Chương 77: Cục điều tra sự kiện dân gian thần quái

Tống Anh Phát lại nói tiếp với Vu Đát, nói rõ tình huống : “Thân thể Cố Dung Dung đã khỏi hẳn, chẳng qua là vì cái dao kia mà thoạt nhìn có chút buồn bực không vui.”

“Còn mộc yêu thì chỉ còn lại một cái mầm nhỏ, được chúng ta cấy xuống nên đã lớn lên không ít, chỉ là hắn chưa có biện pháp hóa hình.”

“Tổn thương nặng nhất là Cố Đồng Độ, toàn thân bị bỏng nặng, chỉ còn một hơi thở. Vẫn may là hắn có ngươi kịp thời dùng linh lực linh thổ tẩm bổ thân thể, bằng không thì hắn cũng không có cơ hội đợi được chúng ta tới cứu viện, còn bây giờ, hắn đang ở phòng ICU đấy.”

Vu Đát nghe xong, cảm xúc trăm mối ngổn ngang.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Thoạt nhìn, tình huống của Trịnh Tuyết không được tốt lắm.

Cố Dung Dung càng trực tiếp hơn, mất luôn vũ khí chiến đấu, dao chẻ củi chiếm hơn 80% chiến lực của nàng ấy, không có đao thì nàng không khác gì tiểu quỷ bình thường. Nói vậy, tâm tình lúc này của Cố Dung Dung chắc chắn sẽ không tốt lắm, cũng không biết dao kia có thể khôi phục lại hay không.

Vụ Thất thoạt nhìn cũng rất suy yếu, thậm chí năng lực hóa hình cũng không có.

Cố Đồng Độ càng không cần nói tới.

Nhưng vô luận như thế nào, bọn họ đều sống sót. Dù cho, tình huống Cố Đồng Độ và Cố Dung Dung đều không quá tốt.

Ngược lại, tình huống của Trịnh Tuyết và Vụ Thất lại không khiến Vu Đát lo lắng lắm, bọn họ khôi phục là việc sớm hay muộn, chẳng qua là phải cần một chút thời gian.

“Tình huống của ngươi cũng không được tốt.” Tống Anh Phát nói xong, nhìn về phía Vu Đát, thần sắc nghiêm túc.

An Nhan cơ hồ lại muốn rơi lệ.

Tống Anh Phát nhìn Vu Đát, nói: “ Lúc đó, phù chú ngươi dùng là thiêu đốt thọ mệnh, theo tình huống hiện tại phỏng đoán, ta nghĩ, ngươi nhiều nhất chỉ sống đến hơn ba mươi tuổi.”

Vu Đát hiểu được, còn an ủi An Nhan đang khóc: “Không có chuyện gì, không phải còn rất nhiều năm sao? Con còn có cơ hội thay đổi, huống hồ, đối với công việc này của chúng ta, tình huống đó là không thể tránh khỏi.”

Không sống quá thọ thì chính là đoản mệnh. Ở phương diện này, thật ra thì Vu Đát lại không có chút lo lắng nào, cũng không phải ngày mai liền chết. Huống hồ, cô còn có Vụ Thất, Vụ Thất là mộc yêu, cậu là chuyên gia trong việc kéo dài tuổi thọ a.

“Tóm lại, cảm ơn mọi ngươi rất nhiều.” Vu Đát lần nữa nghiêm túc nói lời cảm tạ, “Không biết ta có thể làm gì để báo đáp mọi ngươi a?”

“Nếu ngươi muốn báo đáp chúng ta, thì ta đã có sẵn một biện pháp rất tốt rồi,” Tống Anh Phát nói ra mục đích, “Gia nhập Cục điều tra đi!”

Xét đến việc Vu Đát đã từng từ chối một lần, Tống Anh Phát tung ra rất nhiều chỗ tốt: “Chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Cục điều tra sự kiện dân gian thần quái, mỗi tháng ngươi đều được nhận một mức lương cơ bản, là thành viên chính thức của Cục."

" Cục điều tra sự kiện dân gian thần quái là nơi có truyền thừa tốt nhất của Đạo gia, ngươi có thể học hỏi được rất nhiều thứ mà bên ngoài không có a."

“Hơn nữa, chúng ta có kinh nghiệm phong phú đối phó yêu quỷ, có thể giúp ngươi nhanh chóng tiến bộ.”

“Cuối cùng, nếu ngươi nguyện ý gia nhập, chúng ta có thể phân cho ngươi một ngọn núi!”

Vu Đát không cảm thấy hứng thú lắm nhưng nghe tới câu cuối thì mắt cô sáng rực lên: “Một ngọn núi?!”

“Tốt, ta nguyện ý!”

Tống Anh Phát cũng vui vẻ ngồi dậy, bắt tay cô: “ Ta đại diện cho Cục điều tra sự kiện dân gian thần quái, hoan nghênh ngươi!"

Đối với kết quả này, hai bên đều phi thường vừa lòng.

Cho dù, Tống Anh Phát không cho cô bất luận chỗ tốt nào, nhưng xét đến việc bọn họ đã cứu giúp nhóm cô, tất nhiên cô sẽ đồng ý. Không có lý do nào khác, đơn giản là vì Cục điều tra đã cứu cô hai lần.

Nhưng có lợi đương nhiên là tốt.

