Chương 1: Hanahaki

Lúc 6 giờ sáng trong một căn phòng nhỏ, có một cậu con trai tóc tai rối bù đang nằm ngủ ngon lành. Đột nhiên một tiếng báo thức vang lên làm cậu tỉnh giấc. Nhẹ nhàng đi vào nhà vệ sinh.

Đang rửa mặt thì cậu thấy ngực mình quặn đau. Bởi vì bình thường cũng hay bị nên cậu thưởng bỏ qua. Tuy nhiên, sáng nay không chỉ đau ngực mà còn kèm theo cơn ho với những cánh hồng nhuốm đầy máu.

Hoảng hốt, cậu vội vàng xin nghỉ học để đi khám.

...

-Hanahaki?



- Đây là căn bệnh yêu đơn phương, dẫn đến việc có hoa nở trong phổi. Đến một thời gian nhất định, các cánh hoa sẽ lấp kín phổi cậu và làm cậu chết vì ngạt thở.



- ... Bộ không có cách nào để chữa căn bệnh này sao?



- Có hai cách. Một, phẫu thuật nhưng cậu sẽ mất hết tình cảm với người đó. Hai là nói với người đó và nhận được tìn cảm từ đối phương.



-...



______ Em là khoảng ngăn cách thời gian_______



- Ê! Shad ! Mày làm sao mà trông mặt mũi ủ rũ vậy.



-... Ờ tao không sao đâu, mày không cần phải lo.



- Thế thì tao đi chơi với bạn gái đây. Tạm biệt.



Bóng anh khuất sau ngã rẽ hành lang thì cậu chợt ngồi xụp xuống.

Cậu yêu anh . . .

Yêu anh đến nỗi mắc phải căn bệnh này.

Tuy nhiên, cậu chưa kịp nói với anh thì đã có người khác làm mất rồi. Hơn nữa, đó cũng là người phụ nữ anh yêu nên tốt hơn hết là nên giữ kín điều này trong lòng.

...

Những ngày sau, những cánh hoa xuất hiện với tần xuất ngày càng nhiều. Tuy nhiên , anh lại chẳng biết điều đó.

Bác sĩ một mực khuyên cậu nên làm phẫu thuật đi nhưng cậu từ chối.

Cậu không muốn mất đi tình cảm của mình với anh . . .

"Bởi vì hoa hồng là loài hoa tượng trưng cho sự chung thủy."



...

Bồ của anh đã nhận ra cậu yêu anh. Cô ta phát tán khắp cả trường rằng cậu là gay.

Từ đó tất cả mọi người luôn xa lánh câu. Tất nhiên cậu không bận tâm nhưng đau lòng nhất là anh cũng nhìn cậu với ánh mắt như vậy..

Anh đâu có biết cậu trở thành gay là vì anh...

Anh càng không biết vì anh mà cậu lại mang trong mình căn bệnh chết người này...

...

Hôm nay cậu bắt đầu khó thở rồi. Tuy nhiên cậu vẫn chỉ có thể đứng từ xa nhìn anh tình tứ với cô gái đó.

Nhìn họ mà những cánh hoa hồng thấm đẫm máu lại tiếp tục trào ra từ miệng cậu.

"Người trồng hoa trong l*иg ngực tôi. Nó đẹp lắm nhưng tôi không thở được."



...

Anh đang ra ngoài mua đồ về cho người yêu của mình. Tuy nhiên vừa về đến cửa thìa một âm thanh ngọt xớt đến từ người anh yêu làm anh không thể thốt lên lời.

- Mày biết gì không. Cái thằng Shad ấy. Nó yêu Satory mày ạ.



- Tao ghen á. Fttt.



- Hài thật đấy, tao đâu có yêu Satori đâu, tao chỉ muốn thằng Shad chết đi thôi.



- Nó bị Hanahaki mà, chẳng mấy chốc mà qua đời.



- Đến lúc đó, tao sẽ bỏ hắn để đi theo một người đàn ông khác giàu hơn.



Đứng bên ngoài anh cố gắng kiếm chế bản thân không lao vào gϊếŧ cô mà chỉ bỏ cô ở lại và đến phòng cậu.

...

Phòng của cậu không được to lắm. Nó chỉ vừa phải thôi nhưng lại rất ấm cúng.

Vậy mà anh lại chẳng có tâm trạng để tận hưởng căn phòng này vì vị chủ nhân của nó đang nằm giữa căn phòng và những cánh hoa hồng nhuốm máu.

Hoảng loạn gọi cấp cứu anh chỉ mong cậu không sao.

...

-Cậu ta chỉ bị hôn mê vì khó thở thôi , có lẽ sẽ không sao.

- . . .

*Tại sao cậu lại cố chấp đến vậy.*

Bỗng dưng tiếng chuông điện thoại vang lên.

-Alo.



-Anh à~ Bố em bị bệnh cho em chút tiền đi.



-Cô câm đi.



- Anh...Anh nói gì vậy!???



- Tôi biết hết rồi. CHÚNG TA CHIA TAY.



-Xì, tôi cũng chẳng cần anh, tôi chỉ cần tiền của anh thôi.



Dập máy và bước vào phòng. Anh chỉ có thể cất lên thanh âm nhỏ nhẹ như gió thoảng qua.

- Anh xin lỗi . . .

...



Mãi tận 3 ngày sau cậu mới tỉnh. Và điều đầu tiên cậu thấy là anh, đang nằm ngủ bên giường bệnh của mình.

Tim cậu thắt lại, tại sao lại là anh chứ ?

Có tiếng động nên anh mở mắt thì thấy cậu đã tỉnh rồi.

Thấy anh nhìn lên cậu hốt hoảng quay mặt đi.

Nhưng anh đã chặn lại và bắt đầu hỏi:

- Tại sao mày mắc phải căn bệnh này.



-...



- Tại sao không phẫu thuật để chữa đi.



-...



- Tại sao mày không nói cho người đó.



-...



- Tại sao mày lại chấp nhận để bản thân mình bị thương như VẬY.



- ... Bởi vì TÔI YÊU ANH. Tôi không muốn mất đi tình cảm của mình với anh được chưa.



Rồi cậu khóc.

Những giọt lệ đua nhau rơi xuống làm cho cậu càng thêm đáng thương.

Cậu sợ anh sẽ nhìn cậu khinh bỉ.

Cậu sợ anh sẽ xa lánh cậu.

Cậu sợ, sợ lắm.

- Tôi không thích em.



Không ngoài dự đoán, anh sẽ không yêu cậu. Cậu thấy hơi thật vọng.

- Mà tôi yêu em đó.



Ngạc nhiên nhìn lên. Đây có phải con người từng xa lánh cậu khi biết cậu là gay không.

Cậu không thể tin.

- Anh đang đua à.



- Khômg tôi không hề đùa tôi yêu em chính là yêu em.



Sau đó anh nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt đang lăn trên gò má đôi phương.

Thuận tiện hôn lên môi cậu một cách nhẹ nhàng.

Trong căn phòng kia.



Có hai bóng người ôm lấy nhau.



Một người vui sướиɠ vì tình cảm được đáp lại.

Một người thì tìm thấy tình yêu của cuộc đời mình.



_____________________________ Hết ____