Chương 10: (9) NGƯỜI BỆNH CÔ ĐỘC

Natasha phát hiện đôi trưởng dùng tốc độ mà mắt thường cũng nhìn thấy được mà "sống" lại, anh không hề kháng cự tiếp xúc những công cụ cùng tiện lợi mà khoa học kỹ thuật phát triển mang đến, cũng không hề giống một cái máy nướng bánh mì mà mỗi ngày lặp đi lặp lại mà sống qua ngày.

Cô chú ý được, phong cách ăn mặc của đội trưởng thay đổi đến nghiêng trời lệch đất, quần áo đều có chứa hương thơm của nước giặt mát mẻ cùng dễ chịu, thậm chí có khi tham gia nhiệm vụ cần mặc tây trang, màu sắc hay hoa văn cà vạt của anh đều hoàn toàn tương xứng với bộ tây trang không lệch chỗ nào.

Anh cạo râu sạch sẽ, đôi khi sẽ có một vài vết trầy nhỏ, thể hiện rõ ràng đó không phải do anh tự cạo, móng tay được cắt gonh gàng, không có khoé da, chứng minh rằng đẩy đủ dinh dưỡng, giày cũng rất sạch sẽ, cả người gonh gàng thoải mái...... Cô ấy xem ra chăm đội trưởng rất kỹ càng, Natasha đồng ý với báo cáo của Coulson, ít ra thì cô vợ này thật sự rất yêu đội trưởng.

Huống chi, bản thân đội trưởng cũng thích thú......

"Natasha, cô có biết cái ứng dụng nào có thể timf được nơi bán hoa không?" Đội trưởng cau mày, nhìn chiếc điện thoại thông minh như có thâm cừu đại hận, rất giống đang cầm quả bom nguyên tử, "Poppy yêu câu tôi phải dùng di động tìm kiếm tiệm hoa......"

"A...... Từ từ, cô ấy có bảo là có thể gọi hỏi cổ, Natasha cảm ơn." Đầu đội trưởng một chút cũng không ngẩn lên, lộ ra tươi cười, bỏ di động lại trong túi, cầm lấy khiên nhảy thẳng từ trực thăng đang bay xuống đất.

Natasha:......

Hawk Eyes:......

Đặc công A:......

Hơn nữa, cái tài khoảng xã hội tạo cho đội trưởng lúc mới bắt đầu, cũng xuất hiện thay đổi, đương nhiên chỉ là loại cá nhân ít ai biết, tài khoản Captain America về phía chính phủ là do Coulson quản lý ( hoa rớt).

Vốn là mấy bức ảnh phong cảnh cách 2 tuần thay một lần, biến thành mỗi ngày mỗi cái, bắt đầu từ "Hôm nay là món bí đỏ chưng thịt, đính kèm ảnh của bí đỏ chưng thịt", dần dần biến thành "Hôm nay Poppy cùng tôi cùng nhau trồng hoa ở trên ban công, đính kèm ảnh của một bóng dáng có tóc màu vàng kim", lại biến thành "Poppy đã biết sử dụng điện thoại thuần thục rồi, thật là gỏi, đính kèm ảnh bóng dáng cô gái nhỏ tóc vàng kim trong bếp", thậm chí sau khi học được cách chèn biểu cảm, "Poppy bảo biểu tình của tôi rất giống biểu tình của cái này, đúng không?, đính kèm là gói biểu cảm của một con cún lông vàng đang lè lưỡi".

Đúng vậy đúng vậy đúng vậy, đội trưởng chính là một người sủng vợ đến huyễn thế cuồng ma. Quả thực không cứu nổi!

Tóm lại, cô vợ từ trên trời rơi xuống này có ảnh hưởng vĩ đại đến đội trưởng, đều là hướng theo chiều hướng tốt đẹp, nên tiếp tục theo dỗi, nhưng nên hạ cấp độ giám thị xuống. Báo cáo cho Fury của Natasha viết như thê.

"Vì sao phía dưới còn có Coulson ký tên?" Fury đầu trọc nhíu mày.

"Bởi vì Poppy vì rất cảm ơn sự giúp đỡ Coulson, cho nên đã gửi cho anh ta bộ ảnh đặc biệt có 102 về đội trưởng, cộng thêm chữ ký." Natasha để lại cho cục trưởng một cái bóng dáng tiêu sái, đi thang máy xuống lầu. Trên đường đi, vừa đúng gặp đội trưởng vừa mới thay xong quần áo đi ra,một tay cầm điền thoại gọi điên, Steve gật đầu với Natasha tỏ ý cảm ơn, anh vừa bước vào thang máy điện thoại cũng vừa lúc nhấc lên.

"Poppy, anh bắt đầu trở về, có cần mua gì không?"

"Anh sẽ không đi lạc, anh tự mình trở về."

"Walmart sao?"

"Không thể ăn cái kia, anh xem trên mạng có nói nó không tốt cho sức khoẻ."

"Chỉ được ăn một chút thôi."

"Không được."



