Chương 2: chương 1. gặp gỡ

Chap 1 gặp gỡ

Nó đã ở hàn quốc được một năm rồi. nó may mắn được nhận học bổng của trường trung học phổ thông star. Mục đích nó qua hàn là mong gặp được thần tượng của mình là Nu’est và super junior. khi nhận được giấy chứng nhận nó vui mừng khôn xiết. giờ nó nghĩ lại mà còn thấy vui.

Qua đây đúng như ước nguyện của nó. nó đã gặp được thần tượng của mình ở ngoài đời thật. xin được chữ kí nè, xem biểu diễn, còn được chụp hình chung nữa chứ.

sau khi đi làm về Nó lang thang một mình trên đường suy nghĩ về những điều mà nó trải qua. Suốt một năm nó chỉ tập trung học tiếng hàn. Và tuần sau là nó bắt đầu năm học mới. đang mải mê suy nghĩ thì nó nghe được tiếng kêu cứu của một ai đó.

Nó tò mò tới nơi phát ra tiêng kêu cứu thì nó thấy ba thằng con trai đang vây quanh một bà lão (nói bà lão chứ khoảng 60t ak)

“mấy người đang làm gì đó, dừng tay lại”-nó bất bình lên tiếng rồi chạy lại đỡ bà dậy

“bà không sao chứ”-nó quan tâm

“bà không sao, con mau đi đi”bà nói hiền

“mấy người có phải con trai không, sao lại ăn hϊếp một bà già chứ”-nó

“cô e, chuyện này không liên quan đến cô e. còn nữa muốn biết bọn anh có phải con trai không thì e cùng bọn anh kiểm chứng đi. Hahahahaha”-tên đó gian manh nói, xong cả bọn cười hả hê.

Nó tức giận bay tới đấm vào mặt tên đó một phát. Thấy bạn mình bị đánh thì hai tên còn lại xong lên đánh nó thì đội tuần tra an minh tới bọn kia thấy vậy bỏ chạy. nó thở phào nhẹ nhõm vì sợ con người thứ hai của nó thức giấc. xong nó quay qua bà

“sao khuya rồi mà bà lại ở đây, nếu không có con thì không biết bà làm sao nữa”-nó nói giọng trách móc vừa nói nó vừa đỡ bà tới ghế công viên gần đó ngồi

“uhm, cảm ơn cháu”-bà nhìn nó cười nói. Không biết sao bà cảm thấy mến cô bé này.

“Mà hình như cháu không phải người hàn”-bà hỏi thăm nó

“dạ, con là người việt nam sang đây du học ạ”-nó

“Con tên gì bao nhiêu tuổi, học trường nào”-bà hỏi tiếp

“dạ, bà cứ gọi con là sun, con 17t, trường cấp ba star”-nó lễ phép nói.

“oh, vậy con bằng tuổi với hai thằng cháu của bà”-bà cười nói.

“cũng khuya rồi nhà bà ở đâu con đưa về”-nó

“thôi con đưa ta tới trạm xe bus gần đây, ta tự về cũng được”-bà nói

“nhưng…..”-nó không an tâm khi để bà đi như vậy

“ta được mà. Ah đây là sdt của ta, có gì cứ gọi ta”-bà hỏi nó

“Vâng ạ”-nó

“uhm, thôi bà về đây con về cẩn thận nha, về tới nhà gọi cho ta, cho ta đỡ lo”-bà

“vâng bà đi cẩn thận”-nó

Nó trên đường về nhà mà cứ nghĩ “bà ấy sao hỏi thăm mình dữ vậy, không biết có khi nào giả người tốt dụ mình đem bán không ta” (chị này cứ suy nghĩ tào lao). Cứ suy nghĩ nó không biết rằng mình đã tới nhà.

Bước vào nhà nó nhớ lại lời bà nói. Nó lôi dt ra gọi cho bà.

“alo, con là sun đây ạ, bà về tới nhà chưa ạ”- nó

“uhm. Bà về tới nhà rồi, con về tới rồi hả”-bà

“dạ, con tới nhà rồi, thôi con cúp máy nha bà, con ngủ mai con còn đi làm nữa”-nó

“con đi làm sao”-bà bất ngờ , cô bé đó phải đi làm sao

“vâng, con làm kiếm thêm tiền tiêu vặt ạ”-nó vui vẻ trả lời

“uhm, vậy con nghỉ ngơi đi”-bà tiếc nuối

“vâng, bà ngủ ngon ạ”-nó.Vậy là nó chìm vào giấc ngủ.

Còn bên bà

“bà sao không ngủ mà ngồi đó nữa khuya rồi mà”-soo lo lắng cho bà

“uhm, hôm nay ta đi dạo gặp bọn lưu manh….”-bà chua nói hết mà soo nhảy vào nói

“hả, bà có sao không, có bị thương chỗ nào không để con….”-soo nói một lèo.

“thôi, stopppp, ta không sao, may mà có cô bé đó giúp đỡ”-bà vui khi nhắc đến nó

“cô bé nào?”-soo tò mò

“cô bé dễ thương lắm, bằng tuổi con đó, lại học cùng trường với hai anh e con luôn đó, khi nào bà giới thiệu cho cháu” bà hí hửng nói (già rồi mà…)

“vâng, bà lên ngủ đi, cũng muộn rồi”-soo nói

“uhm, bà đi ngủ đây, ah mà anh con sao rồi, mà kiếm người giúp việc mới chưa”-bà hỏi

“dạ anh ấy vẫn vậy, ngày mai con sẽ đăng tin tìm”-soo

“uhm.”-bà

Soo sau khi nghe bà nói về cô gái đó cậu không ngừng suy nghĩ “không biết cô gái đó ra sao mà bà khen quá trời, không biết có phải lừa đảo không,…….”sau đó cậu chìm vào giấc ngủ luôn.

End chap 1