Chương 6

Cư dân mạng: [Hả, có dưa!]

[Sớm nghe nói Diệp Phương Dư có một người bạn trai bí mật. Biến mất hai năm còn tưởng là kết hôn sinh con rồi, không ngờ đã biến thành người cũ!]

Tôi ở ẩn hai năm, sở dĩ công ty an bài cho tôi tham gia show hẹn hò này một là muốn cho tôi mau chóng nổi tiếng trở lại, hai là muốn bài trừ tin đồn tôi lui về kết hôn sinh con.

Tần Vũ: “Xin lỗi cô Diệp, làm cô nhớ lại chuyện buồn rồi... Nếu còn có quan hệ đó, hôm nay chúng ta đã không đi nhà ma rồi.”

Cư dân mạng: [Sao tôi cảm thấy tên nhóc này nồng mùi trà vậy.]

[Tác dụng đi nhà ma lớn như vậy à?]

[Xem ra nhà ma đúng là một trong những cách thúc đẩy mối quan hệ nhanh nhất. Không phải có tình cảm với chị rồi chứ.]

Tôi mỉm cười nhìn ống kính: “Không sao, chia tay lâu rồi, tôi cũng không để ý.”

Vừa dứt lời, trong lúc vô tình, tôi nhìn thấy một bóng hình quen thuộc thoáng qua.

Người kia, rất giống với ảo giác vừa mới xuất hiện trước mắt tôi bên trong nhà ma.

Tần Vũ: “Cô Diệp, thật ra tôi.”

Tôi đứng bật dậy, hoàn toàn không nghe thấy cậu ấy đang nói gì, trong lòng chỉ nghĩ tới hình bóng kia: “Xin lỗi, tôi đi toilet chút.”

...

Trên đường trở về tôi có hơi thất thần, Tần Vũ đã nhắc nhở tôi cẩn thận xe rất nhiều lần.

Người quay phim còn đi ở phía sau. Cư dân mạng: [Chị Diệp hình như vừa mới gặp được người nào đó.]

[Mạnh dạn đoán là người yêu cũ.]

[Không cẩu huyết tới vậy chứ?]

Lúc qua đường, Tần Vũ còn chủ động kéo tay tôi lại, “Diệp Phương Dư, có xe!”

Lực của cậu ấy có hơi mạnh. Do chiếc xe đó đi vụt qua người tôi, tôi bị kéo ngã vào trong lòng cậu ấy.

Tôi theo bản năng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của Tần Vũ: “Diệp Phương Dư, cô khóc gì vậy?”

Tôi cũng không biết mình khóc vì điều gì, chỉ biết nước mắt có suy nghĩ của nó.

Cư dân mạng: [Thú vị, chuyện này bắt đầu giống trong phim thần tượng rồi.]

Từ sau lần đi hẹn hò đó, thái độ của Tần Vũ đối với tôi không còn giống như lúc trước.

Ban đầu cậu ấy chủ động tìm tôi nói chuyện, sau này cậu ấy chủ động dậy sớm nấu bữa sáng.

Cư dân mạng bàn tán: [Tần Vũ thông suốt rồi à...]

Ban đầu tôi cũng cho là như vậy, nhưng Tần Vũ lại nói: “Cô đừng hiểu lầm, là mẹ tôi bảo tôi phải lễ phép với người khác.”

Tôi gật đầu, dĩ nhiên cũng cho rằng mẹ cậu ấy dặn dò cậu ấy như vậy, nên tôi rất vui vẻ tiếp nhận sự chuyển biếи ŧɦái độ của cậu ấy.