Chương 45: Tai nạn trong rừng

Khi cô trở về phòng mình, ngay lập tức chạy vào phòng tắm gấp gáp, vì cô muốn dùng nước lạnh để dội đầu mình và cơ thể trở nên tỉnh táo hơn,

Sau một lúc cảm thấy bản thân ổn hơn, thì mới ra ngoài lên giường ngủ một giấc, sáng hôm sau dậy sớm nhất, cô mới chuẩn bị quần Áo thể thảo,

Vì hôm nay có một cuộc dự thi chạy xe đạp vùng núi, nên cô đã báo cho nhân viên công ty bàn bạt từ trước,

Chuẩn bị xong xuôi, cột tóc búi gọn gàng rồi mới ra khỏi phòng, sau đó mới nhanh chóng đi đến phòng Trương Minh Thành, cô gõ cửa cẩn thận kêu anh, "Chủ tịch, ngài thức chưa ạ "

Không nghe bên trong phòng phát ra tiếng trả lời lại cô, nhưng cô có vẻ nghe tiếng bước chân, quả nhiên Trương Minh Thành lúc này đã mở cửa cho cô,

Ánh mắt nhìn cô miệng còn mỉm cười giọng nói trầm hỏi cô, "Phi Phi, em ngủ ngon chứ "

Lời nói chào hỏi cô buổi sáng, nghe hầu như anh đã tỉnh táo, vì trên người anh ấy đang mặc đồ tắm choàng của khách sạn, cô đoán chắc chắn anh đã dậy để tắm rửa,

Cố Hạ Phi đi đến tủ quần Áo của anh, nhanh tay soạn một bộ đồ thể thao đưa cho anh, nhưng vẫn không quên nhắc nhở,

"Chủ tịch ngài mặc bộ này đi, hôm nay là ngày đạp xe dành cho nhân viên công ty năm nay, ngài vẫn nhớ chứ ạ "

Nghe những lời Cố Hạ Phi vừa anh liền gật đầu ngay, sau đó cầm lấy bộ đồ thể thao từ tay cô rồi cười khẽ nói, "Đợi tôi thay đồ xong, em ăn sáng với tôi nhé "

Nói xong anh nhanh chóng đi vào phòng tắm, không lâu sau anh và cô cùng nhau đi ra khỏi phòng,

Trong lúc này vô tình đυ.ng chạm mặt với Diệp Ảnh Quân, cả hai điều bất ngờ nhìn về hướng anh ta, . Ra chương nhanh nhất tại ( TRÙMt ruуện.VN )

Trở lại chuyện Diệp Ảnh Quân từ lúc anh ta được trợ lý kêu gọi, vì anh ta cũng tham gia cuộc chạy xe vùng núi,

Anh ta cũng nhanh chóng chuẩn bị xong xuôi với bộ đồ thể thao, và từ từ đi xuống nơi khu ăn của khách sạn, nên anh ta mới vô tình nhìn thấy cảnh Cố Hạ Phi đi ra cùng nhau một phòng với Trương Minh Thành, vì vậy đã khiến anh ta kinh ngạc nhìn cô,

Cố Hạ Phi cũng đồng thời nhìn anh ta với dán vẻ bình tĩnh, Trương Minh Thành lúc này biết trong ánh mắt của Diệp Ảnh Quân đang nghĩ đến điều gì, anh lập tức đưa tay khoác qua vòng eo của cô mà tươi cười đắc ý lên tiếng, "Diệp Tổng, chào buổi sáng tốt lành "

Diệp Ảnh Quân nhìn cả hai trước bực mình, nhưng anh không làm được gì cả, tuy nhiên anh vẫn giữ lịch sự chào hỏi lại một cách châm biếm, "Chào buổi sáng "

Lời chào một cách lạnh lùng, nói xong anh liền cau mày đi thẳng qua cả hai, Cố Hạ Phi và Trương Minh Thành sau đó cũng rời đi luôn,

Cuộc chạy xe được Trương Minh Thành tổ chức được diễn ra sau buổi sáng, và tập hợp chỉ có năm mươi người tham gia, một số vì không thức dậy nổi và một số không biết đạp xe,

Còn Trương Nhã Tịnh và Jayson William thì không thấy tham gia, Cố Hạ Phi có tìm kiếm và hỏi nhân viên nhưng vẫn không thấy đâu,

Lúc này cô mới gọi điện lại thêm một lần nữa, mới biết tin là cô đang ngủ ở một phòng khác, vì hôm qua uống quá say,

Nghe vậy cô mới yên tâm mà tham gia cuộc chạy xe hôm nay,

Cuộc chạy xe đạp bắt đầu, ai nấy điều háo hức giữ lấy tinh thần để đạp xe, vì họ muốn về đích mục hạng,

Theo yêu cầu đưa ra từ Trương Minh Thành từ top mười trở xuống đến top bốn, mọi người sẽ được giải thưởng xe hơi mercedes đời mới,

Còn người giải nhất nhì ba được nhiều hơn, một căn nhà chung cư cao cấp và xe hơi, nên rất nhiều người tham gia,

Cuộc chạy xe xuôn sẻ, Cố Hạ Phi cũng cố gắng nỗ lực trong cuộc thi này, tuy cô không để ý đến phần thưởng, nhưng cô dù sao vẫn phải để mặt mũi cho chủ nhân mình,

Trong lúc đang tập trung chạy đường dài vào khu rừng, thì chuyện không hay đã sảy ra với cô,

Khoảnh khắc cô đang đạp xe, mới phát hiện ở phía trên trước cửa mình không còn ai, ngay lập tức nhìn phía sau của mình cũng không còn một ai,

Nghĩ là mình bỏ xa họ hoặc mình chạy chậm, nên cô nhanh chóng chạy thật nhanh, cô cứ đạp và đạp,

Sau đó phát hiện địa điểm và đường đi không đúng lắm, cô mới tá hỏa biết được mình đã đi nhầm đường và bị lạc,

Cô cảm giữ bình tĩnh lúc này và cứ theo đường vừa nãy cô đi mà trở về, nhưng không may cho cô, cô đã vô tình đạp xe nhanh không để ý đến những hòn đá và va chạm vào, khiến cho cô lúc này vấp té ngã thật mạnh,

Cú ngã đau đớn khiến cô không đứng lên được, lúc này giữ lấy bình tĩnh phát hiện chân đau đớn thì biết mình đã bị gãy chân,

Cô cau mày ngồi dưới mặt cỏ, bao quay quanh cô chỉ toàn là cây với cô, thế nhưng cô vẫn cứ kêu lên cầu cứu,