Chương 108: Nhất cử lưỡng tiện

Đình Vũ làu làu:

“Anh muốn đi cùng Thiên Minh hồi nào?”

Linda tủm tỉm cười, nói bằng giọng nũng nịu:

“Nhưng mà em muốn đi cùng Hạ Vy.”

Đình Vũ chịu thua cô gái bên cạnh mình. Anh biết nếu đôi co với phụ nữ thì dù có giành phần thắng cũng chẳng vẻ vang gì.

Trong lúc Hạ Vy và Linda ngồi ôn lại chuyện cũ và bàn kế hoạch làm đám cưới thì Đình Vũ lại trầm ngâm. Khó khăn lắm mới mở lời được với Thiên Minh.

“Này…”

Thiên Minh đặt bản nhạc đang viết dở xuống bên cạnh.

“Có chuyện gì sao?”

Đình Vũ ngượng ngùng:

“Linda… rất thích xem anh biểu diễn.”

Thiên Minh nhìn dáng vẻ chật vật của Đình Vũ liền bật cười.

“Nếu muốn xin vé xem trực tiếp thì có rồi. Cả cậu cũng phải đi. Tới đó chịu khó gào thét một chút chứ đừng im ỉm, mất mặt tôi lắm.”

Đình Vũ hiểu Thiên Minh nói vậy để giúp anh giải toả căng thẳng mà thôi. Anh thì thầm:

“Tôi… tôi muốn anh hát trong đám cưới của tôi.”

Thiên Minh đập tay xuống bàn:

“Còn chưa lo xong chuyện của tôi. Cậu được phép mở miệng à?”

Đình Vũ nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Hạ Vy và Linda liền nhỏ giọng nói:

“Anh ra giá đi.”

Thiên Minh cười thành tiếng. Cái tay Vivian này muốn thuê anh sao? Có biết cái giá để Thiên Minh này cất tiếng hát là bao nhiêu không?

“Cậu trả được chắc?”

Đình Vũ quả quyết:

“Vàng hay tiền mặt đều có thể trả đủ.”

Thiên Minh nhăn nhăn nhở nhở, vẫy tay gọi Hạ Vy:

“Mau tới đây.”

Thấy Hạ Vy rời chỗ ngồi, Linda cũng định “cắp chít” theo sau. Đình Vũ hô lớn:

“Em ngồi đó đi.”

Linda phụng phịu:



“Có gì mà bí mật như vậy chứ?”

Hạ Vy đi tới bên cạnh Thiên Minh, tò mò hỏi:

“Hai người thì thầm to nhỏ chuyện gì vậy?”

Thiên Minh kể qua tình hình cho Hạ Vy nghe. Cô ngạc nhiên tới mức không thốt nên lời.

Thì ra tình trạng hiện tại của Đình Vũ tốt hơn rất nhiều so với những gì anh đang thể hiện ra bên ngoài. Đình Vũ đã có thể đi được những bước nhỏ mà không cần tới người trợ giúp. Vì không muốn Linda phải lo lắng cho mình anh thường lấy cớ cần không gian yên tĩnh để thiết kế trang sức rồi tự mình tập luyện theo hướng dẫn của bác sĩ.

Hạ Vy vui mừng nói:

“Ngay cả nghị lực chiến đấu với bệnh tật của anh cũng khiến em phải học theo đấy.”

Thiên Minh tủm tỉm cười:

“Ngưỡng mộ là một chuyện. Tiền thuê ca sĩ xịn lại là chuyện khác.”

Hạ Vy gật đầu hùa theo:

“Anh có nghĩ cưới vợ phải cưới liền tay không? Nhẫn cho Linda anh cũng chuẩn bị rồi còn gì. Hay là trong buổi diễn của Thiên Minh anh cầu hôn cô ấy luôn. Bây giờ hai người như hình với bóng vậy, nếu chuẩn bị cầu kỳ sẽ mất đi tính bất ngờ.”

Thiên Minh nắm lấy tay Hạ Vy:

“Vợ anh thật giỏi. Như vậy anh vừa được nhận tiền từ nhà sản xuất vừa được tiền công của Đình Vũ. Đúng là nhất cử lưỡng tiện.”

