Chương 13

Sau đó cha mẹ liền thúc giục bọn họ đi lãnh chứng, thế là một ngày nọ, Ôn Hàn Tự mơ mơ màng màng mà bị người nào đó từ trong ổ chăn kéo ra, sửa xoạn chu tất, liền đi lãnh chứng. Ôn Hàn Tự cùng Lý Quyền Cần thương lượng một chút, chờ mọi việc đều ổn định xuống dưới lại đi học trở lại.

Không biết có phải hay không bởi vì Ôn Hàn Tự là không hoàn toàn Alpha, Ôn Hàn Tự đều không có sữa, Lý Quyền Cần vừa nói, Ôn Hàn Tự tức giận mà nói Alpha như thế nào khả năng sẽ có sữa. Đại khái qua hơn một tháng, Ôn Hàn Tự đã thành công thăng cấp có thể thuần thục cho bảo bảo đổi tả lót, cho bảo bảo uống sữa, ru bảo bảo ngủ. Bảo bảo thích ngủ, Ôn Hàn Tự ru bảo bảo ngủ xong, liền xuống lầu ngồi ở trong phòng khách xem hài.

Lý Quyền Cần tan tầm trở về, Ôn Hàn Tự cũng không quan tâm hắn, liền vỗ đùi xem hài cười to. Trong nhà có điểm ấm áp, Ôn Hàn Tự liền mặc một bộ ngắn tay, vải hơi mỏng. Lý Quyền Cần đem tây trang áo khoác cởi, sau đó trong giây lát thoáng nhìn, chính vừa lúc nhìn thấy cậu bởi vì áo hơi ướt, như ẩn như hiện ra hai tiểu anh đào đỏ mọng. “Vợ à, ngực em làm sao thế?” Lý Quyền Cần vừa hỏi, trong lòng hơi suy nghĩ gì đó. “Cái gì a……” Ôn Hàn Tự không chút để ý mà nói, sau đó hắn một cúi đầu xem ngực mình nhô lên hai điểm nhỏ , biểu tình nháy mắt trở nên hoảng loạn, co rụt lại bả vai che giấu chính mình ngực, chột dạ mà vội vàng phủ nhận, “Không có, cái gì cũng không có! Anh nhìn lầm rồi!” Ôn Hàn Tự nghĩ thầm lại là: “Đáng chết, rõ ràng mới thay đổi quần áo, như thế nào lại bắt đầu ướt?!” Ước chừng cũng qua hơn một tháng, hai người có thể thân thiết, Lý Quyền Cần chậm rãi tới gần Ôn Hàn Tự, hai tay nhanh chóng bao phủ lên hai bầu ngực căng tròn mềm mại, “Có phải hay không có sữa, hửm?” “Ngô ân……” Ôn Hàn Tự mẫn cảm mà rêи ɾỉ ra tiếng, hắn run rẩy mở miệng mà phủ nhận, “Không phải! Này như thế nào có thể có sữa! Em là Alpha a!” .Lý Quyền Cần nhịn không được cười, hắn một phen xốc lên quần áo, đầu lưỡi ái muội mà liếʍ láp hai viên đầu ngực, đầu lưỡi liếʍ đi một ít chất lỏng trắng đυ.c, còn vươn trên đầu ngực “Là mùi sữa nha, thế em bảo đây là cái gì, hửm vợ?” “Ha a…… Không cần mà……” Ôn Hàn Tự nổi da gà , bầu ngực vì trướng sữa mà căng lên trong không khí, núʍ ѵú còn lung lay sắp đổ ra chất lỏng trắng đυ.c vì sữa. Lý Quyền Cần một ngụm đem đầṳ ѵú ngậm vào trong miệng, ngực mềm mại thoắt cái đã nằm gọn trong miệng vủa Lý Quyền Cần, hắn ghé vào Ôn Hàn Tự ngực, giống trẻ con mạnh mẽ mà bú sữa mẹ. “A…… Quyền Cần…… Không cần như vậy nha …… Chồng ơi.. đừng mà”

