Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trăm Năm Họa, Phục Yêu Tru Quỷ

Chương 52: Chuyện xưa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái này khiến cô nhịn không được cảm

thấy may mắn, có thể suy đoán thứ hai là

đúng?

Nhưng Vu Đát tổng cảm thấy, chuyện này không đơn giản như vậy.

“Tiểu Đát! Tiểu Đát! Ta nghĩ ra!” Đúng lúc này, Cố Đồng Độ tay cầm nửa khối bánh quy còn dư lại, đầy mặt vui mừng từ trong phòng lao tới.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

“Ngươi nghĩ đến cái gì?”

“Cha mẹ ta đã từng nói qua một chuyện xưa quỷ quái!" Cố Đồng Độ lại thao thao bất tuyệt, nói tiếp:" Ta nghĩ, có khi nó có quan hệ với Cố gia thôn. Liền chạy nhanh ra đây, muốn nói lại với ngươi, cả bánh quy cũng ăn không hết..."

Vu Đát không thể không đánh gãy lời hắn: “Là chuyện xưa gì vậy?”

“Ngươi từ từ đã, để ta sắp xếp lại ngôn ngữ một chút,” Cố Đồng Độ hít sâu một hơi, “Lúc ấy ta còn nhỏ, ngươi cũng biết a, nam hài tử luôn bướng bỉnh, đặc biệt là khi đó tuổi ta còn quá nhỏ. Lúc ấy, cha mẹ cũng bị ta phiền đến không chịu nỗi……”

Vu Đát lại một lần đánh gãy lời hắn: “Ngươi trực tiếp kể lại chuyện xưa là được.”

“Được được được,” Cố Đồng Độ liên tục gật đầu, “Là như này, lúc ấy ta không nghe lời, cha mẹ ta liền kể một ít chuyện xưa quỷ quái muốn làm ta sợ, để ta ngoan ngoãn một chút, đó cũng là câu chuyện xưa duy nhất về quỷ quái mà họ kể cho ta nghe……”

Vào lúc Vu Đát sắp hết kiên nhẫn, rốt cuộc hắn cũng chịu tiến vào đề tài chính.

“Bọn họ nói, ở trong núi sâu, có tồn tại một thôn trang không người biết đến, phong cảnh tuyệt đẹp, thôn dân nhiệt tình hiếu khách, nhưng lạ ở chỗ là ngàn vạn lần không thể đυ.ng vào nước nơi đó.”

Tâm Vu Đát nhấc lên. Phần đầu câu chuyện giống y như những việc mà họ đã trải qua, phần sau câu chuyện dừng lại đúng phương hướng cô đang muốn điều tra.

“Sau đó thì sao, chạm vào nước nơi đó thì sẽ như thế nào?”

“Bọn họ nói, chạm vào sẽ biến thành quỷ, vĩnh viễn bị vây ở trong thôn.”

Lời này vừa nói ra, Vu Đát nháy mắt nhìn về phía dây leo trong tay Vụ Thất.

Vụ Thất không tiếng động giơ tay, dây leo vẫn như cũ không thấy chút dị thường nào.

“Ngươi xác định, chuyện xưa này đáng tin cậy chứ?” Vu Đát hỏi.

“Ách……” Cố Đồng Độ có chút chột dạ, “Không xác định được.”

Vu Đát nhụt chí, nhưng không quá thất vọng. Dù sao, đây chỉ là câu chuyện mười mấy năm trước mà cha mẹ Cố Đồng Độ kể cho hắn nghe, nếu có người đã trải qua tình huống đó, mà mười mấy năm sau trực tiếp kể lại cho cô thì cô mới hoài nghi.

Cố Đồng Độ cắn bánh quy, quay lại đau khổ nhớ lại.

Vu Đát nhìn về phía Vụ Thất, lại phát hiện ánh mắt cậu đang chăm chú nhìn sâu bên trong rừng rậm. Nhìn theo tầm mắt cậu, cô liền thấy một vạt áo màu trắng lấp ló.

Một câu “Âm hồn không tan” đã tới cổ họng, Vu Đát bỗng nhiên dừng lại, nhẫn nại nuốt xuống, đổi thành một câu khác: “Cậu nói thử, chúng ta không rõ sự tình tại Cố gia thôn nhưng nếu là quỷ ở trong thôn, có thể không biết rõ ràng hay sao?”

Cùng lệ quỷ câu thông, hỏi thăm tin tức từ miệng đối phương, việc này hơi vớ vẩn, nhưng Vu Đát không phải là chưa làm lần nào.

Hai người bất động thanh sắc liếc nhau, Vụ Thất tiếp tục nhìn chăm chú cùng bạch y nữ quỷ đối mắt, ngón tay lại lặng lẽ giật giật.

Vu Đát chờ đợi trong chốc lát, hướng tới rừng rậm, nói: “Vì cái gì, ngươi vẫn luôn đi theo chúng ta?” Không có phản hồi y như dự đoán.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Sau vài lần kêu gọi, phát ra không ít động tĩnh, kinh động đến Cố Đồng Độ trong phòng.

Hắn hoang mang rối loạn cầm thuốc nổ chạy ra, thời điểm thấy bạch y nữ quỷ liền kêu lên một tiếng“Ngọa tào”, dưới ánh mắt của Vu Đát liền nhịn xuống ngậm miệng lại.

