Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trăm Năm Họa, Phục Yêu Tru Quỷ

Chương 71: Cả đám ô hợp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Vụ Thất cẩn thận cảm thụ một chút, phát hiện căn nguyên đến từ chính Cố Đồng Độ.

Cậu theo bản năng muốn xách hắn ra ném qua một bên, nhưng tưởng tượng đến Vu Đát khẳng định không muốn nhìn thấy cậu làm như vậy, lại cố nhịn xuống.

Vươn tay, chọc chọc Vu Đát.

Vu Đát bị hoảng sợ, quay đầu lại, thấy là Vụ Thất, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Sao vậy?”

Vụ Thất chỉ hướng Cố Đồng Độ: “Trên người hắn có thứ gì, đột nhiên làm tớ thực không thoải mái.”

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Vu Đát sửng sốt.

Thực không thoải mái chính là cái gì? Lá bùa sao? Chỉ là, bùa chú trên người Cố Đồng Độ, không phải đều đã dùng hết rồi sao?

Suy nghĩ trong giây lát, bỗng nhiên cô như nhớ tới cái gì, chạy nhanh tới chỗ Cố Đồng Độ, đào hai ba lần liền moi được tay hắn lên, nó đang gắt gao cầm giữ một vật, phát ra ánh sáng mỏng manh.

Vu Đát bẻ tay hắn ra, quả nhiên là " đưa tin phù" chỉ còn lại một nửa.

Giờ phút này, "đưa tin phù" bị phá hư chậm rãi hiện ra mấy chữ viết mơ hồ.

Vu Đát tỉ mỉ phân biệt, phát hiện đây là thư gởi từ Cục điều tra, dò hỏi bọn họ còn sống hay không.

Cô lập tức cắn đầu ngón tay, dùng máu viết thư —— “Ta là Vu Đát, chúng ta yêu cầu trợ giúp……”

Vừa mới viết xong câu này, "đưa tin phù" liền hoàn toàn ảm đạm, vô thanh vô tức hóa thành tro tàn.

Vu Đát hơi có chút tiếc nuối vì không thể duy trì "đưa tin phù" này, cô muốn đem tin tức về Cố gia thôn truyền ra ngoài. Nhưng trong lòng cô lại đang bốc cháy lên hy vọng.

Cô quay đầu lại nhìn về phía mọi người: “Chúng ta có cứu viện! Cố gắng kiên trì!”

……

……

……

Bên kia, An Nhan không nhận được phản hồi từ Vu Đát, Tống Anh Phát cũng chậm chạp không nhận được tin tức từ Cố Đồng Độ, sắc mặt tái nhợt, muốn lâm vào tuyệt vọng.

“Có rồi có rồi!” Tống Anh Phát đột nhiên nói.

Bà lập tức đứng dậy, nhìn về phía "đưa tin phù". Một hàng chữ chậm rãi hiện lên —— ta là Vu Đát, chúng ta yêu cầu trợ giúp.

Không cần bà nói, Tống Anh Phát lập tức phản hồi —— nơi này là Cục điều tra, xin hỏi tình huống bên kia như thế nào rồi, chúng ta sẽ cung cấp trợ giúp.

Nhưng lại không có đáp lại.

Tống Anh Phát kiên nhẫn gửi tiếp vài lần nữa, nhưng vẫn như đá chìm đáy biển.

Cái này làm cho An Nhan lo lắng sốt ruột, mặt ủ mày chau: “Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, sao lại bị mất kết nối rồi a?”

Tống Anh Phát chỉ có thể an ủi bà: “Đừng lo lắng, bây giờ chúng ta liền xuất phát, tin tưởng Vu Đát nhất định có thể kiên trì chờ chúng ta đến cứu viện."

“Đúng vậy, đứa nhỏ đó nhất định sẽ bình an không có việc gì.” An Nhan nói.

Không biết là bà đang nói với Tống Anh Phát, hay là nói với chính mình.

……

……

……

Bên kia, có lẽ Chúc Thiên Thu đã biết được thông tin cứu viện từ bọn họ, cảm giác được nguy cơ.

Vu Đát phát hiện, trời tối rồi.

Trước đó, bầu trời chỉ đang âm u nhưng lúc này thì hắc ám đã bao trùm.

Giống như lúc trước, thời điểm Chúc Thiên Thu cùng hồng y nữ quỷ đối chiến, bầu trời cũng tối đen.

Cố Dung Dung đánh bạo đem đầu vươn ra ngoài, lại nhanh chóng lùi về trong, nói cho vô biết: “Thôn trang còn chưa được khôi phục hoàn toàn.”

“Này thuyết minh, hắn ta không kìm nén được nữa,” cô nhìn về phía mọi người, cố gắng nâng cao sĩ khí: “Là tin tức tốt, chuyện này chứng tỏ, trong lòng hắn cũng không bình tĩnh, chỉ cần chúng ta có thể kiên trì chòe được cứu viện đến, là có thể vượt qua.”

Bọn họ chỉ yên lặng gật đầu.

Rốt cuộc, bọn họ đều biết, chuyện tới lúc này, đã không có lựa chọn nào khác.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Chỉ khi anh dũng chiến đấu, mới có con đường sống.

Dẫn đầu đánh úp tới chính là con bướm giấy. Nó ở trong âm phong(*) lảo đảo lắc lư, đến gần rừng đay leo do Vụ Thất tạo thành.

(*): gió lạnh. Do mình thấy để âm phong hay hơn nên mình có giải thích riêng cho bạn nào không rõ nhé.

Còn không đợi phát huy tác dụng, một lá bùa xuất hiện ở không trung thiêu đốt nó hầu như không còn.

Vu Đát đã quá rõ ràng, nó có lực sát thương như thế nào. Vai phải của cô tới bây giờ vẫn chưa khôi phục tri giác đấy.

Bên ngoài rừng dây leo, không có bóng dáng Chúc Thiên Thu, chỉ có nhóm thuộc hạ là lệ quỷ.

Người giấy mang theo cả đoàn lệ quỷ mênh mông cuồn cuộn đánh úp lại.

Rừng dây leo là phòng ngự cuối cùng của nhóm bọn họ. Vu Đát cũng không muốn ngồi yên chờ chết, không nghĩ chờ đến khi bọn chúng công phá được rừng dây leo, nhóm họ mất đi tầng bảo hộ cuối cùng, mới cùng chúng nó đánh giáp lá cà.

Cô để Vụ Thất đem rừng dây leo tách ra, tạo thành một cái cung, bọn cô thông qua khe hở, đứng ra bên ngoài.

Một người, một yêu, hai quỷ cùng đối chiến với gần trăm lệ quỷ, thoạt nhìn đây là một trận chiến không có hồi kết.

Hắc ám bao phủ, âm phong thổi lên, như một hồi trống bắt đầu chiến tranh.

Trong thân thể người giấy, truyền đến tiếng cười nhạo: “Hiện giờ, đại nhân đã trở lại, các ngươi còn không ngoan ngoãn đầu hàng, cư nhiên còn mưu toan muốn phản kháng, thật không biết tự lượng sức mình.”

Vu Đát trả lời lại một cách mỉa mai: “Một con chó săn như ngươi, cũng dám ở chỗ này sủa như điên? Lúc trước, đầu ngươi rớt như thế nào, ngươi đã quên rồi sao?”

Vụ Thất phối hợp mà giơ lên dây leo.

Bộ mặt người giấy vẽ rất vụng về, tuy không có bất luận biến hóa nào nhưng dưới mắt thường vẫn có thể thấy được, vẻ mặt nó rất âm lãnh.

Người giấy vung tay, lệ quỷ phía sau lập tức rít gào xông đến.

Nó chỉ tối tăm mà đứng tại chỗ: "Các ngươi đều phải chết! "

Vừa dứt lời, Vụ Thất đột nhiên phóng ra dây leo, quấn trụ người giấy.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Người giấy bị kéo đến, lảo đảo vài bước:"Đáng giận......"

Người giấy phẫn nộ không thôi, múa may trái phải tránh thoát dây leo.

Một con bướm giấy từ trong thân thể nó bay ra.

Vụ Thất phản ứng nhanh chóng, lập tức thu hồi dây leo, chỉ để lại người giấy phẫn hận không thôi.

Vu Đát cùng bọn họ đứng một chỗ.

Dưới thân Trịnh Tuyết tụ thành một bãi thủy đậu, sau đó chậm rãi dung nhập vào nước.

Mặt nước đen nhánh bóng loáng, lẳng lặng lan tràn khắp bốn phía, đến một khoảng cách nào đó liền dừng lại.

Lệ quỷ xông đến trước mặt nước liền dừng lại.

Lúc trước, biển máu của hồng y nữ quỷ, đã mang đến cho bọn chúng không ít bóng ma tâm lý. Chúng cũng sợ mặt nước đen nhánh thủy đậu này sẽ cắn nuốt lệ quỷ giống như biển máu, bởi vậy nên do dự không dám tiến lên.

“Các ngươi là phế vật, lên cho ta!” Người giấy ở phía sau phẫn nộ chỉ huy.

“Sao ngươi không tự mình lên trước?” Trong nhóm lệ quỷ, có kẻ đáp lại.

Bọn chúng ở trước mặt Chúc Thiên Thu, sẽ run rẩy phủ phục quỳ xuống. Khi người giấy ở trạng thái bình thường, chúng cũng sẽ bị cưỡng ép nghe lệnh. Nhưng hiện tại, người giấy vừa mới khôi phục thân hình, thực lực chỉ bằng một nửa trước kia.

Bên trong nhóm lệ quỷ, đã có vài con xoa tay hầm hè, ý định xẻ thịt nó, thay thế vị trí người giấy.

"Xông lên, gϊếŧ chết nó, ăn nó!"

Vu Đát không nghĩ tới, đám lệ quỷ này còn chưa bắt đầu công kích, đã nội chiến trước.

Người giấy nhìn bọn chúng, cả giận nói: "Các ngươi dám?!"

“Vì sao không dám a?”

“Mau! Mau đánh nó!”

Lệ quỷ bắt đầu ngo ngoe rục rịch, nhưng trước sau không có con nào, nguyện ý làm chim đầu đàn, ngược lại xô đẩy lẫn nhau.

Hiện trường hỗn loạn, liên tục có một vài lệ quỷ, đột nhiên từ lòng bàn chân toát ra hoa lửa màu tím đen, đem nó cắn nuốt. Lệ quỷ nháy mắt hóa thành tro bụi.

"A ——"

"Tại sao lại như vậy! "

Cả nhóm lệ quỷ phát ra tiếng kinh hô.

Người giấy phản ứng đầu tiên, vui sướиɠ khi người gặp họa: “Xứng đáng, cho các ngươi tạo phản này, chọc giận đại nhân a!”

Là Chúc Thiên Thu ra tay trừng trị, chỉ là đến nay, hắn ta vẫn chưa lộ diện.

Lệ quỷ thấy vậy, chỉ có thể mạnh mẽ nuốt xuống tất cả dị nghị, ngược lại đem đầu mâu nhắm ngay đoàn người Vu Đát.

Người giấy đứng ở phía sau, nói: "Hiện tại, gϊếŧ bọn họ cho ta!! "

Nhóm lệ quỷ nghe vậy, sôi nổi xông lên trước, vây công nhóm Vu Đát.

Vu Đát bọn họ sớm đã làm tốt công tác chuẩn bị.

Con lệ quỷ đầu tiên đánh bạo bước vào mặt nước thủy đậu, lại phát hiện ra, trừ bỏ cảm giác lạnh lẽo bên ngòai thì cái gì cũng không có phát sinh.
« Chương TrướcChương Tiếp »