Đình Vũ bật cười:

“Tính toán của hai người khiến cho người như tôi sáng mắt ra đấy.”

Đình Vũ đưa tay về phía Thiên Minh:

“Chốt vậy đi.”

Thiên Minh nhoẻn miệng cười:

“Còn chuyện tiền nong mà. Chốt cái gì?”

Hạ Vy đánh nhẹ vào người Thiên Minh:

“Anh Đình Vũ không biết đùa đâu.”

Thiên Minh tủm tỉm cười:

“Vậy nghiêm túc đây. Thiên Minh này là vô giá nên hát miễn phí nhá. Tuy nhiên chỉ một bài thôi.”

Đình Vũ nói lời cảm ơn Thiên Minh cùng Hạ Vy rồi đi xe lăn về phía Linda:

“Còn mấy tiếng nữa là hạ cánh rồi. Anh vừa hỏi Thiên Minh về việc kiếm vé tới xem anh ta biểu diễn trực tiếp.”

Nghe tới đây, hai mắt Linda sáng lên:

“Còn vé không anh?”

Đình Vũ bật cười:

“Đương nhiên còn. Em cho rằng anh ta hot lắm hay sao mà lúc nào cũng cháy vé.”



Linda nhoẻn miệng cười:

“Mấy người bàn lâu như vậy chắc hẳn cũng không dễ kiếm. Mà anh đừng có dìm hàng anh ấy. Thiên Minh có đông fan lắm đó. Mỗi người chỉ cần ném một quả cà chua thôi là đủ cho anh ăn sốt vang cả đời đấy.”

Đình Vũ không nhịn được mà cười thành tiếng.

“Vậy anh sẽ mở công ty chuyên về tương cà chua.”



Mặc cho Đình Vũ và Linda ngồi nói chuyện, Thiên Minh đưa bản nhạc tới trước mặt Hạ Vy.

“Em đọc thử lời xem sao.”

Hạ Vy vô cùng ngạc nhiên khi bài hát mới này khá giống với chuyện tình của Linda và Đình Vũ. Hai nhân vật được nhắc tới trong bài hát phải trải qua biến cố mới hiểu được chân tình.

Thiên Minh đeo một bên tai nghe cho Hạ Vy rồi cùng cô nghe bản nhạc đã được anh thu lại từ trước đó.

Hạ Vy hiểu ý người đàn ông bên cạnh mình. Chắc chắn anh muốn cô cùng mình song ca bài hát mới.

Thiên Minh nói:

“Trước lúc công bố quán quân cuộc thi tìm kiếm âm nhạc anh được giao trình bày một tiết mục. Ban tổ chức chọn bài hát đã nổi tiếng từ trước nhưng anh sẽ yêu cầu được hát ca khúc mới này. Chắc chắn Đình Vũ và Linda sẽ rất thích nó.”

Hạ Vy tủm tỉm cười:

“Linda thì chắc chắn rồi còn anh Đình Vũ thì em chịu nha. Anh ấy chịu nghe anh hát là vì Linda đấy.”

Hạ Vy sợ rằng cô cùng anh tập bài hát này ở bên ngoài sẽ khiến cho Linda chú ý. Cô thì thầm vào tai Thiên Minh:

“Đi phòng riêng tập đi anh.”

Thiên Minh ngạc nhiên:

“Phòng riêng sao?”

Hạ Vy khẽ gật đầu, rồi kéo tay người bên cạnh đi về phía phòng vệ sinh.

Thiên Minh bật cười. Lần đầu tiên anh tập hát ở một nơi “đặc biệt” đến vậy.

Linda tròn mắt ngạc nhiên:

“Hai người bọn họ làm gì vậy chứ?”

Đình Vũ rất thông minh nên lập tức hiểu ra vấn đề, chỉ có điều cái miệng lại có phần “mất nết”.

“Em chưa biết rồi. Phòng vệ sinh cũng có thể là nơi để các cặp đôi abc-xyz.”

Linda gật đầu lia lịa khi tiếp thu kiến thức mới. Cô chuyển chủ đề:

“Lần này về Việt Nam ở lâu một chút anh nhé. Em muốn về thăm bà.”

Đình Vũ mỉm cười:

“Anh sẽ đi cùng em.”