Chương 66: Biển máu

Tốc độ di chuyển của biển máu cũng không quá nhanh, chậm hơn nhóm bọn họ rất nhiều.

Ngắn ngủn mấy chục giây, liền kéo ra khoảng cách rất xa.

Biển máu cắn nuốt quỷ quái, dẫn tới không có lệ quỷ nào khác, có thể tiếp tục truy kích bọn họ.

Hồng y nữ quỷ có chút sốt ruột, nhảy một phát tựa như muốn trực tiếp phi thân đánh tới.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Vu Đát nắm chặt lá bùa trong tay, tùy thời chuẩn bị chặn lại nữ quỷ.

Nhưng khi hai chân hồng y nữ quỷ vừa mới rời khỏi biển máu, lại phảng phất như nghĩ tới cái gì đó, cực kỳ không cam lòng mà lui trở về.

Vu Đát không rõ là vì cái gì, nhưng đây là một chuyện tốt.

Cứ như vậy, một lát sau, bọn họ chạy qua chỗ ngoặt, ném biển máu ra xa phía sau, không nhìn thấy nó nữa.

Vu Đát chỉ cần đề phòng người giấy đánh lén cùng với Chúc Thiên Thu trở về.

Nhưng đầu người giấy đã bị phá hư, trong chốc lát, chắc không có biện pháp khôi phục lại, Chúc Thiên Thu vẫn không thấy đâu, bọn họ thành công thoát khỏi truy kích.

“Đã không còn truy đuổi, chúng ta chắc phải cảm ơn hồng y nữ quỷ nha.” Vu Đát thậm chí còn có tâm tình vui đùa với Vụ Thất.

“Chờ trở về, tớ đốt giúp nàng ta một nén nhang.” Vụ Thất nói tiếp.

Vu Đát còn muốn nói nữa, nhưng đưa tin phù lại nóng lên, chứng tỏ Cố Đồng Độ đang ở gần đây. Cô xoay người nhìn quanh, chuẩn bị tìm kiếm.

Nhưng chưa kịp điều tra thì cả nhóm đã thấy Cố Đồng Độ ngã trên mặt đất.

Bên môi Vu Đát vẫn đọng lại tươi cười, có chút không dám tin, tiến tới nhìn kỹ hơn, Cố Đồng Độ trước đó không lâu còn tung tăng nhảy nhót, giờ đã nằm im bất động tại chỗ.

Cả người hắn đều bị bỏng, làn da nhăn nhúm, màu đỏ của máu và dịch mủ màu vàng trộn lẫn vào nhau, trên dưới toàn thân trải đầy mụn nước khủng bố.

Vu Đát run rẩy vươn tay, thử thăm dò hơi thở của hắn. Khi cảm nhận được một hơi thở mỏng manh, cô mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Giờ phút này, trên người Cố Đồng Độ dày đặc mùi hương sau khi lá bùa bị thiêu đốt, mùi này làm cho Vụ Thất, Trịnh Tuyết cùng Cố Dung Dung đều xa xa mà đứng, không dám lại gần.

Đại khái, Vu Đát đã biết được, chuyện gì vừa mới xảy ra.

Chắc là hắn đã lâm vào tuyệt cảnh, vì tự bảo vệ mình và không muốn rơi vào tay lệ quỷ nên đã lựa chọn đồng quy vu tận……

Tóm lại, hắn đã thiêu đốt tất cả lá bùa có mang theo.

Trong cái rủi lại có chút may mắn, lá bùa thiêu đốt đuổi đi đám lệ quỷ, mà đặc tính của bùa chú là sau khi không cảm nhận được âm khí thì chúng sẽ tự động dập tắt. Vô tình cứu lại một mạng cho Cố Đồng Độ.

Vụ Thất đứng ở nơi xa, biết thời gian cấp bách, không thể không thúc giục: “Tiểu Đát, chúng ta đi trước đã, tớ đã mai phục bằng dây leo bên ngoài thôn rồi.”

Vu Đát lên tiếng, nhìn về phía Cố Đồng Độ, quyết định dẫn hắn cùng đi.

Tuy rằng di động hắn, cũng không phải là một quyết định chính xác.

Nhưng Vu Đát lại nghĩ đến biển máu của hồng y nữ quỷ, với lỡ như Chúc Thiên Thu quay về thì sao.

Những lệ quỷ đó, hiện tại không có biện pháp tấn công Cố Đồng Độ nhưng không đại biểu cho Chúc Thiên Thu hay biển máu của hồng y nữ quỷ không tới gần hắn được.

Huống chi, hơi thở trên lá bùa sẽ tiêu tán, đến lúc đó, Cố Đồng Độ bị gϊếŧ chết là điều chắc chắn.

Sau khi quyết định, Vu Đát khiêng Cố Đồng Độ lên. Cũng may, lúc nãy cô được Vụ Thất cõng, đã khôi phục một ít sức lực, bây giờ mới gian nan cõng được Cố Đồng Độ.

Cố sức cõng hắn đến địa điểm an toàn, chân Vu Đát mềm nhũn, trực tiếp mang theo hắn nặng nề ngã xuống đất.

Hạt giống mai phục lúc trước sớm đã sinh trưởng thành những nhánh dây leo thô tráng, hình thành một khu rừng có quy mô không nhỏ.

Vụ Thất chịu đựng khó chịu do bị lá bùa đốt phỏng, vươn dây leo, đem Vu Đát _người một chút sức lực đều không có_ kéo ra tới, để cô dựa vào nhánh dây leo nghỉ ngơi.

