Chương 5: Hoàng tử tennis (4)

Sáng sớm ngày hôm sau, đập vào mắt Echizen Nanjiro là gương mặt gần như là hoàn mỹ của Giang Kỳ, hắn thở dài, quả nhiên Chúa cực kỳ thiên vị hắn.

Nói thật, Echizen Nanjiro chưa có gặp ai so với Giang Kỳ xinh đẹp hơn, mỹ nữ gợi cảm thành thục, tối hôm qua đặt ảnh dưới nền đất vẫn còn có thể nhìn ra tới. Hắn vẫn là thích nữ nhân!! Nhưng, nhưng là...... tối hôm qua hắn và Tiểu Kỳ đều không có làm tới bước cuối cùng, nhưng nên sờ, nên hôn, nên vuốt đều làm qua hết cả rồi!!

Nghĩ đến đêm qua, khuôn mặt Echizen Nanjiro không khống chế được lại đỏ lên, hắn dám bảo đảm, chỉ cần bây giờ xốc chăn bông lên, khẳng định sẽ lộ ra thân thể Giang Kỳ toàn là những vệt đỏ! Hắn lại một lần nữa tiếc nuối, ài, vì cái gì Tiểu Kỳ không phải là nữ a?

Thời gian trôi qua, ánh mắt Echizen Nanjiro nhìn Giang Kỳ càng thêm thâm thúy, nhìn đôi môi đỏ hồng của Giang Kỳ, hắn nuốt nước miếng, Tiểu Kỳ chắc là sẽ không tỉnh lại nhanh như vậy đâu ha, hay...... hay hắn hôn một cái cũng không có gì đáng ngại đi?

Chỉ là hôn một cái thôi......

Nghĩ nghĩ, thân thể không tự chủ được khẩn trưởng xích lại gần, đang muốn hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, nhận ra ánh mắt của đối phương đang giật giật, hắn giật mình, cơ thể xích ra xa, cứng lại, một cử động cũng không dám.

"Ưm ~ Nanjiro?" Vừa mới tỉnh liền thấy bộ ngực có màu da bánh mật, khuôn mặt cậu không khống chế được đỏ lại, lại nhìn thấy đối phương đơ người, Giang Kỳ có chút thắc mắc.

Echizen Nanjiro xoay người lại, che cái mũi, muốn chết, thật mê người ~ rõ ràng mình là thẳng nam mà!! Cực kỳ thẳng nam!! Chính là thích em gái dễ thương đó!!

Vừa rồi là ai thừa dịp Tiểu Kỳ ngủ muốn hôn cậu ấy cưng có thể nói cho chế không? →_→

Echizen Nanjiro nhận ra vừa nãy hắn vừa mới nghe được thanh âm dụ hoặc của Tiểu Kỳ...... Thật muốn nghe lại một lần nữa......

Thời điểm Echizen Nanjiro đang rối rắm, Giang Kỳ cũng đã hoàn toàn tỉnh táo lại, cậu ở sau lưng nhìn bóng lưng hắn không khỏi buồn cười, cố ý từ đằng sau lưng hắn vòng tay ra trước, nắm cái thứ mà nam nhân mỗi sáng đều chào cờ, đồng thời ở bên tai hắn dùng lời nói nhỏ nhẹ: "Nanjiro, gai đâu?~"

Yêu tinh!!

Echizen Nanjiro kêu lên một tiếng, đồ vật nam tính phía dưới làm sao chịu nổi được kí©h thí©ɧ? Quay lại đột ngột đè Giang Kỳ chơi xấu ở dưới thân, dùng sức hôn đôi môi đỏ hồng hắn đã nhìn từ sáng sớm tới giờ!

"Hừ ~" Giang Kỳ hưởng thụ hừ một tiếng.

Echizen Nanjiro một đốn, càng thêm sức hôn lên. Mẹ nó, tôi chính là thẳng nam! Hắn không ngừng hôn Giang Kỳ và niệm câu thần chú cùng lúc.→_→

Hai người cùng nhau giúp đỡ cho nhau vào buổi sáng, Echizen Nanjiro đầu có chút hỏng đấm đá đầu giường.

Mẹ ơi, con tuyệt đối là thẳng nam!!

Giang Kỳ thở phì phò, liếʍ đôi môi có chút đau đớn, nhìn bảo bảo Echizen Nanjiro đánh không khí, một bộ dáng 'tui bị hại' là sao? Cậu nhịn xuống ý niệm một cước đá bay hắn. Giang Kỳ định đứng lên, lại phát hiện bản thân mình như muốn nhũn ra, lại nhìn qua đối phương đang làm lơ cậu, cậu rốt cuộc cũng không nhịn được đem một chân đá Nanjiro xuống giường,

"Cút cho tôi!!"

Echizen Nanjiro vẻ mặt mộng bức ngồi trên mặt đất, ngây ngốc nhìn Giang Kỳ đi về hướng phòng tắm, hắn làm gì sai sao?

Bất quá...... hắn cảm thấy phía dưới Tiểu Kỳ có chút kỳ quái, là hắn ảo giác sao?