"Được rồi, em cúp máy đi"

Natasha:...... ĐM. Cái hành động thồn cẩu lương gì thế hả!

Kết thúc điện thoại, đội trưởng vừa lòng nhét điện thoại di động vào túi áo khoác. Vừa đúng lúc thang máy cũng xuống tới rồi bãi đỗ xe ngầm.

"Mẫu áo khoác mới của Muier Paris, Cap, vợ anh rất có mắt thưởng thức." Natasha bảo trì mỉm cười, "Khi nào giới thiệu chúng ta một chút?"

"Trình độ thưởng thức cảu cô ấy rất cao." Steve chần chờ một chút, "Tôi phải về hỏi ý kiến của cô ấy một chút đã."

Những đặc công ăn dưa đứng xung quanh điên cuồng đánh chữ trong diễn đàn riêng của đặc công: Vợ đội trưởng là Sư tử Hà Đông! A a a a!

Tóm lại, sau một tháng Poppy xuất hiện, toàn cục S.H.I.E.L.D đều biết vợ đội trưởng đã trở lại, đều biết đội trưởng sủng vợ không biết đâu là bến bờ, vợ là cái lu dấm to (không có) cùng sư tử Hà Động ( cũng không), đem đội trưởng thành dễ bảo. Tuy rằng có cả tá nữ đặc công cùng nam đặc công (......?) bóp cổ tay thở dài, nhưng là Steve lại không biết. Anh đi trên con đường về nhà, vẫn đội chiếc mũ thấp như cũ, nhưng tâm tình thì hoàn toàn khác hẳn, tràn ngập chờ mong cùng hạnh phúc.

Anh hôm nay trở về thật sự rất sớm, lúc vào cửa vợ anh đã đắp chăn ngủ trên ghế sofa rồi, trong TV chiếu chương trình giải trí ầm ĩ, Steve nghe được tiếng hơi nước sôi trong phòng bếp. Anh nhẹ nhàng đóng cửa, đi vào phòng bếp hạ nhỏ lửa, ngồi xổm trước mặt cô chăm chú gắm nhìn gương mặt cô.

Những sợ tóc vàng mềm mại mượt mà, lông mi cong vυ"t, cái mũi nhỏ thăng tắp, khóe miệng trong lúc ngủ hơi hơi nhếch lên, cả người nằm gọn ở trên sô pha, gương mặt bị ép đến tròn tròn, có điểm giống em bé, tính cách cũng giống, nhưng lại ở rất nhiều lúc lại rất bảo vệ người yêu của mình.

Steve ôn nhu chăm chú nhìn cô, nhịn không được đưa tay vén đi những sợi tóc rũ trên cằm cô, mềm nhẹ hôm lên trán mà thì thầm: "Anh yêu em, Poppy."

【 Nhiệm vụ hoàn thành, bắt đầu thoát ly.】

Độ ấm trên tay đột nhiên biến mất, Steve nhìn sô pha không còn bóng người, mờ mịt gọi: "Poppy?"

Ba Bội mơ mơ màng màng tỉnh lại, nghe được câu nói, hoảng sợ mà bắt lấy tay Steve, lại không thể bắt được gì, bốn phía đã là sương mù trắng xoá.

"Alpha? Tôi rời đi sao?"

【Đúng vậy, Poppy, nhiệm vụ đã hoàn thành. 】

"Tôi có thể trở về sao? Tôi không muốn rời khỏi anh ấy" Cô gái nhỏ đã biến lại mái tóc đen ngồi bệch xuống, một chút tinh thần đều không có.

【Xin lỗi Poppy, nhưng cậu có thể sau khi hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ, lựa chọn trở lại thế giới Captain America. Tôi sẽ vì cậu ghi lại thời điểm cậu rời đi, khi cậu lựa chọn trở về, thời gian sẽ từ lúc cậu rời đi mà lưu động.】 Mèo Ba Tư đi xung quanh cô, dùng đuôi lông xù xù đi quét chân cô, Poppy khom lưng đem nó bế lên.

"Nhưng là tôi không có tinh lực đi tiếp theo cái thế giới."

【Đúng vậy, đây là tôi muốn nói, Poppy, đẩy cánh cửa trước mắt đi. 】sương mù trắng xoá tản ra, trước mặt Poppy xuất hiện một tấm "cửa" kính trong suốt, cô có thể thông qua tấm "cửa"mà nhìn thấy làn sương mù đằng sau. Cô duỗi tay đẩy nó ra, lại là một thế giới khác, ôm Alpha cất bước đi vào.

Căn phòng có hình tròn, ở giữa đặt một chiếc sofa đơn mềm mại, bốn phía là tủ thuỷ tinh, nhìn qua có chút giống —— quan tài. Cô đi đến tủ có chứa vật thể duy nhất trước mắt, phát hiện bên trong là chính bản thân cô, chính xác mà nói, là cơ thể cô sử dụng ở thế giới của Captain America.

