Chương 30

Nhưng tôi cũng không định vạch mặt gã làm gì, thậm chí tôi còn thấy nhìn gã diễn cũng hay ho phết, chả mấy khi có trò vui. Tôi ngả người ra sau, nhắm hờ mắt lại, phụ họa một câu: “Cũng tốt đó, không có áp lực tài chính gì.”

“Haha.” Gã cười cười ra vẻ thoải mái, một lát sau lại nói: “Cậu nhìn ổn áp như vậy, vậy mà cũng không có đối tượng ư?”

“Có chứ,” Trước nay tôi luôn rất thẳng thắn, cũng không bao giờ thấy hổ thẹn về hành vi của mình, “Tôi một vợ một tình nhân, giờ chán nên đang ra ngoài săn một bữa.”

“Cậu đùa hay thật đấy.” Gã tài xế dường như nghĩ là tôi đang chém gió, “Cậu trêu tôi như thế có thấy buồn cười không?”

“Không buồn cười, nhưng tôi cũng chẳng nói dối anh làm gì.” Tôi cúi đầu nhìn điện thoại, “Bác tài, tôi đang vội, phiền anh đi nhanh hơn chút đi.”

Sau khi tôi nói xong, gã tài xế quả nhiên không dám bắt chuyện nữa, có lẽ gã cũng dè chừng cái hệ thống ghi âm trên xe nên không nói gì nữa.

Nhưng xem ra hôm nay tôi thực sự quá xui, đoạn đường phía trước xảy ra tai nạn, xe bị chặn lại giữa đường.

“Cậu thực sự có vợ rồi á?” Gã nhịn không được hỏi lại.

“Ừ, là nam.”

“Cũng có tình nhân luôn?”

“Đúng vậy, cũng là nam.”

“Vậy sao cậu còn muốn đi kiếm tình một đêm?”

“Anh cũng là đàn ông mà, không phải cũng nên hiểu rõ những thói hư tật xấu của bọn đàn ông sao?”

“Tôi không hiểu lắm. Nếu tôi mà có vợ, thì nhất định tôi sẽ ở bên cô ấy cả đời.”

“Vậy thì anh là một người đàn ông tốt.”

Tôi chỉ ăn ngay nói thật với gã, nhưng rõ ràng trông gã có vẻ rất phấn khích, thậm chí đến đạp chân ga cũng mạnh hơn chút. Mấy phút sau, tôi nghe thấy gã nói: “Cậu đẹp trai phong độ thế này, nếu mà còn độc thân là tôi đã theo đuổi cậu rồi.”

“Xem ra là anh cũng thuộc dạng nhìn mặt mà yêu thôi nhỉ.” Dù nghe được mấy lời như thế nhưng tôi cũng không thấy bị xúc phạm hay gì.

“Nhìn mặt gì chứ, không phải loại đàn ông nào cũng hời hợt nông can vậy đâu.”

Tôi cười cười, không nói chuyện nữa.



Tài xế dừng xe ở ngã tư cách quán bar đó không xa và nói với tôi: “Phía trước cấm đỗ xe, phiền cậu đi bộ một đoạn giúp tôi.”

Tôi xuống xe, không vạch trần suy nghĩ ngại quay đầu xe của gã, đóng cửa trực tiếp đi thẳng về phía trước.

Quán bar này cũng không tính là lớn lắm, cửa lại được thiết kế rất khuất, là kiểu mỗi lần ra vào chỉ chứa được có một người ấy. Sau khi vào cửa là một hành lang dài và hẹp với những bức vẽ nguệch ngoạc hai bên – về tìn.h dục/tình yêu, về thần về quỷ, về những điều cấm kỵ…. Tôi đã đến đây quá nhiều lần rồi, vậy nên cũng hoàn toàn không quan tâm đến chúng.

Đi hết hành lang, tôi ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ cùng với tiếng nhạc êm dịu. Quán bar này khá nhỏ, tính cả quầy bar thì cũng chỉ có khoảng hai mươi mấy bàn, có 3 bartender đang pha chế rượu, cả ba đều mặc quần yếm và đều xỏ khuyên. Mấy người bọn họ đều là trai bao, và tất nhiên là tôi đã ngủ với người đẹp nhất trong đám đấy rồi.

Tôi ngồi cạnh quầy bar, gọi một chai rượu tây đắt nhất trong menu, cậu bartender từng 419 với tôi mở nắp chai, rót cho tôi một cốc rồi nhiệt tình hỏi: “Sao hôm nay anh lại rảnh rỗi có mặt ở đây thế này?”