"Phanh ——"

Tiếng đóng cửa thật lớn đánh bay ý nghĩ của hắn, hắn xấu hổ sờ sờ cái mũi, "Tiểu Kỳ, cùng nhau tắm?"

"...... Lăn." Giang Kỳ đang chuẩn bị vặn vòi nước cứng đờ, nói. Người này rốt cuộc đã phát hiện thân thể cậu có vấn đề chưa trời? Cậu đều cố ý rõ ràng bại lộ như vậy! Người này là quá ngốc đi?

Người ngốc Echizen Nanjiro lén lút lon ton đi đến cửa phòng tắm, nói: "Tiểu Kỳ, tôi muốn đi tiểu."

"......" Tốt xấu đây cũng là nhà Echizen Nanjiro, Giang Kỳ cũng không quá phận, đem bản thân quấn đến kín mít rồi mới mở cửa.

Echizen Nanjiro có chút hưng phấn nhìn cửa đang dần mở ra, sau đó liền thấy đối phương bọc đến kín mít, liền bước vào không thèm nhìn Giang Kỳ nữa, biểu hiện thất vọng lộ ra rõ ràng.

Giang Kỳ kéo khóe miệng giương cao, cười như không cười nói: "...... Cậu không phải muốn đi vệ sinh sao, đi xong liền lăn."

Echizen Nanjiro bẹp miệng một tiếng, đàn ông quả nhiên không đáng tin cậy(......), rõ ràng giây trước còn quan tâm hắn, giây sau liền trở mặt như không quen biết nhau.

Hắn buồn bực mở cái nắp cầu, không có dấu vết gì của đồ vật kia.

Hừ, chỉ cần Tiểu Kỳ nhìn một lần nữa hắn cũng sẽ như vậy!

Giang Kỳ đau đầu xoa cái trán, "Cậu còn muốn đi bao lâu?"

Echizen Nanjiro một đốn, tức muốn hộc máu kéo khóa quần lên, dậm chân thật mạnh đi ra ngoài.

Giang Kỳ: "......"

Cọ tới cọ lui một giờ, Echizen Nanjiro cùng Giang Kỳ lần lượt xuống lầu, làm lơ mẹ Echizen dùng ánh mắt ái muội cùng ba Echizen vui mừng. Ngồi xuống ăn cơm.

"Đúng rồi, ngày cưới của các con mẹ và ba con đã sắp xếp ổn thỏa." Mẹ Echizen thông báo một tin sốc.

"Phốc, ngày cưới??!!!!" x2

"Đúng vậy! Tiểu Kỳ a, chúng ta yêu cầu con cùng ba mẹ thương lượng một chút, dù sao cũng là hôn sự hai nhà."

"............ Con là cô nhi......"

Không sai, hệ thống 001 đáng chết đem thân phận thiết lập cẩu huyết. Còn có, ánh mắt hai người như thế là ý gì!!! Lão tử là có cha mẹ!!! Chẳng qua không ở trên thế giới này mà thôi.

"Đứa nhóc đáng thương, về sau dì chính là mẹ con." Mẹ Echizen tình cảm phong phú trực tiếp rơi nước mắt, tình thương của người mẹ triệt để phát huy, làm Giang Kỳ không cầm được lòng mà gật đầu, nhỏ giọng kêu một tiếng mẹ......

Sau đó cậu ngẩng đầu lên liền thấy Echizen Nanjiro dùng ánh mắt cá chết nhìn chằm chằm mình, Giang Kỳ xoa nước mắt sinh lý, tùy ý hỏi: "Làm sao vậy?"

Echizen Nanjiro hướng nơi ba mẹ hắn đang chu chu môi, Giang Kỳ theo tầm mắt hắn.........

"Ứm~ Ừm ~ chồng yêu, anh nói ngày cưới tổ chức vào tháng sau là tháng 9 nên cử hành như nào."

"Vợ yêu, vẫn nên là đính hôn trước đi! Rốt cuộc bọn nhỏ còn ở đi học, về sau tốt nghiệp lại kết hôn cũng không muộn."

"Vâng, vâng, thế cũng được. Vẫn là chồng yêu lợi hại ~~"

"Vợ yêu~~~"

"Chồng yêu ~~" hai người thi nhau ân ân ái ái.

"..............." x2.

"Mẹ, con là thẳng nam! Thích nữ! Tiểu Kỳ là nam!" Echizen Nanjiro nghiêm túc nói thẳng cho chính ba mẹ biết sự thật.

Echizen cha mẹ: "...... Ai?"

Thân thể Giang Kỳ cứng đờ, trong lòng có chút thất vọng, vẫn là không được sao...... Xem ra nhiệm vụ có vẻ sẽ thất bại......

Nghĩ, Giang Kỳ đem khóe miệng còn dính sữa bò lau khô, " Dì không cần nói giỡn, con thực sự là nam! Thôi, con đi học đây." Nói xong, cậu hạ eo chào ba mẹ Echizen, xoay người rời đi.

Tâm Echizen Nanjiro hoảng hốt, vội vàng đuổi theo.

