Chương 2: Tới trường nhận lớp

Kim Da-In giương mắt nhìn người đàn ông vừa xâm hại mình đi mất, cô liếc mắt nhìn thấy cậu học sinh ban nãy định nhường chỗ của bản thân cho cô vẫn còn đang lén lút nhìn cô thì bị cô bắt được, thanh âm run rẩy xen chút dư âm của cao trào vừa đi qua:

"Cậu... không xuống sao? Tới trường rồi... đó..."

Chỉ thấy cậu thanh niên kia đem cặp ôm phía trước ngực càng thêm chặt, gương mặt non nớt đỏ bừng đáp lời cô:

"Cậu... Cậu xuống trước đi. Đừng để ý tới tôi."

Kim Da-In liếc mắt nhìn thấy chân cậu ta cọ xát với nhau, đũng quần hơi nhô lên, cô nhanh chóng rời tầm mắt.

Hình như cậu ta cũng thấy được ánh mắt cô rơi trên đũng quần liền càng thêm xấu hổ, cư nhiên nghe tiếng người ta kêu đau đớn mà cậu ta liền cứng được? Liệu cậu có phải biếи ŧɦái hay không? Càng nghĩ càng khiến bản thân cậu ta nhục nhã, muốn đào cái hố nhảy xuống biến mất khỏi tầm mắt của cô gái đứng trước mắt này, vì vậy cậu đành tiếp tục lên tiếng giả vờ giận dữ đuổi cô đi:

"Cậu... Nhìn cái gì mà nhìn? Cậu không thấy bản thân đang không lễ phép hay sao mà nhìn chằm chằm người ta vậy? Mau đi khuất mắt tôi đi!"

Kim Da-In giật mình, cô chỉ đang cố gắng chống đỡ thân thể đứng thẳng dậy nhưng chân cô run quá, dư âm cao trào còn chưa đi qua hết lại nghe thấy tiếng bác tài xế xe buýt thúc giục cô cùng cậu học sinh kia:

"Này hai cô cậu kia có nhanh xuống xe cho người ta còn đóng cửa hay không? Mới có tí tuổi đầu đã bắt đầu học cách liếc mắt đưa tình, tán tỉnh nhau công khai thế hả? Có tin tôi báo cáo việc này lên nhà trường cô cậu hay không!?"

Cậu học sinh kia nghe lời giục giã cùng lời mỉa mai châm chọc của bác tài xế liền đứng dậy, chiếc cặp vẫn luôn được ôm trước ngực che chắn chiếc lều đã dựng đứng kia rồi chạy xuống xe. Kim Da-In thấy vậy cũng đành cố gắng lê thân thể mệt mỏi cùng đôi chân run run của mình xuống xe.

Cô ngồi ở ghế xe buýt một lúc, ổn định cơ thể liền bắt đầu đứng dậy. Cảm giác nhớp nháp từ qυầи ɭóŧ khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, lẩm bẩm:

"Một lát liền đem qυầи ɭóŧ cởi ra vậy."

Nói xong liền nhấc chân chạy vào trường, thông qua bảng tin liền tìm thấy phòng học. Sau khi vào lớp thấy mọi người đều đã đến gần hết, chỗ cũng đã được ngồi gần hết chỉ còn trống bàn thứ ba dãy cạnh cửa sổ cùng vài chiếc bàn ở dãy cuối. Kim Da-In dáng người cao ráo nhưng cũng chỉ tính được là chiều cao trung bình vì vậy cô liền chọn ngồi bàn ba cạnh cửa sổ còn trống kia. Vừa yên vị thì liếc mắt nhìn thấy vài học sinh nam nối đuôi nhau ngồi vào vị trí dãy cuối lớp kia, trong đám đó có một cậu học sinh trông đặc biệt ưa nhìn.

Sau khi đánh giá xong lớp học, chuông báo hiệu giờ học đã đến.