Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Tranh Tranh Không Muộn

Chương 10

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một thời gian sau, Y Nguyệt cũng yên tâm dưỡng thai. Tô Vân Tương cũng im ắng.

Mãi cho đến khi sắp đến mùa đông, Tô Vân Tương sau nhiều ngày không gặp, hôm nay lại mặc một chiếc áo khoác nhỏ màu mật ong kết hợp với váy lụa màu vàng nhạt, bước vào sảnh chính một cách uyển chuyển.

Từ khi bị thương ở mặt, nàng ta vẫn luôn dùng khăn che lại. Lúc này trên mặt không còn bất cứ vật che chắn nào, những vết sẹo dữ tợn đó đã biến mất gần như không còn dấu vết nào.

Vốn trước đây nàng ta chỉ thích ăn mặc như nam nhân, lần này cố tình ăn mặc như vậy, chỉ khiến Tiêu Khâm đứng bật dậy khỏi ghế.

“Tương Tương, mặt của nàng, sao lại khỏi rồi?”

Tô Vân Tương như con chim nhỏ lao vào vòng tay Tiêu Khâm.

“Khâm ca ca, chàng đừng không cần ta nữa. Ta chỉ còn lại chàng thôi.”

Tô Vân Tương ở trong lòng Tiêu Khâm chậm rãi cong khóe môi cười với ta.

Chắp mắt đã sang xuân, Tô Vân Tương lại có chút không ổn.

Giọng nói của nàng ta bắt đầu trở nên khàn khàn, lông trên cơ thể cũng trở nên rậm rạp. Thậm chí yết hầu cũng hơi nhô lên.

Nếu như trước đây, khi nàng ta cải trang thành nam nhân, môi hồng răng trắng, trông giống như một công tử bột. Thì hiện tại mặc đồ nam nhân, quả thực khó có thể phân biệt được. Theo thời gian, càng ngày nàng ta càng giống một nam nhân hơn.

Tô Vân Tương tìm đại phu khắp nơi.

Nhưng không ai biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Điều khiến nàng ta khó mà mở miệng hơn nữa là, trong chuyện phòng the, nàng ta có tâm mà không có lực. Hoàn toàn không thể đáp ứng được nhu cầu của Tiêu Khâm.

Lúc đầu, Tiêu Khâm còn nhẹ nhàng an ủi. Sau đó bắt đầu tránh mặt Tô Vân Tương. Tô Vân Tương không cam lòng, dùng rất nhiều cách khác nhau. Không nghĩ đến, trời xui đất khiến lại làm cho nha hoàn Bích Vân luôn hầu hạ bên cạnh nang ta thành công leo lên giường Tiêu Khâm.

Tô Vân Tương rút roi định đánh Bích Vân một trận, nhưng bị Tiêu Khâm ngăn lại.

Trong lúc tranh chấp, Tô Vân Tương đã rút thanh kiếm ra.

21.

Thân dưới của Tiêu Khâm toàn là máu, cả đời này cũng không thể có con được nữa. Tình cảm của hắn đối với Tô Vân Tương cuối cùng cũng hoàn toàn biến mất.

Sau khi tỉnh lại, hắn hét lớn bảo người đi gϊếŧ chết ả tiện nhân đó.

Kiếp trước hắn vì Tô Vân Tương mà không tiếc thông đồng với giặc phản quốc, kiếp này cuối cùng hai bọn họ cũng đi đến bước đường này. Ta ôn tồn an ủi.

“Phu quân yên tâm.”

“Không cần người dặn dò, Tô Vân Tương đã sớm bị ta đưa lên đường.”

Y Nguyệt vội vã chạy đến, hoảng sợ mà sinh non. Sinh ra một đứa con trai sau đó cũng qua đời. Ta bế đứa trẻ đến cho Tiêu Khâm xem.

“Phu quân ngươi nhìn đi, đứa trẻ này có giống ngươi không?”

Tiêu Khâm cố gắng chống người ngồi dậy.

“Rất giống, Vãn Tranh, nàng phải chăm sóc tốt cho hắn, sau này hắn chính là đích tử của nàng.”

Ta hôn nhẹ lên trán đứa trẻ.

“Đây là điều đương nhiên, dù sao đứa trẻ này cũng mang dòng máu Thẩm gia của chúng ta.”

Vẻ mặt của Tiêu Khâm đột nhiên cứng đờ.

“Ngươi nói cái gì?”

“Ta nói đứa trẻ này không phải của Tiêu Khâm ngươi, là con thứ của đương huynh ta. Nhưng không sao, sau này hắn chính là thế tử của phủ Vĩnh Nghị Hầu.”

“Ngươi có ý gì?” Sắc mặt Tiêu Khâm đầy nghi ngờ, “Chẳng lẽ tiện nhân Y Nguyệt kia...”

“Đương nhiên không phải đứa trẻ của Y Nguyệt, đứa trẻ đó không còn sống được. Ngươi thật ngốc, ngươi nhìn nó xem, sao có thể là trẻ sơ sinh mới chào đời được?”

Ta cười lên.

“Tiêu Khâm, ta hận không thể uống máu ăn thịt ngươi, sao có thể nuôi con cho ngươi được? Cho dù Tương Tương của ngươi không cắt đứt mệnh căn của ngươi, ngươi cũng sẽ không có con. Dù sao thì Kim Dịch Đan ngươi cũng chưa từng dừng uống một ngày nào.”

“Yên tâm, vinh quang của cả Tiêu gia mà các ngươi tính toán giữ gìn, ta sẽ để đứa trẻ của Thẩm gia chúng ta giữ gìn thật tốt."

Ta đắp chăn lại cho Tiêu Khâm.

“Được rồi, phu quân, ngươi nên lên đường rồi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »