Chương 102: Ngoại truyện 1: Tiểu Bảo muốn có em (H+)

Biệt thự Tôn gia.

Cả nhà ba người Tôn Yên Thần, Tiểu Anh và Tiểu Bảo đang ngồi xem tivi, Tôn Yên Thần gọt táo cho hai mẹ con, còn Tiểu Anh thì ôm Tiểu Bảo vào lòng

Tiểu Bảo nhìn qua Tiểu Anh và Tôn Yên Thần suy nghĩ một hồi sau đó chẹp miệng, non nớt cất tiếng

"Ba, mẹ Tiểu Bảo muốn có em"

Bé thật muốn có em nha, trong lớp ai cũng có em rồi, chỉ có Tiểu Bảo chưa có, bé muốn làm chị hai.

Tôn Yên Thần và Tiểu Anh nghe được liền phì cười.

Tôn Yên Thần lại chớp lấy thời cơ buông quả táo trên tay xuống gian xảo cất tiếng

"Vợ à, em thấy Tiểu Bảo mong muốn như vậy chúng ta nên cho con một đứa em đi" hai mắt anh phát sáng nhìn chớp chớp, giọng nhõng nhẽo như trẻ con

Tiểu Anh liền lườm anh một cái, không biết có phải lần trước tai nạn đυ.ng phải đầu nên khiến anh chạm mạch không? Bây giờ cái gì cũng có thể làm nũng với cô được, có khi còn hơn Tiểu Bảo, bây giờ lại lợi dụng Tiểu Bảo muốn cô sinh thêm một đứa con cho anh.

Tiểu Bảo nhìn thấy mẹ hình như có chút không thích sinh em cho bé, bé liền tuột xuống khỏi người cô, nắm lấy tay cô rồi nắm lấy tay của Tôn Yên Thần đặt tay hai người cùng một chỗ.

Tiểu Anh và Yên Thần hiếu kỳ nhìn Tiểu Bảo, tự nhiên sao bé lại làm như vậy? mà câu nói tiếp theo của bé làm hai vợ chồng không biết nên cười hay nên khóc

"Con nghe các bạn nói, chỉ cần hai người nắm tay nhau là có thể có em bé đó, ba mẹ cứ nắm tay như vậy đi nha, sẽ có thể sinh cho con em trai hay em gái gì đó" Tiểu Bảo hồn nhiên cười hì hì cất tiếng rất tâm đắc với biện pháp của mình

Tôn Yên Thần cười ra thành tiếng bổ sung thêm cho biện pháp của Tiểu Bảo

"Nắm tay ở chỗ này thì không thể có em cho Tiểu Bảo được đâu, ba phải đem mẹ con đi nơi khác mới tạo ra em bé được"

"Vậy ba mau đưa mẹ con đi đi" Tiểu Bảo vui vẻ hồn nhiên cất tiếng bé không biết baba của bé là đang mượn bé đẩy thuyền đó.

Tôn Yên Thần gật đầu khoái chí

"Được, nghe con"

Anh cười gian manh nhìn qua Tiểu Anh nháy mắt

Tiểu Anh lúc này lại cảm thấy sợ hãi, xong rồi cái tên này lại muốn nữa sao, đêm qua cô rất mệt rồi

"Á" Còn chưa kịp làm gì Tiểu Anh đã bị Tôn Yên Thần bế lên theo kiểu công chúa, đi nhanh vào phòng

Tiểu Anh dãy giụa muốn thoát khỏi anh

"Thả ra, ai muốn sinh con cho anh chứ?"

Tôn Yên Thần lại cười, thì thầm vào tai cô.

"Một tí nữa, em sẽ muốn thôi"Tiểu Anh nghe xong liền đỏ mặt, cô cũng thật muốn đấm bản thân mình, lần nào làm với anh, cô đều không biết trời đất, để anh làm càng.

