Chương 4

Chương 2: Tôi muốn có tư liệu cá nhân của cậu ấy



Quý Nguyệt Thuần cũng biết những lời Quý Mộ Dương nói chính là sự thật.

Bà nức nở, lời nói đứt quãng: "Nếu lúc trước mẹ không nhìn trúng ông ấy thì tốt rồi... Thực ra ông ấy lớn hơn mẹ chín tuổi, ông ngoại con hoàn toàn không đồng ý cho chúng ta qua lại, nhưng mẹ thực sự rất thích ông ấy, lại mang thai con, ông ngoại con mới không thể không đồng ý..."

Nói tới đây, bà siết chặt ngón tay, giọng nói đầy căm hận:

"Mãi đến khi cưới hỏi xong xuôi, lúc chúng ta đi nhận giấy chứng nhận, mẹ mới biết ông ấy từng li hôn!"

"Khi đó, ông ấy nói với mẹ rằng, lúc bọn họ vừa nhận giấy chứng nhận, vợ trước đã chạy theo người khác, mẹ còn tin là thật, thậm chí còn đau lòng cho ông ấy"

"Kết quả thì sao? Con vừa sinh ra không bao lâu, ông ta đã dẫn về một đứa con gái năm tuổi!"

Lúc trước, Quý Mộ Dương ngược lại chưa từng nghe bà nói qua những chuyện này, nhưng trong ấn tượng của mình, khi còn rất nhỏ, ba cậu đã thường xuyên dẫn người chị cùng cha khác mẹ của cậu về nhà chơi.

Ba cậu tên Vạn Triều, chị gái tên là Vạn Trác Nghiên.

Hai đứa trẻ hơn kém nhau năm tuổi, hoàn toàn không chơi cùng nhau được. Hơn nữa, khi đó, mẹ của Vạn Trác Nghiên nói với cô ta rằng Quý Mộ Dương cướp ba cô ta, vậy nên chỉ cần không có Quý Nguyệt Thuần ở đó, cô ta lập tức thay đổi bắt nạt Quý Mộ Dương đủ kiểu.

Mà tuyệt nhiên Vạn Triều là một người bất công.

Có một lần, Quý Mộ Dương ngồi trên sô pha chơi đồ chơi, nhưng Vạn Trác Nghiên vừa đến đã cướp mất. Lúc ấy, Quý Mộ Dương luống cuống muốn giành lại.

Kết quả là Vạn Trác Nghiên kéo cậu qua, cắn một cái thật mạnh lên bả vai cậu, cắn ra hẳn một dấu răng máu chảy đầm đìa.

Khi đó Quý Mộ Dương mới ba tuổi.

Lúc Vạn Triều đến, ông ta vừa lúc nhìn thấy Quý Mộ Dương khóc lóc đẩy Vạn Trác Nghiên ra, vì thế không nói hai lời đã tát Quý Mộ Dương một cái rất vang, trực tiếp đánh Quý Mộ Dương choáng váng.

Ông ta không những không khiển trách hành vi bắt nạt em trai của Vạn Trác Nghiên mà còn uy hϊếp Quý Mộ Dương không được phép nói cho mẹ, nếu không sẽ đánh chết cậu.

Quý Mộ Dương sợ hãi, không dám nói bất cứ chuyện gì với Quý Nguyệt Thuần.

Khi đó, Quý Nguyệt Thuần cũng rất bận rộn. Bà là nhạc sĩ, cứ vài ba ngày lại phải đến nơi khác biểu diễn, hoàn toàn không chú ý tới sự tủi thân mà Quý Mộ Dương phải chịu.

Cũng bởi vậy mà Vạn Trác Nghiên càng không kiêng dè gì, ngày càng táo tợn.

Quý Mộ Dương ba tuổi ngày nào cũng phải đứng trên ghế dài rửa bát đũa của cả nhà, Vạn Trác Nghiên thì an vị xem TV trong phòng khách, vừa xem vừa giám sát cậu.

Có lần Quý Nguyệt Thuần về nhà, vừa bước vào đã thấy Quý Mộ Dương vội vàng chạy tới, ngồi xổm trên mặt đất cởi giày xỏ dép cho bà, bà còn kinh ngạc một hồi, khen Quý Mộ Dương hiểu chuyện không ngớt lời.

--- Bà hoàn toàn không biết rằng, lúc Quý Mộ Dương ở nhà một mình đã gặp phải những chuyện gì.

Nhưng cho dù là vậy, Quý Mộ Dương khi còn nhỏ vẫn rất nhiệt tình và cởi mở với các bạn đồng trang lứa khi ở chung, có lẽ một phần rất lớn trong tính cách của cậu thực sự là do trời sinh đã vậy.

Mãi đến khi Vạn Triều dẫn cậu đến nhà người kia.

Quý Nguyệt Thuần vịn ghế ngồi xuống, cắn môi nói:

"Con trai của Triệu gia cũng không được... Đứa trẻ Omega kia của Hứa gia mà lần trước mẹ nói với con vừa mới du học ở nước ngoài về, ngày mai con thử đi gặp mặt nhé?"

Quý Mộ Dương nhìn thấy nước mắt vẫn chưa khô trên mặt bà, cuối cùng vẫn nghe theo, cụp mắt nói:

"Được ạ, tối mai con có thời gian."

Các dì đã nấu cơm xong, vui vẻ bưng đồ vào phòng ăn.

Cảm xúc của Quý Nguyệt Thuần rất nhanh đã dịu xuống, mọi người vừa cười nói vừa ăn cơm.

Chỉ có Quý Mộ Dương ngồi ở chỗ xa nhất của chiếc bàn dài nhìn chằm chằm cơm trong bát, đếm từng hạt từng hạt một rồi nuốt xuống.

---

"Làm lại động tác vừa rồi một lần nữa!"

Đạo diễn quảng cáo ngồi bên ngoài trường quay lớn tiếng nói.

Quý Mộ Dương hơi nhíu mày, bây giờ chỉ còn một tiếng nữa là đến thời gian cậu hẹn đi gặp đối tượng hẹn hò rồi.

Đây là quảng cáo của một loại dầu gội mới, tuy cậu vẫn mặc quần áo nhưng cả người đều bị ướt, áo sơ mi trắng gần như biến thành nửa trong suốt, dán chặt lên người cậu, lộ ra cơ ngực với những đường cong hoàn mĩ và vòng eo thon gầy.

Theo mỗi động tác một của cậu, bên cạnh trường quay đều sẽ vang lên một vài tiếng hít sâu kiềm chế.

Cậu chạy lại hai lần theo yêu cầu của đạo diễn, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ thành công, vội vàng xoay người đến phòng tắm.

"Ngại quá, vòi tắm sen bên này vừa bị hỏng, không bơm nước được."

Trợ lí sản xuất ngăn cậu lại, vẻ mặt xấu hổ đưa cho cậu một cái khăn tắm:

"Ngài lên trên tầng đi, tôi vừa hỏi thử , phòng tắm ở tầng 64 có thể sử dụng được."

Quý Mộ Dương không có thời gian để dây dưa. Cậu cẩn thận tránh ngón tay của anh ta, nhận lấy khăn tắm khoác lên người, nói lời cảm ơn qua quýt rồi vội vàng rời đi.