chăn kĩ càng rồi mới bước vào phòng tắm. Một lúc quay ra, anh đi đến nằm cạnh cô, muốn qua phòng khác ngủ nhưng thời cơ tốt như thế này! Thật không muốn bỏ qua.

Anh quay sang nhìn cô, gương mặt lúc ngủ của cô vô cùng đẹp, khiến anh muốn dứt ra cũng không được! Muốn đưa tay ôm cô vào lòng, nhưng không ngờ cô lại chủ động ông lấy anh.

Cảm giác như được lên chín tầng mây, được người phụ nữ của mình chủ động ôm lấy thì không gì sánh bằng.

Anh vui vẻ choàng tay qua giữ chặt cô, thật muốn giữ nguyên hiện trạng này cả đời! Muốn mỗi sáng thức giấc sẽ có cô nằm bên cạnh. Đi làm về có cô chờ đợi. Đi dự tiệc có cô đi bên cạnh. Cảm giác đó, anh cũng có thể cảm nhận được!