【 Sau khi tích được chút năng lượng, tôi đã tạo ra nơi này, mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành cậu có thể ở lại đây nghỉ ngơi. Mà các thân thể cậu sử dụng ở các thế giới, khi không sử dụng sẽ được gửi lại chỗ này. Trong dòng thời gian trong tủ là ngừng lại, cho nên mới có thể trở lại điểm thời gian. 】



"Năng lượng?"

【 Không sai......】 Alpha có điểm chần chờ 【 Poppy, tôi có thể rút ra trí nhớ của cậu rồi mới lại giải thích không? 】

"Tôi cái gì đều sẽ không nhớ rõ sao?" Cô bước đến trung tâm, ngồi trên chiếc sofa đơn mềm mại, thân thể không có cảm giác, nhưng là tinh thần lại mệt mỏi đến mức không muốn cất lời.

【 Sẽ không, sau khi rút ký ức tôi sẽ gửi cậu tới cơ thể tương đối ứng với thế giới, cậu chỉ cảm thấy khoảng thời gian kia là một bộ phim đã từng coi cách đây ba tháng trước, có ấn tượng nhưng lại rất mơ hồ. Đây...... cũng là vì muốn nhiệm vụ tiến hành thuận lợi. 】

Poppy gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý, cô không thể không tiếp tục tiến lên, giữ lại những ký ức và cảm xúc về Steve nhất định sẽ khiến nhiệm vụ kế tiếp thất bại. Vài tia sáng hồng nhạt như sợi tơ từ đỉnh đầu Poppy vụt ra, sau khi xoay quanh vài vòng, liền xuyên qua kệ thủy tinh tiến vào trong cơ thể của Poppy Rogers.

Poppy dần dần cảm thấy bất đồng, những tình cảm dư thừa của cô đối với Steve đều theo vài tia sợi tơ kia mà vơi đi, chỉ có thể mơ mơ màng màng nhớ rõ một chút khoảnh khắc ở chung. Alpha quan sát phản ứng của cô, xem cô có chỗ nào không ổn hay không.

【 Cậu ổn chứ? 】

"Còn tốt, Alpha, cậu tiếp tục nói đi, năng lượng là cái gì?" Poppy duỗi tay bắt đầu vuốt lông mèo, cô cùng "cô khi bắt đầu" đã có chút khác biệt, cho dù đã rút đi ký ức, nhưng cô hiện tại còn chưa có nhận ra.

【 Năng lương của tôi nhận được là từ tình yêu của nhân vật chính thế giới đối với cậu sau khi cậu rời đi, có năng lượng, tôi có thể đưa cậu xuyên qua thời không, hoặc là cho cậu một năng lực thiên phú nhất định, tóm lại tôi có thể làm rất nhiều thứ. Khi ở thế giới của Captain America bắt đầu khi, tôi đã sắp khô kiệt, cho nên có thể trợ giúp cậu rất ít, nhưng thế giới sau sẽ có nhất định cải thiện. 】

"Chỉ có cậu là hệ thống sao? Cậu đến từ đâu?"

【 Đúng vậy, tôi là độc nhất vô nhị. 】 Alpha nhảy xuống chân cô, ngồi ngay ngắn nhìn cô, nghiêm túc biểu tình giống quý ông nhỏ,【 Xin lỗi, hiện tại còn không thể nói cho cậu được. 】

"Được thôi, đồng đội." Poppy cười rộ lên, ngồi xổm xuống duỗi tay nắm lấy đệm thịt của Alpha, "Hợp tác vui vẻ."

【 Poppy, không cần niết móng vuốt. 】

"Tôi có thể sửa trang trí nơi này một chút không? Nơi này thoạt nhìn như là một phòng thực nghiệm tà ác gì đố vậy ấy." Poppy không quan tâm lắm, cô bến bổng mèo lên rồi ngắm nhìn xung quanh.

【 Có thể, cậu muốn đổi như thế nào? 】

"Có giấy và bút không?" Poppy ghé người lên vẽ vẽ tô trên chiếc bàn có giấy và bút mà Alpha vừa biến ra, "Nơi này muốn có kệ sách, chỗ này là giường, đây là sô pha lười, kia là bàn trà, bên này là mềm ghế, mấy cái tủ thuỷ tinh thì tạm cất đi! Ánh sáng hạ xuống một chút, tường màu vàng nhạt là được rồi. Còn muốn một cây cello và 1 cây violin."

【 Được. 】

Poppy nằm ở trên giường, khung cảnh xung quanh đã trở nên ấm áp hơn hẳn, Alpha cuộn tròn nằm trong lòng cô, bao hưng phấn lúc trang trí cũng trôi đi chỉ còn chút buồn bã mất mát: "Alpha, tới khi nào thì tôi sẽ hoàn thành tất cả nhiệm vụ đây?"

【 Sẽ không quá lâu, Poppy. 】 Alpha bỏ qua bảng báo "Không có quyền hạn dò hỏi" trả lời cô, vươn đầu lưỡi liếʍ nhẹ đầu tay cô.

"Cảm ơn cậu, Alpha, chúng ta đi thế giới kế tiếp đi đi."

【 Được, Poppy. 】