Chương 2

Từ đó, Triệu Khê Đình luôn miệng nói hai chữ "Khí phách".

Đến nay đã là năm năm sau.

Đáp Lỗ lại một lần nữa dấy binh.

Quân địch chia làm hai đường đông tây tiến về phía nam, thế như chẻ tre, thẳng hướng kinh thành.

Đại Hạ bị đánh bất ngờ, liên tiếp mất hơn mười tòa thành, phái sứ giả đi cầu hòa đều bặt vô âm tín.

Trong phút chốc, khắp bờ cõi Đại Hạ, chiến hỏa ngút trời, dân chúng lầm than.

Lúc này, Triệu Khê Đình xin Hoàng Đế cho phép nàng đến tiền tuyến động viên sĩ khí.

Hoàng Đế vốn đã đau đầu vì chiến sự, mắng nàng ta hồ đồ, phạt nàng ta bị cấm túc.

Nào ngờ, Triệu Khê Đình lại đả thương cung nữ canh giữ, để lại một phong thư rồi bỏ trốn.

[Phụ hoàng, các tướng lĩnh triều ta vốn thô lỗ, đều là hạng mù chữ, lại càng không hiểu thế nào là khí phách, để tránh họ thông đồng phản quốc, nhi thần phải đích thân ra trận giám sát.]

Nhìn thấy bức thư, Hoàng Đế nổi trận lôi đình, nhưng cuối cùng vẫn không nỡ.

Nhưng việc công chúa trốn khỏi cung không thể để lộ, ngài bèn phái ta đuổi theo, dặn ta bảo vệ nàng chu toàn.

Ta là một công chúa không được sủng ái.

Sau khi sinh mẫu qua đời, ta được Hoàng hậu nhận nuôi, bà ấy là người hiền lành, đối xử với ta cũng không tệ.

Để báo đáp ân dưỡng dục của bà ấy, ta ngày đêm khổ luyện võ nghệ, trở thành thị vệ thân cận của Triệu Khê Đình, bảo vệ nàng ta từng li từng tí.

Chính vì thế, kiếp trước ta mới hết lần này đến lần khác, liều mạng bảo vệ Triệu Khê Đình.

Nhưng đổi lại được gì?

Đổi lại là vị Trấn Quốc Trưởng Công chúa đầy “khí phách", tự tay giao danh sách cựu thần Đại Hạ cho Hoàng Đế Yến quốc.

Lúc đó ta đã chết.

Linh hồn ta lơ lửng giữa không trung, nhìn thấy nghĩa quân Đại Hạ bị tinh binh Yến quốc vây quét tru sát chỉ trong một đêm.

Còn Triệu Khê Đình thì mắt long lanh như tơ, nằm trong lòng Hoàng Đế Yến quốc: "Bệ hạ, lần này tin tấm chân tình của thần thϊếp rồi chứ? Thần thϊếp tuy là công chúa tiền triều, nhưng khí phách kiên cường, trong lòng nghĩ đến bách tính thiên hạ, phụ hoàng ngu đần, sao bằng Bệ hạ hùng tài đại lược."

Hoàng Đế Yến quốc đè Triệu Khê Đình xuống, cười nói: "Ái phi tâm tư rộng lớn, thấu hiểu đại nghĩa, có thể so sánh với những kẻ ngu xuẩn trong hậu cung được sao? Không hổ là nữ nhân trẫm sủng ái nhất."

Hai người cười cười nói nói, lại bắt đầu mây mưa hoan lạc.

Ta tức giận đến mức linh hồn gần như tan vỡ.