Đầṳ ѵú như có dòng điện chạy qua, Ôn Hàn Tự ngoài miệng cự tuyệt thân thể lại nhịn không được ưỡn ngực đem ngực nhét vào Lý Quyền Cần trong miệng, “Ân a……” Lý Quyền Cần một bên bú ʍúŧ Ôn Hàn Tự ngực, một bên dùng ngón tay vê vê đầṳ ѵú bên cạnh, bú ʍúŧ đủ liền đổi đến bên kia mà tiếp tục, hai bên ngực đều bị bú ʍúŧ mà ướt dầm dề, sưng trướng to thêm một vòng. “Đừng mà…… Ô ô……” Vào lúc dươиɠ ѵậŧ Lý Quyền Cần cắm vào tới , Ôn Hàn Tự không nhịn được, rớt nước mắt, cậu vừa ưỡng ngực, vừa lau nước mắt. “Xảy ra chuyện gì?” Lý Quyền Cần cúi người, cái trán chống cậu , “Không thoải mái sao?” “Ô ô…… Quá mất mặt……” Ôn Hàn Tự khóc lóc nói. “Tại sao lại mất mặt?” “Em nơi đó có sữa chảy ra.... ô ô, quá mất mặt……” Cậu vì ngực có sữa dẫn đến mất mặt phát khóc! Lý Quyền Cần đem hai tay cậu kéo ra khỏi mặt, hôn hôn môi, “Bảo bối à, em đang có bảo bảo, nơi đó có sữa là việc thực bình thường? Này thật sự không có gì mất mặt, lại càng không cần giấu diếm anh, anh chính là chồng em nha". Còn nữa, em có biết vừa rồi em thật đáng yêu không “.

Ôn Hàn Tự ngơ ngác mà nhìn hắn, “Thật, thật vậy chăng?” “Là thật sự.” Lý Quyền Cần ở hắn trên trán in lại một nụ hôn, “Đáng yêu đến mứt, muốn một ngụm mà ăn hết em.” Ôn Hàn Tự cắn cắn môi, vừa được an ủi, nào ngờ mộ giây sau thẹn quá thành giận liền muốn giơ tay đấm Lý Quyền Cần, Lý Quyền Cần liền nhanh tay mà hôn, Ôn Hàn Tự muốn đấm người bất giác đổi thành bám lấy Lý Quyền Cần cổ cùng hắn hôn sâu.

Ở trong phòng khách, hai người liền cởi sạch mà làm một trận, giống như lữa thiêu đốt trong không khí, thổi bùng lên ham muốn, tình yêu cùng tìиɧ ɖu͙©, pheromone của hai người đều hòa nguyện vào nhau. Lý Quyền Cần rút ra đâm vào dươиɠ ѵậŧ lớn ở dưới thân Ôn Hàn Tự, hắn ôm chặt lấy Ôn Hàn Tự.Tâm tư cất giấu mười mấy năm, sớm nên nói, nhưng giờ mới mở lời , “Anh yêu em……Anh yêu em” Ôn Hàn Tự sớm đã tình mê ý loạn không biết đối phương rốt cuộc đang nói cái gì, Lý Quyền Cần đột nhiên dừng động tác, Ôn Hàn Tự một chút liền mở to đôi mắt, rưng rưng hai mắt, mơ mơ hồ hồ hỏi: “Sao, sao dừng?” Lý Quyền Cần sắc mặt nghiêm túc: “Nói cho anh biết, em yêu anh hay không?”. “?” - Ôn Hàn Tự nhíu mày, sau đó giống sờ tiểu cẩu sờ sờ tóc của hắn, “Yêu anh.. Em yêu anh nhất! Ai da, anh mau động đi mà.. nhanh ! Đừng có cọ nữa, mau mau đâm vào bên trong em!” Lý Quyền Cần: “……” Hắn không biết rốt cuộc có nên hay không tin tưởng cậu.

Nhưng Lý Quyền Cần nghĩ lại, một chút liền tiêu tan. Đều đã kết hôn, cũng đã sinh con cho hắn, còn rất ngu ngốc, Ôn Hàn Tự đời này xác định không thể chạy thoát khỏi hắn. Tại sao người Alpha này lại có thể ngu ngốc thế chứ, nhưng không sao, người Alpha này đã là của mình. Ôn Hàn Tự trong mắt lộ ra gian mãnh, cười cười, hắn ngẩng đầu hôn lấy Lý Quyền Cần, nếu không yêu tại sao cùng Lý Quyền Cần kết hôn, lãnh chứng, đúng không?.

Hoàn.