Chương 1: Kịch bản...tổng tài

Lúc Lục Sầm Sầm tỉnh, trước mắt là máy bàn của khách sạn, còn trên người cô thì đang mặc váy cưới.

Tình huống gì thế này?

“Lục Sầm Sầm, cô là loại không biết xấu hổ!”

Mép giường đang có một người phụ nữ ngồi, ánh mắt tràn ngập sự thù địch, nhìn thấy cô tỉnh lại thì liên tục mắng mỏ, sau rồi lại như người dẫn truyện NPC trong trò chơi, bắt đầu kể lể ngọn nguồn:

“Rõ ràng là anh Nghiêm Mặc thích tôi, tại sao cô cứ phải bám lấy cái hiệp ước kia để kết hôn với anh ấy! Cô đúng là loại phụ nữ không biết xấu hổ, không có liêm sỉ!”

“Lại còn làm bộ uống thuốc tự sát để lấy sự đồng tình thương cảm của anh ấy, tôi cảnh cáo cô, hôn lễ này sắp bắt đầu rồi, hiện tại cách tốt nhất là cô cởi váy cưới chạy lấy người, tự mình giải trừ hôn ước, đừng đi rước lấy nhục!”

Nghe xong, ánh mắt sắc bén của Lục Sầm Sầm nhìn lên.

Lấy kinh nghiệm nhiều năm đọc truyện ngôn tình cẩu huyết của cô, hẳn là cô trọng sinh rồi, trọng sinh tới nơi này, nguyên chủ lại còn có tên trùng với cô nữa.

Dựa theo nhưng lời NPC vừa mới nói để suy đoán, hẳn là nguyên chủ là quả hồng mềm, vị hôn phu đã sớm lén la lén lút, ăn nằm cùng người phụ nữ này.

Má, cái cốt truyện cẩu huyết này cực kỳ giống bộ truyện cô đã xem qua mấy mươi lần kia "Vật phẩm tủ quần áo."

Có điều, lúc này cô đã không phải nguyên chủ, giải trừ hôn ước? Đương nhiên có thể.

Bước tiếp theo có phải NPC phải dùng tiền nhục nhã cô hay không?

Trong lòng Lục Sầm Sầm mong ngóng mười vạn phần, bối rối suýt thì buột miệng thốt ra “Nhưng tôi...”, trên mặt bày ra vẻ thân thiết nhất mỉm cười: “Cô trả tôi bao nhiêu tiền?”

Người phụ nữ kia sửng sốt, tỏ vẻ khó có thể tin mà nhìn Lục Sầm Sầm.

Vẻ mặt Lục Sầm Sầm tươi cười cứng đờ: “Một phân tiền cô cũng không đưa cho tôi lại bắt tôi nhường đàn ông cho cô sao? Chẳng lẽ cô tưởng đồ miễn phí?”

Người phụ nữ mày càng nhăn càng sâu: “Lục Sầm Sầm, cô đừng nên quá đáng như vậy! Tôi nói cho cô biết, trong bụng tôi đã mang cốt nhục của Khiêm Nhậm!”

Lục Sầm Sầm vỗ đùi: “Vậy không phải cô đang rất muốn đuổi tôi đi rồi? Mau mau mau, cô mau đem tiền đến nhục mạ tôi đi! Mà tôi cũng dễ tính, không cần nhiều, 100 vạn là được.”

Người phụ nữ tức giận đến cả người phát run, mắng to: “Cô bị bệnh tâm thần hả!”

Trong lòng Lục Sầm Sầm có chút nghẹn khuất, sao mà người khác gặp đều tình địch đều được ném tiền cho, mà đến khi mình gặp trường hợp này lại một phân tiền không cho, há mồm ra là đòi đàn ông.

Chẳng lẽ…… Chẳng lẽ cô đánh giá cao thực lực kinh tế? Hay là, cô đã đoán sai kịch bản?

Lục Sầm Sầm thử thăm dò hỏi: “Nếu gia cảnh cô không tốt lắm, chúng ta có thể thương lượng giá cả.”

Người phụ nữ tức giận đến muốn khóc.

“Lục Sầm Sầm! Cô quá coi thường người khác rồi!”

Vừa dứt lời, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng bước chân.

Tức khắc, hai mắt người phụ nữ trước mắt đẫm lệ mông lung, bộ dáng nhu nhược bất lực, sắc mặt đại biến từ tức giận biến thành ủy khuất, nước mắt xoành xọach rơi xuống.

Dựa theo kịch bản, một khi nữ NPC xuất hiện loại phản ứng này, người tiếp theo xuất hiện chắc chắn là người đàn ông kia.

Quả nhiên, một người đàn ông ăn mặc tây trang màu trắng đi đến, Lục Sầm Sầm nhìn này người đàn ông, dáng vẻ cũng được tính là hào hoa phong nhã, nhưng cũng không đến mức quá đẹp trai.