Tiếp đó, cậu thao tác dây leo, chủ động co rút lại, hình thành một vòng bảo hộ nho nhỏ nhưng chắc chắn để làm phòng ngự.

Cậu ngồi vào bên người Vu Đát, muốn giúp cô vận chuyển linh lực làm giảm cơn đau.

“Không cần……” Vu Đát hô hấp dồn dập, “Tớ chỉ là mất sức… Nghỉ ngơi một hồi thì tốt thôi……”

Vụ Thất tri kỷ để cô dựa vào trên người mình, dùng linh lực tự thân phân tán trợ giúp cô nhanh chóng khôi phục. Dưới mùi hương quen thuộc, không biết khi nào mà Vu Đát đã nặng nề ngủ thϊếp đi.

Chờ cô mơ mơ màng màng tỉnh dậy lần nữa, nghe thấy Vụ Thất chỉ huy Trịnh Tuyết cùng cố Dung Dung không chút tình nguyện, để các nàng đem Cố Đồng Độ chôn xuống mồ.

“Ta đang khống chế vòng phòng ngự, hơn nữa Tiểu Đát còn đang ngủ đấy, đương nhiên là muốn các ngươi tới làm việc này.”

Vu Đát lập tức bừng tỉnh, phát hiện trời đã tối rồi.

Cô quay đầu, thấy trên người Cố Đồng Độ, hơi thở tàn lưu do thiêu đốt lá bùa đã hoàn toàn biến mất, lúc này Trịnh Tuyết cùng cố Dung Dung mới có thể đυ.ng vào hắn.

Giờ phút này, hắn đã bị chôn hơn phân nửa.

Vu Đát cả kinh: “…… Hắn đã Chết sao?”

“Không có,” Vụ Thất trả lời nói, “Cậu không ngủ nữa sao?”

Nghe cậu trả lời, Vu Đát lúc này mới buông tâm: “Không ngủ, vậy sao cậu lại đem hắn đi chôn a?”

“Hắn bị thương quá nặng, chắc là chịu không nổi đêm nay.” Vụ Thất nói.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Tâm Vu Đát lại nhắc lên.

Cũng may, Vụ Thất nói bổ sung: “Cho nên, tớ để các nàng đem hắn chôn xuống hệ rễ, như vậy linh lực của tớ liền thuận tiện tẩm bổ, giúp hắn sống lâu hơn chút.”

“Tốt……” Vu Đát đợi trong chốc lát, xác định cậu đã nói xong, lúc này mới hoàn toàn yên tâm.

Tuy rằng không biết bọn họ còn có thể rời khỏi cố gia thôn hay không, thậm chí bọn họ còn không biết bản thân có thể sống trong bao lâu, nhưng có thể sống càng lâu càng tốt.

Vạn nhất…… Bọn họ được cứu ra thì sao?

Nói đến đây, Vu Đát lại có chút khẩn trương: “Chúc Thiên Thu về rồi sao?”

“Hắn hồi thôn rồi……”

“Vậy hắn tìm được chúng ta sao?!” Vu Đát lập tức hỏi tiếp.

“…… Nhưng mà hắn không tới đây.” Vụ Thất tiếp tục nói.

“Cái gì?” Vu Đát sửng sốt.

Vì cái gì, hắn đã hồi thôn, lại không tới công kích bọn họ?

Chẳng lẽ là hoài nghi thôn trang còn chôn giấu thuốc nổ, đang kiểm tra sao?

“Trong thôn, giống như có đánh nhau.” Vụ Thất nói.

“Đánh nhau rồi?” Vu Đát càng khó hiểu, “Chẳng lẽ là cứu viện tới rồi?!” trước mắt cô sáng ngời.

“Không phải.” Vụ Thất vô tình mà lắc đầu, phủ quyết phỏng đoán của cô.

Ánh mắt Vu Đát lại trầm xuống. Rốt cuộc, khi nhóm họ tới đây đều không có trông cậy vào cứu viện.

Duy nhất có khả năng và cũng có năng lực cứu bọn họ là cục điều tra, nhưng trước đó, Cục đã thông báo với Cố Đồng Độ, sẽ không cung cấp viện trợ giúp hắn.

“Vậy là sao?” Nếu không phải là do lực lượng từ bên ngoài. Vậy là nội loạn sao?

Khi Chúc Thiên Thu không có ở đây, chúng nó đánh hay cắn nuốt nhau, cũng là chuyện bình thường. Nhưng hiện tại, Chúc Thiên Thu đã trở về, lệ quỷ nào lại dám gây chuyện dưới mí mắt hắn vậy?

“Chính là đánh cùng Chúc Thiên Thu rồi a,” Cố Dung Dung nói tiếp, “Ta trộm đi nhìn.”

“Ngươi trộm đi nhìn?!” Vu Đát cơ hồ muốn nhảy dựng, “ Lá gan ngươi cũng quá lớn! Ngươi không sợ bọn họ sẽ liên thủ gϊếŧ ngươi trước sao?!”

Cố Dung Dung sửng sốt, ngây người một lát, mới chậm rì rì tiếp tục nói: “…… Ta chỉ ở rất xa nhìn thoáng qua thôi…… Là Chúc Thiên Thu cùng hồng y nữ quỷ đánh nhau đấy.”

“Cái gì?” Vu Đát ngây người, “Nàng ta không phải là thủ hạ của Chúc Thiên Thu sao?”