Tiểu Bảo phía sau không biết âm mưu sói ăn thịt cừu của baba ngây thơ cất tiếng tay còn vẫy vậy tạm biệt

"Hai người sinh em cho con vui vẻ nha"

****************

"Cạch" Cửa phòng đóng lại Tôn Yên Thần thả Tiểu Anh xuống giường, nhìn cô lưu manh mở miệng

"Vợ à, chúng ta cùng sinh em cho Tiểu Bảo nào"

Sau đó anh không cho cô cơ hội phản khán đã chuẩn xác hôn ngay môi cô, lưỡi của anh tiến vào làm loạn trong khoang miệng của cô, quấn chặt lưỡi của cô.

Anh hôn rất sâu đến khi mật ngọt của cô sắp bị anh rút sạch anh mới rời môi đi, giữa hai người kéo ra một sợi chỉ trong suốt ướŧ áŧ.

Tiểu Anh thở gấp mặt đỏ tận mang tai đôi mắt ngập lên tầng nước kiều diễm.

Tôn Yên Thần nhìn vào càng thêm phấn khích, hai mắt hằn lên tơ đỏ

"Em vẫn nhạy cảm vậy, mới hôn có một cái đã thành ra như này"

Anh cúi người hôn lên cổ cô, lại liếʍ lên tai cô, anh biết rõ đây là điểm yếu của cô

Tiểu Anh một trận rùn người, mang theo kí©ɧ ŧìиɧ kêu lên

"Ưʍ..anh vô sĩ"

Rõ ràng là bị chữi nhưng Tôn tổng của chúng ta lại lấy làm tự hào, cười cưng chiều đáp lại cô

"Anh chỉ vô sĩ với em" Tay anh đặt trên người cô vỗ về, không biết từ khi nào đã lột sạch đồ của cô

Đồ của anh thì cũng đã được cởi sạch từ lâu quăng qua một bên, hai người bây giờ không một mảng vai che thân dán chặt vào nhau.

Rõ ràng là có điều hòa nhưng cảm giác bây giờ của Tôn Yên Thần có như ở hỏa diệm sơn cả người râm ran nóng.

Anh hưng phấn nhìn vào cơ thể trắng nõn, xương quai xanh tinh tế, vòng một căn đầy vòng hai nhỏ gọn, vòng ba to tròn của cô, cô đúng là báu vật của anh.

Hơi thở anh dần mất kiểm soát, mắt anh đυ.c ngầu, vương vài tia đỏ. Tình ý trong mắt đủ để dìm chết người khác.

"Tiểu Anh, em thật đẹp"

Anh để tay cô choàng qua cổ mình, còn bản thân thì ôm cô, đầu vùi vào hõm cổ, liếʍ xương quai xanh gợi cảm, anh cũng để lại vô số nhưng vết hôn đỏ ngân trên làn da trắng mịn của cô.

Lần nữa anh tìn đến môi cô mυ"ŧ lấy cái lưỡi đinh hương của cô, còn cô thì đáp lại nụ hôn của anh, tay trên cổ anh ôm càng chặt.

"Em thật ngọt"

Tiểu Anh dưới thân anh bị hôn đến cả người mềm nhũn, gấp gáo thở hai luồng phong tuyết trước ngực không ngừng phập phồng thu hút sự chú ý của Tôn Yên Thần

Anh liền gặm lấy nó mυ"ŧ chụt chụt như một đứa trẻ thèm kẹo

Tiểu Anh bị tấn công bất ngờ cả người chịu không được kɧoáı ©ảʍ vô thức cong lên, tay cô ôm lấy đầu anh

"Ưʍ..." tiếng rên kiều diễm mê người cô cô lọt ra khỏi khóe miệng vang lên trong phòng, làm người ta mê muội

Tiểu Anh lại vì tiếng rên này mà xấu hổ đến đỏ mặt lấy tay che miệng lại.

Tôn Yên Thần nhìn thấy nắm lấy tay cô kéo ra, bên tai cô dụ dỗ.

"Âm thanh hay như vậy sao lại ngăn nó chứ? kêu đi anh rất thích nghe"

Tiểu Anh nghe tới càng tới mặt càng đỏ, lại giống như có thêm dũng khí không kiên dè rên lên thêm mấy tiếng

Tôn Yên Thần nghe vào lại càng thêm kí©h thí©ɧ tay anh trên người cô du tẩu lả lướt, cuối cùng dừng ở đóa hoa xinh đẹp của cô

Vỗ về, chơi đùa nó, anh đưa một ngón tay vào, cảm nhận độ ẩm ướt, sau đó lại tham lam cắm thêm một ngón gập lại làm một khoáy đảo bên trong cô.