Người phụ nữ kia lập tức nhào vào trong lòng ngực tây trang của người đàn ông, khóc ròng nói: “Khiêm nhậm, Lục Sầm Sầm coi thường em, còn nói phải đưa 100 vạn mới đồng ý rời khỏi anh, ô ô ô……”

Quả nhiên! Bản thân cô đoán không sai, là con đường cẩu huyết!

Người đàn ông mặc tây trang che chở đoá hoa kiều diễm trong lòng ngực, trợn mắt tức giận nhìn cô, Lục Sầm Sầm thấy vậy lập tức cười tủm tỉm mà nói: “Giảm giá 50% cũng được, 50 vạn, chắc là có chứ?”

Người đàn ông tức giận: “Lục Sầm Sầm, cô đang phát điên cái gì thế!”

Lục Sầm Sầm rụt cổ một chút, nhỏ giọng thương lượng: “Giá cả như vậy đã rất thấp rồi, không tin thì hai người các ngươi đi ra ngoài hỏi một chút, có ai nhường đàn ông của mình cho tiểu tam chỉ thu cái giá này chứ? Tôi như vậy là đã có lương tâm lắm rồi. Cái kia…… Anh chuyển khoản hay là trực tiếp quét mã?”

Người phụ nữ lại khóc: “Khiêm Nhậm, anh nhìn sắc mặt này của cô ta xem, biết rõ công việc của anh đang khó khăn, không giúp anh thì thôi, còn uy hϊếp anh, muốn phá đổ anh, như vậy sao anh lại có thể kết hôn cùng cô ta? Cô ta đúng là quá độc ác, thật đáng sợ, hu hu……”

Khiêm nhậm…… Quả nhiên nhất định phải trở thành người đàn ông tiền nhiệm rồi.

Người đàn ông kia nhìn Lục Sầm Sầm căm tức: “Đúng vậy, hôm nay nói cái gì tôi cũng sẽ không kết hôn cùng cô! Cô tự kết đi một mình đi! Tiêu san, chúng ta đi!”

Người đàn ông nói xong, đem áo khoác tây trang lột ra, vứt ở trên mặt đất rồi nhanh chân liền đi.

Tiểu tam tên là Tiêu San…… Thế giới này sao có thể đặt tên không như vậy cơ chứ?

Hiện tại không phải là thời điểm tức giận, mắt thấy người đàn ông lôi kéo người phụ nữ chuẩn bị đi, Lục Sầm Sầm lập tức lên tiếng níu kéo: “Các người từ từ…… Giá cả có thể thương lượng! Giảm giá tiếp có được không? Giảm thêm, giảm xuống mười vạn! Ai ai ai, tám vạn tám có được không? Đừng đi mà……”

Cô đang mặc váy cưới quá dày nặng, đợi đến khi chạy ra khỏi phòng, rồi chạy ra đến cửa sau khách sạn, kia nam nữ kia đã ngồi trên xe chuẩn bị rời đi.

Lục Sầm Sầm chống tay vào tường thở dốc: “Vứt bỏ tôi rồi đến cả tiền bồi thường thiệt hại tinh thần cũng không cho, hai người các người cũng thật quá đáng đi.”

Đối phương đã khởi động xe, nghênh ngang mà đi, trước khi đi cô còn nghe thấy kia người phụ nữ nói câu: “Khiêm Nhậm, chúng ta đi mau, nhất định là cô ta điên rồi!”

Vừa rồi Lục Sầm Sầm chạy nhanh quá, khiến bây giờ thở có chút khó khăn, cô chống tay lên tường định nghỉ ngơi một chút, nhưng lại giáp mặt người phụ nữ trung niên, nhìn cô nói: “Sầm Sầm, hôn lễ sắp bắt đầu rồi, sao còn ở nơi này? Nhanh lên qua đi đi.”

Lục Sầm Sầm không có ký ức nguyên chủ, cũng không quen biết ai, cho rằng người trước mặt là khách khứa tới tham gia hôn lễ, liền xua xua tay nhìn bà ta nói: “Không cần đâu, chú rể bỏ trốn rồi.”

“Sao lại như thế chứ?! Cháu chờ chút, bác gọi điện thoại cho Khiêm Nhậm!”

Bà ta lấy điện thoại di động ra, đỏ chuông mấy tiếng thì đầu bên kia đã nghe máy, Lục Sầm Sầm rõ ràng nghe thấy bên kia điện thoại truyền đến một tiếng “Mẹ”.

Hóa ra người này không phải khách khứa, mà suýt là mẹ chồng tương lai của cô sao?

Thế này thì quá tốt rồi! Lục Sầm Sầm nhanh tay nhanh mắt nắm lấy tay bà ta: “Bác gái, bác không cần kêu anh ấy trở lại đâu, anh ấy cùng kia người phụ nữ kia yêu nhau thật lòng, bác thành toàn bọn họ đi.”

“Cháu…… cháu không sao chứ?”

Lục Sầm Sầm cười tủm tỉm mà nói: “Cháu không có việc gì, bác gái, cháu săn sóc hiểu chuyện như vậy, chủ động thoái vị, có phải bác cũng nên cho cháu chút phí hay không?”