Vu Đát lại hỏi vài câu, dời đi lực chú ý của bạch y nữ quỷ. Thời cơ đến, vô số dây leo từ dưới chân bạch y nữ quỷ chui ra.

Đợi nàng phản ứng lại đã không kịp rồi, dây leo như mãng xà không ngừng buộc chặt, đem nàng cuốn lấy kín mít.

Vu Đát vỗ lên vòng tay một cái, Trịnh Tuyết nhào tới.

Bắt giữ nàng còn dễ hơn so với tưởng tượng của cô rất nhiều.

Vu Đát mới vừa nghĩ vậy, liền thấy nhiều nhánh dây leo từ bên trong đồng thời đứt gãy, lộ ra cây đao chẻ củi cũ nát.

Trịnh Tuyết vừa thấy cây đao này, một trận lửa giận bừng lên. Đột nhiên nhào tới, hung hăng cắn xé tay nữ quỷ.

Vu Đát đang muốn vọt vào rừng rậm trợ giúp, Cố Đồng Độ một phen giữ cô lại, khó hiểu nói: “Ngươi không phải là triệu hoán sư sao? Xông lên cận chiến làm gì?!”

Vu Đát nói không nên lời, nhưng cũng may, chiến đấu ở đấy cũng không cần cô trợ giúp.

Bạch y nữ quỷ phát ra từng trận tiếng kêu thảm thiết, cái đao trong tay múa may không ngừng, dừng ở đâu thì toàn bộ dây leo ở đó đều đứt gãy, ngay cả trên mặt Trịnh Tuyết cũng để lại một vài vết sẹo ngang dọc, suýt nữa còn muốn phân đầu nàng thành hai.

Nhưng dây leo không ngừng huy động, dù bị đứt gãy rơi xuống mặt đất cũng không ngừng nảy lên dây mới.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Bị Trịnh Tuyết liên tục xé cắn, cuối cùng, cánh tay đang cầm đao chặt củi của nữ quỷ, cũng bị cắt đứt.

Trước khi bạch y nữ quỷ hoàn toàn phát cuồng, Vu Đát chạy tới.

Dây leo gắt gao trói buộc nàng, Trịnh Tuyết cũng dừng lại công kích.

“Ta chỉ muốn, hỏi thăm ngươi một việc mà thôi!” Vu Đát mở miệng, cô nhìn thấy ánh mắt đen tuyền của bạch y nữ quỷ, không ngừng chảy ra máu đen.

“Cố Dung Dung, ta chỉ muốn hỏi ngươi một vài sự việc trong thôn.” Dây leo thoáng thả lỏng một ít.

Giờ phút này, trên mặt nữ quỷ che kín máu đen, hết sức dữ tợn, thật khủng bố.

“Ta muốn biết, đáy nước có cái gì? Nước nơi này có vấn đề gì sao?” Vu Đát nói.

Bạch y nữ quỷ không có trả lời, mà là hơi hơi giật giật cánh tay.

Vụ Thất lập tức buộc chặt dây leo, miệng nữ quỷ liên tục phát ra một tiếng thét chói tai, ánh mắt lại lẳng lặng nhìn cô.

Vu Đát thử đoán: “Ngươi là muốn ta, thả ngươi ra à?”

“Không được.” Bạch y nữ quỷ còn chưa phản hồi, Vụ Thất đã phủ quyết.

Khóe mắt Vu Đát liếc thấy Cố Đồng Độ đang lặng lẽ bố trí thuốc nổ, ý bảo Vụ Thất: “Buông nàng ra trước đã."

Vụ Thất tuy không tình nguyện, nhưng vẫn chậm rãi buông lỏng dây leo.

Cùng lúc đó, mọi người đều tiến vào trạng thái đề phòng, Cố Đồng Độ nắm chặt điều khiển từ xa.

Cũng may, bạch y nữ quỷ không có trở mặt, nàng đứng tại chỗ không động đậy.

Một đoàn âm khí đem cánh tay cầm đao nâng lên, sắp đưa tới chỗ cánh tay bị cụt, Vu Đát vỗ tay đoạt được đao chẻ củi.

Nữ quỷ rít một tiếng, huyết lệ màu đen không ngừng nhỏ giọt, bày ra tư thế công kích.

Vụ Thất một tả một hữu đồng thời tới gần nàng, ba người lâm vào thế giằng co.

I

Bạch y nữ quỷ duy trì lý trí, không có chân chính công kích.

Vu Đát không chút kinh hoảng, trấn định tự nhiên cùng nàng nói điều kiện: “Cây đao này không thể trả lại cho ngươi, nhưng nếu ngươi có thể nói cho ta đáp án, thì ta sẽ suy xét một chút.”

Cùng lệ quỷ câu thông, nhất định phải bảo trì bình tĩnh, tận lực không cần động thủ.

Bởi vì, một khi ngươi hoảng loạn, hoặc là làm ra động tác gì, điều đó vô cùng có khả năng sẽ kí©h thí©ɧ lý trí còn sót lại không nhiều lắm của đối phương, rồi họ sẽ phát cuồng, triển khai công kích.

Tại sao Vu Đát lại mạo hiểm đoạt lấy cây đao của nữ quỷ?

Đơn giản thôi, vì cô biết, cây đao này mà nằm trong tay đối phương, có bao nhiêu sắc bén lại quá nguy hiểm.
« Chương TrướcChương Tiếp »