Chương 21

“Ưm, a, Dịch Thiên, em, em ngứa quá, mạnh hơn một chút.” Ngôn Ngôn cố ý kẹp chặt âʍ ɦộ, nếu vẫn còn tiếp tục chưa xuất tinh, cô cảm thấy bản thân phải bị hắn chơi đến tối.

“Này, nhóc dâʍ đãиɠ, thật thoải mái, bắn cho em, bắn cho em hết.” Gậy thịt nhảy lên, bắt đầu xuất tinh, sau khi bắn xong, gậy thịt mềm xuống nhưng vẫn không chịu rút ra khỏi lỗ hoa của Ngôn Ngôn.

“Đừng làm nữa.” Ngôn Ngôn nhấc mông, thử đẩy gậy thịt ra khỏi tiểu huyệt.

“A, làm lại một lần nữa đi.” Nam Dịch Thiên lại bắt đầu đưa đẩy một lần nữa, gậy thịt của hắn lại cương cứng, đều là do lỗ hoa của cô quá khiêu da^ʍ, quá hấp dẫn.

“Ư ư ư.” Ngôn Ngôn khóc không ra nước mắt.

“Ngày thường trông rất thuần khiết và lạnh lùng, không phải giờ đây vẫn chủ động mở rộng hai chân cho tôi chơi đấy sao, phải, tiểu huyệt của em chỉ thiếu tôi, chỉ có thể để cho tôi chơi, Diễm hay Cảnh đều không thể.” Nam Dịch Thiên liên tục cắm vào một cách tàn nhẫn, hưng phấn lạ thường, không ngừng buông lời cợt nhả, nghĩ rằng không ngờ giấc mơ xuân mấy ngày nay cuối cùng cũng trở thành sự thật, sau đó hưng phấn xuất tinh.

“Ting! Đạt được 500 điểm.”

Nghe được âm thanh nhắc nhở, Ngôn Ngôn cảm thấy mãn nguyện mà ngất xỉu đi, Nam Dịch Thiên cũng đã ngã xuống.

Buổi tối, sảnh nhà ăn có rất nhiều bảo vệ đứng canh gác, trên bàn cơm bày đủ loại món ăn đa dạng, Nam Dịch Thiên vừa đút thức ăn cho cô gái trong lòng ngực, vừa để gậy thịt thọc vào rút ra bên trong lỗ hoa của cô gái, nhìn biểu cảm nhẫn nại và kiềm chế của cố gái, không nhịn được mà nghĩ đến, sẽ rất thú vị, rất quyến rũ nếu có thể nhìn thấy biểu cảm ham muốn tìиɧ ɖu͙© trên khuôn mặt trước giờ vốn điềm tĩnh này.

“Chúng ta như vậy có ổn không? Không phải cần luyện nhảy sao?” Cô ấp úng nói, sự hãi như thể hai người đang làm chuyện gì đó rất xấu xa.

“Chúng ta như vậy không ổn sao?” Hắn duỗi thẳng thân dưới, nghe được tiếng rên nhẹ của cô gái, nhịp đưa đẩy dần nhanh hơn.

“Đây là việc mà chỉ có bạn tốt mới có thể làm ra sao?” Khuôn mặt tròn hồn nhiên của cô gái cùng đôi mắt to tròn nhìn về phía Nam Dịch Thiên.

“?? Phải.” Không biết nên giải thích như thế nào với cô, nhưng lỡ như nói ra, môi quan hệ bây giờ bọn họ có khả năng sẽ tan vỡ.

Ngôn Ngôn cười vui vẻ, thỏa mãn vuốt ve gậy thịt trên dưới, Nam Dịch Thiên không khống chế được, kích động đẩy mông lên.

Bên tai nghe được tiếng rêи ɾỉ không thể kiềm chế của Ngôn Ngôn, Nam Dịch Thiên bế mông béo của cô lên, lại xuất tinh thêm một lần nữa.

Chờ đến khi em mang thai, Quan Ngôn Ngôn em có lẽ sẽ lập tức thuộc về tôi. Vuốt bụng cô gái, Nam Dịch Thiên nghĩ thầm.