Hơn nữa, đó là một ngọn núi a!

Đối với người khác thì nó không có ý nghĩa gì, còn không bằng bước vào trong thể chế hay mức lương thù lao cao.

Nhưng đối với Vu Đát mà nói, điều kiện đó quá mê người! Cô đã có thể tưởng tượng ra tình cảnh cả núi đều là rừng dây leo của Vụ Thất.

Tống Anh Phát càng thêm vừa lòng. Hắn thành công vì Cục điều tra mời chào ba người —— không, hiện tại là bốn nhân tài! Huống chi, những điều kiện mà hắn vừa mới nêu ra, đều là một phần vật tư mà các thành viên trong thể chế có thể nhận được.

Cục điều tra chỉ có hơn một trăm cá nhân nhưng lại có vô số đỉnh núi ở những khu vực xa xôi, dù phân cho mỗi người một đỉnh núi thì vẫn dư dả. Dù sao, khi bọn họ tu hành đều cần không gian yên tĩnh lại gần với thiên nhiên để cùng thiên địa câu thông. Mà linh khí tu hành có thể nuôi dưỡng ngược lại thực vật và thổ nhưỡng nơi đó, đôi bên cùng có lợi. Với lại, bọn họ chỉ có quyền sử dụng mà thôi. Đối với cá nhân nào thì đó cũng là việc trăm lợi mà không hại.

# truyện đăng duy nhất tại TruyenHD _ ngoài ra đều là copy#

Tĩnh dưỡng sau vài ngày, thể lực Vu Đát đã khôi phục, có thể xuống giường đi lại. Chỉ là tay phải của cô, từ bả vai xuống tới ngón tay, đều bị băng bó kín mít. Theo lời bác sĩ thì ít nhất cũng phải mấy tháng mới khỏi hẳn.

“Con nhìn xem, làm gì mà phải chịu tội lớn như vậy.” An Nhan nhìn mà đau lòng.

Vu Đát lại rất lạc quan: “Không có việc gì, không phải còn có tay trái sao ạ! Chân cũng không bị thương, bằng không là con phải ngồi xe lăn hoặc dùng quải trượng a.”

An Nhan không lời nào để nói, chỉ có thể nơi nơi đi theo cô.

Vu Đát không chịu ngồi yên, khăng khăng muốn xuất viện.

An Nhan lại không đồng ý, nhưng có bác sĩ tỏ vẻ, Vu Đát đã có thể xuất viện, chỉ cần cách ngày tới bệnh viện đổi băng gạc, xem xét tình huống.

Vì thế An Nhan chỉ có thể thỏa hiệp.

Bà đi cùng Vu Đát tới thăm phòng bệnh Cố Đồng Độ.

Hắn còn ở phòng ICU, nhưng tình huống đã ổn định, nghe nói qua vài ngày liền có thể chuyển ra ngoài.

Vu Đát nhìn qua kính pha lê, phát hiện toàn thân hắn đều quấn đầy băng vải, hôn mê bất tỉnh.

“Aizz……” An Nhan lại thở dài, tâm tình Vu Đát cũng có chút trầm trọng.

Cô yên lặng chờ bên ngoài phòng ICU, từ sáng sớm đến chiều tà, cho đến khi được Tống Anh Phát lái xe chở tới Cục điều tra, xử lí thủ tục.

Đáng nhắc tới là Tống Anh Phát còn thuận tiện muốn kéo theo An Nhan gia nhập Cục điều tra, nhưng bị bà uyển chuyển từ chối.

An Nhan độc lai độc vãng đã quen, không thích náo nhiệt cũng không thích bị quản thúc. Huống hồ, theo tuổi tác ngày càng cao, bà chỉ muốn an an tĩnh tĩnh mà sống, ngẫu nhiên trợ giúp người dân phụ cận đuổi ma trừ tà, nhìn xem phong thuỷ, tính đoán mệnh cách là tốt rồi, bà không muốn lại giao tiếp với quỷ quái nữa.

Tống Anh Phát tỏ vẻ đã rõ.

Sau khi xác nhận Vu Đát không có việc gì, An Nhan dặn dò vài câu, cũng chuẩn bị rời đi.

Vu Đát lòng tràn đầy không muốn, Tống Anh Phát liền bồi cô, cùng nhau đưa An Nhan lên máy bay, mới đi tới Cục điều tra.

Đi qua đi lại cũng tới buổi tối.

Ngồi trên xe Tống Anh Phát, Vu Đát hơi ngượng ngùng: “Thật xin lỗi, phiền toái anh rồi.”

Tống Anh Phát cũng không để ý: “Không có việc gì, dù sao ta cũng đang rảnh.”

Đa số mọi người trong Cục điều tra, dưới tình huống bình thường đều rất thanh nhàn, luôn ở trong núi dốc lòng tu hành. Mà bọn họ cũng rất vui vẻ hưởng thụ hoàn cảnh thảnh thơi này, bởi vì một khi công việc bọn họ lu bù lên, liền chứng tỏ yêu quỷ xuất thế, làm hại mạng người.

Tống Anh Phát một bên lái xe, một bên giới thiệu: “Điều tra cục ở các tỉnh thành đều có phân bổ, nhưng thành viên chính thức thì chỉ có hơn trăm người, đa số người trong phân bộ đều là các thành viên bên ngoài hoặc là người thường.”