"Ai! Các con thiệt là!!"

Mẹ Echizen lo lắng nhìn bóng lưng cả hai, "Chồng yêu......"

Ba Echizen an ủi nói: "Thôi, để tụi nó tự giải quyết."

Trên đường, Echizen Nanjiro vất vả đuổi theo Giang Kỳ, đem đồ cậu bỏ lại cho cậu.

"Cảm ơn."

"Ách, không cần, hắc hắc."

Trầm mặc..................

Echizen Nanjiro không chịu nổi loại không khí này, mở miệng nói: "Cái kia, Tiểu Kỳ, cậu không cần để ý lời mẹ tôi nói, bà chính là người hay thích nói giỡn."

"Ừm."

"......"

............ Xấu hổ..................

Echizen Nanjiro đi ở phía sau, không ngừng qua khóe mắt liếc Giang Kỳ, muốn tìm đề tài gì đó nói để không khí bớt trầm mặc.

"Đúng rồi, Tiểu Kỳ cậu có muốn tới câu lạc bộ tennis không?"

"Không."

Bộ dạng cự tuyệt thẳng thừng làm Echizen Nanjiro trong lòng căng thẳng, hoảng loạn dây dưa nói: "Khụ khụ, Tiểu Kỳ, cậu tới câu lạc bộ tennis đi! Tôi là hội trưởng, chỉ cần tôi đồng ý cậu gia nhập là được, cậu không cần phải làm thực tập sinh luôn!"

Giang Kỳ rốt cuộc dừng lại bước chân nghiêm túc nhìn hắn.

Echizen Nanjiro không biết vì cái gì có chút khẩn trương, tim đập so với ngày thường nhanh gấp đôi.

"Kỳ thật cậu không cần phải làm như vậy."

Echizen Nanjiro: "......"

"Chúng ta lại không có quan hệ gì."

Như thế nào sẽ không có quan hệ!! Rõ ràng...... Rõ ràng đều đã hôn môi......

"Những chuyện tôi làm với cậu cũng không cần để ở trong lòng, về sau tôi sẽ không làm như vậy nữa."

Tay Echizen Nanjiro nắm chặt tay lại, tức giận chất vấn cậu: "Cậu coi tôi là cái gì? Món đồ chơi sao?! Muốn chơi liền chơi, chán liền vứt bỏ tôi?!"

Giang Kỳ nhìn hắn nửa ngày, bình tĩnh nói: "Cậu muốn nghĩ như thế nào thì tùy."

Echizen Nanjiro đột nhiên đẩy cậu tới góc tường, phát tiết hôn cậu, thẳng đến khi Nanjiro cảm giác người trong lòng ngực mềm nhũn thì mới buông cậu ra, nói: "Nếu là bởi vì buổi sáng hôm nay tức giận thì tôi xin lỗi."

Giang Kỳ không được tự nhiên quay đầu, còn tưởng rằng nhiệm vụ thất bại, không nghĩ tới thành ra như này.

"Không phải......"

Echizen Nanjiro thấy thái độ của cậu có chút mềm đi thì nhẹ nhàng thở ra, nhân cơ hội tra hỏi: "Thế thì là vì cái gì?"

Giang Kỳ dường như có chút mẫn cảm nhấp miệng, "Cậu nói...... Cậu thích chính là nữ nhân......"

"......" Echizen Nanjiro khóc không ra nước mắt, hiện tại hắn rốt cuộc biết cái gì gọi là đập đá nện vào chân mình. "Ha hả, đều đem tôi vặn cong, cậu còn muốn cho tôi đi tìm nữ nhân?"

Đúng vậy, tuy rằng Echizen Nanjiro vẫn luôn cường điệu chính mình là thẳng nam, nhưng hắn trong lòng cực kỳ rõ ràng, hắn đã sớm bị vặn cong! Buổi sáng cũng chỉ là trêu đùa Giang Kỳ một chút, ai kêu đối phương vẫn luôn trêu đùa hắn? Nhưng là hắn không nghĩ tới đối phương phản ứng cư nhiên lớn như vậy, làm hắn trở tay không kịp.

Giang Kỳ trừng hắn một cái, lúc này cậu cũng làm rõ ràng thế mà cũng không trả lời cậu, cậu hung hăng đá vào chân hắn một cái, chạy.

Echizen Nanjiro đau hô một tiếng, che lại chân bị thương ngây ngốc cười.

Hầy, dù sao về sau có rất nhiều cơ hội. Chỉ cần nghĩ đến cùng Tiểu Kỳ cùng nhau đi đánh tennis, đi học, hắn liền nhịn không được cao hứng.

...... Giang Kỳ còn không có đáp ứng cậu gia nhập câu lạc bộ tennis đi......

Tác giả có lời muốn nói: Tiếp tục tu......

Bảo bảo mệt mỏi quá, cầu bình luận ~!

.....

Lời của editor: Ngồi edit hơn 2k từ mới biết mình chém cũng giỏi thật, xương khớp cũng bắt đầu kêu rắc rắc rồi.