Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trăm Năm Họa, Phục Yêu Tru Quỷ

Chương 60: Sông ngầm

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Ta không điên, rất tỉnh táo,” Vu Đát cùng Cố Đồng Độ phân tích, “Ngươi xem, hiện tại những lệ quỷ đó không dám lại đây, Chúc Thiên Thu lại không ở nơi này, phía dưới khẳng định có bí mật, hiện tại là thời cơ thăm dò tốt nhất a.”

“Ngươi đừng ngớ ngẩn,” Cố Đồng Độ hạ giọng nói, “ Hiện tại, trạng thái của chúng ta đều không tốt, hơn nữa, Cố Dung Dung kia là lệ quỷ, trước đó không lâu vẫn luôn đối địch với chúng ta, ngươi không cần quá tin tưởng nàng ta . Dưới tình huống nguy hiểm như thế này mà lệ quỷ dẫn đường, ngươi cũng dám đi?!”

“Chỉ là hiện tại không đi, về sau liền không có cơ hội. Một khi Chúc Thiên Thu trở về, lập tức sẽ phát hiện dấu vết, dù cho hắn không có cách nào rời khỏi Cố gia thôn tới đuổi gϊếŧ chúng ta, nhưng chỉ cần hắn lựa chọn vẫn luôn thủ tại chỗ này, chúng ta liền không còn cơ hội nữa.”

“Hắn không nhất định sẽ vĩnh viễn thủ tại đây, sẽ có những lúc, hắn rời khỏi nơi này a."

Vu Đát lắc đầu, nói: “Hắn là lệ quỷ, mà chúng ta là con người, chúng ta chỉ có thọ mệnh ngắn ngủi vài thập niên, nhưng hắn thì vĩnh viễn trường sinh lại không ngừng lớn mạnh, so thời gian cùng sức chịu đựng, chúng ta không có cơ hội thắng.”

" Vì sao ngươi lại muốn tin lời lệ quỷ nói?! Lỡ như đó là bẫy rập, nơi có đến mà không có về thì sao??"

“Nếu nàng muốn hại chúng ta, lúc trước đã có thể trơ mắt nhìn chúng ta chết đi, hà tất phải tới cứu chúng ta chứ?”

“Hơn nữa,” Vu Đát nhìn hắn, " Chẳng lẽ, ngươi không nghĩ đến, vì cha mẹ, vì tộc nhân báo thù sao?”

Cố Đồng Độ trầm mặc trong chốc lát: “Ta đương nhiên muốn, ta chỉ là cảm thấy, như vậy là quá mạo hiểm.”

“Không vào hang cọp, làm sao bắt được cọp con?” Vu Đát nói, “Đã làm nghề này, liền không được an ổn, ngươi cũng hiểu rõ mà.”

Cố Đồng Độ không nói nữa.

"Sông ngầm này chắc sẽ không quá dài!" Vu Đát nhìn về phía hắn, “Ngươi lưu lại phía trên, chờ ta một ngày, nếu ta không trở về, ngươi liền rời đi thôi.”

Cố Đồng Độ có chút suy sụp: “Được!”

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Vu Đát nhìn về phía Cố Dung Dung sớm đã chờ đến mất kiên nhẫn, kêu Vụ Thất, cùng nhảy xuống sông ngầm.

Bọn họ đang đứng trên mặt đất sát bên sông ngầm, môi trường ẩm ướt âm u, Vu Đát mở đèn pin, chiếu sáng hai đầu thông đạo. Cô liền phát hiện, một đầu chỉ cách vài mét là thấy tường đất, mà đầu còn lại thì sâu thẳm không thấy điểm cuối.

Cố Dung Dung bay xuống dưới, Vu Đát chú ý không đem đèn pin chiếu lên trên người nàng.

Nàng dẫn đường, không tiếng động ý bảo bọn họ đi theo, đi tới chỗ sâu bên trong thông đạo.

Khúc sông ngầm này tối đen không ánh sáng, chỉ có một tia sáng từ đèn pin Vu Đát đang cầm. Xung quanh âm u lại ẩm ướt, là địa phương nuôi_ dưỡng lệ quỷ tốt nhất.

Nhưng kỳ quái chính là, một đường thông suốt, dù một con quỷ cũng không thấy.

……

……

……

Trên mặt đất, Cố Đồng Độ đang lo lắng chờ đợi.

Đột nhiên, một tiếng cười âm trầm từ khu rừng sau lưng truyền đến, lòng Cố Đồng Độ giật giật, quay đầu nhìn lại, rõ ràng là Quỷ bà bà, lúc đầu vào thôn bọn họ đã nhìn thấy.

”Ngươi có thể đến đây?!” sắc mặt Cố Đồng Độ kinh nghi bất định.

Những lệ quỷ đó, không phải là không dám rời khỏi Cố gia thôn quá xa à? Bà ta sao lại xuất hiện ở đây.

Trên mặt Quỷ Bà Bà treo nụ cười âm trầm, nhìn về phía Cố Đồng Độ nói:” Vì sao lại không thể? Chỉ cần không sợ chết, đều có thể lại đây……”

Sắc mặt Cố Đồng Độ lập tức trắng bệch, phản ứng đầu tiên là: chỉ sợ Vu Đát thật sự bị Cố Dung Dung lừa rồi, lừa tới nơi_ lệ quỷ ở đây đều phải sợ hãi.

"Ha ha ha......" Quỷ Bà Bà cười điên cuồng: "Nghe nói trong thôn chúng ta, lại có tên phản đồ không biết trời cao đất rộng, mang các ngươi tới lăng mộ!"