Tiểu Anh bị kɧoáı ©ảʍ đánh chiếm cả cơ thể lân lân rạo rực, cô bây giờ đã bị anh dẫn dắt vào chốn mộng ảo không thấy đường ra chỉ có thể bám theo anh.

Hơi thở cô chịu không được ngày càng gấp.

**** ***** bị anh chơi đùa ngày càng chảy nhiều nước, ướt cả hai mét đùi của cô.

Tôn Yên Thần cười tà mị biết cô chuẩn bị xong rồi, liền rút ngón tay ra.

Cầm lấy cự long gân guốc cứng ngắt từ lâu đã ngẩng cao đầu của mình, dạng chân cô ra anh mạnh mẽ đâm vào không hề hỏi trước

"Ưʍ..a" Cảm giác được lấp đày đột ngột ập tới khiến Tiểu Anh sung sướиɠ kêu lên, tiếu huyệt mãnh liệt siết chặt *** **** của anh, đôi chân cô quấn quanh hông anh, như tiếp thêm động lực

Tôn Yên Thần được bao bọc sướиɠ đến rùn người, nghiến răng gầm rừ hai tiếng sau đó đẩy nhanh tiến độ, ở trong người cô va chạm lung tung, đều tìm đến nơi sâu nhất mà đâm

"Không...không phải chổ đó...ư.." Tiểu Anh kiều mị rêи ɾỉ đứt quảng, mỗi lần anh đâm tới chỗ đó đại não cô liền trống trơn, cảm giác mất khống chế bản thân mình.

Tôn Yên Thần hoàn toàn làm ngược lại lời cô nói, biết rõ chỗ đó là điểm G của cô, tới tấp đâm, càng đâm cô càng siết chặt lấy anh.

"Anh....a..."

Kɧoáı ©ảʍ ngày càng tăng Tiểu Anh chỉ có thể vô lực ôm chặt cổ của Tôn Yên Thần, móng tay không kiềm chế được bấu vào lưng anh.

Tôn Yên Thần cũng ôm chặt lấy cô, hạ thân như vũ bão ra vào, anh luân động ngày càng nhanh, cuối cùng cả hai đạt đến chạm đến đỉnh điểm, ôm chặt lấy nhau.

Anh bắn thẳng hàng tá bạch dịch nóng hổi vào người cô, dịch ấm áp truyền đến Tiểu Anh cũng chịu không nổi tiểu nguyệt co rút mãnh liệt bắn ra nước, hòa cùng dịch của anh thành hỗn hợp nhày nhụa chảy xuống ga giường. Anh cũng không có rút hạ thân ra cứ để nó ở trong người cô.

Cả hai thở dốc mệt mỏi âm thanh ái muội vang vọng trong phòng.

Tiểu Anh mềm mại muốn thϊếp đi trong vòng tay Tôn Yên Thần, nhưng chỉ mới nằm được một tí lại cảm nhận cái thứ kia trong người mình rụt rịch ngốc đầu.

Cô sợ hãi nhìn qua Tôn Yên Thần

"Anh, anh đừng nói là muốn nữa nha"

"Đương nhiên phải làm nữa, một lần làm sao đủ có em bé" Anh nói như điều hiển nhiên, cười biếи ŧɦái rồi đem người cô lật lại để lưng cô dán vào lòng ngực anh.

"Đừng, em chịu không nổi đâu" Tiểu Anh mệt mõi cầu anh

"Em mệt thì cứ ngủ đi, để anh tự mình hoạt động là được" Nói xong anh lại tiếp tục ở trong người cô đâm tới

Kɧoáı ©ảʍ lại lần nữa đánh úp Tiểu Anh, anh như vậy làm sao kêu cô ngủ đây, cái tên này bị cô nuông chiều đến hư rồi.

Và thế là sói ta là tiếp tục ăn thịt cừu non.