"Lăng mộ? Có ý gì?" Cố Đồng Độ nhìn bà ta, muốn moi từ miệng bà ta một ít tin tức.

“Ta sẽ không nói cho ngươi biết” Quỷ Bà Bà đình chỉ tươi cười, sắc mặt chợt âm lãnh, “ Ta đã không ăn người quá lâu rồi, thật sự là rất đói..."

Bà ta thật sự là quá đói, đói đến mức muốn nổi điên, đói đến mất lý trí, mới không tiếc thừa dịp “Hắn” không có ở đây, mạo phạm kiêng kị, cũng muốn tới đây ăn thịt người.

Quỷ Bà Bà động thủ. Thân thể như quỷ mị, nhanh chóng bay tới, duỗi tay chộp lấy Cố Đồng Độ.

Cố Đồng Độ xoay người, tránh nhanh sang một bên.

Quỷ Bà Bà một kích đánh hụt, lập tức phi thân tiếp tục nhào tới, hỗn hợp máu tươi vẩn đυ.c cùng với nước dãi chảy dài, ánh mắt tham lam không chút nhân tính: "Ta muốn ăn ngươi! Để ta ăn ngươi!"

Cố Đồng Độ rút ra một lá bùa định trụ Quỷ Bà Bà, chạy tới một hướng trong rừng cây.

Quỷ Bà Bà nơi nào chịu buông tha hắn, lập tức phi theo. Bà ta duỗi tay bóp chặt cổ Cố Đồng Độ, dùng sức cực mạnh, ý định đâm thủng cổ hắn!

Cùng lúc đó, Cố Đồng Độ không biết từ đâu ấn mạnh lá bùa trong tay về phía bà ta, nó đột nhiên bốc cháy dữ dội.

Quỷ Bà Bà kêu thảm thiết một tiếng, lập tức buông tay.

Cố Đồng Độ nhanh chân chạy đi, tránh sau lưng đại thụ, ấn xuống nút điều khiển từ xa đang cầm trong tay.

Giây tiếp theo, nơi Quỷ Bà Bà đang đứng, bỗng nhiên nổ mạnh, bụi mù cùng ánh lửa văng vãi khắp nơi.

"A! ——" tiếng kêu rên đau đớn của Quỷ Bà Bà truyền ra từ bên trong sương khói.

Trên mặt Cố Đồng Độ nửa là may mắn nửa là đắc ý: "Thế nào? Không nghĩ tới đi? Ta sợ có quỷ đánh lén, cố ý ở chỗ này thiết lập mai phục đấy."

Cả người Quỷ Bà Bà bị thương, vốn đã không có bao nhiêu lý trí, sau khi bị lửa nóng thiêu đốt liền mất sạch, nổi cơn điên phóng về phía Cố Đồng Độ.

Cố Đồng Độ đương nhiên không sợ hãi, đứng tại chỗ rút kiếm gỗ đào ra, trực diện đối chiến với Quỷ Bà Bà.

Quỷ Bà Bà cả người thương tích, rất nhanh đã bại trận.

Cố Đồng Độ rút ra từ trong túi vài lá bùa, ý đồ gϊếŧ chết bà ta.

Đối diện với cái chết, bản năng cầu sống trỗi dậy mạnh mẽ. Quỷ Bà Bà không chút suy nghĩ, cất bước bỏ chạy.

Cố Đồng Độ lập tức đuổi theo.

Nhưng tốc độ di chuyển của lệ quỷ vốn đã hơn con người, làm sao hắn có thể đuổi kịp?

Thậm chí trơ mắt nhìn bà ta, hoảng loạn tìm đường sống, nhảy vào bên trong sông ngầm.

“Không tốt!”

Hắn nghĩ thầm, còn không biết Vu Đát đang trải qua nguy hiểm gì, vậy mà hắn lại thả một con lệ quỷ xuống dưới!

Hắn hoang mang rối loạn cầm lấy di động, muốn gọi cho cô.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Bên trong sông ngầm, so với Cố Đồng Độ đang kịch liệt chiến đấu trên mặt đất thì hành động của bọn họ ở dưới này, thuận lợi hơn nhiều. Một đường đi thẳng, không gặp bất trắc nào. Tin tức từ Cố Đồng Độ, cô cũng không thu được.

Thậm chí, cô còn hơi hoài nghi, có phải Cố Dung Dung bị nhầm đường rồi hay không? Kỳ thật phương hướng chính xác phải là đầu bên kia mới đúng, bọn họ phải đào đường hầm...

Cô mãi suy nghĩ đến khi phía sau truyền đến động tĩnh, thở phào nhẹ nhõm, nghĩ “Cuối cùng đã tới”.

Trịnh Tuyết phản ứng rất nhanh, phóng ra từ vòng tay.

Tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng đánh nhau trộn lẫn vào nhau, đến khi dừng lại thì Trịnh Tuyết đã mang thi thể Quỷ Bà Bà trở lại.

“Bà ta không phải là đang ở cửa thôn sao? Lại có thể ra ngoài sao?!” Vu Đát nhìn Trịnh Tuyết gặm cắn thi thể, trong lòng kinh nghi.

“Hắn không ở đây, có thể rời đi, nhưng không thể đi quá xa……” Cố Dung Dung lời ít ý nhiều trả lời cô.

Vu Đát ý thức được, “Hắn” trong miệng nàng là chỉ Chúc Thiên Thu.

Cô hỏi: “Rời đi quá xa thì sẽ như thế nào?”
« Chương TrướcChương Tiếp »