Chương 1 (chưa beta)

Edit: LùnTrích Tinh - Chương 1 (chưa beta)Lúc Kỷ Chi Nam ở bên trong phòng hóa trang nhìn thấy bố gởi tư liệu đối tượng hẹn hò tới, không nhịn được bật cười.

Trợ lý Lily ngồi bên cạnh nâng đầu lên khỏi điện thoại di động , hỏi cậu làm sao vậy, Kỷ Chi Nam tắt màn hình điện thoại di động, cười khổ lắc đầu một cái.

Quản lý Chu Như vừa vặn đẩy cửa đi vào, cau mày nói: "Lúc lên sân khấu đừng cười như thế ."

Kỷ Chi Nam không đáp lại cô, bỏ điện thoại di động vào trong túi, tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi.

Chu Như nhỏ giọng hỏi Lily: "Hắn lại làm sao thế?"

Lily mờ mịt nói: "Không biết a."

Chu Như cầm bài phát biểu lúc lên sân khấu, muốn nói với Kỷ Chi Nam một lần nữa, cậu lắc đầu từ chối, từ đầu tới đuôi cũng không mở mắt.

Chu Như hết cách rồi, đem bài phát biểu ném cho Lily, giẫm giày cao gót cộc cộc cộc đi ra ngoài.

Tổ tông này gần đây không đúng lắm. Tuy rằng từ trước cũng là kiểu công tử ca tự phụ, nhưng công tác phối hợp vẫn còn cao, hơn nữa cậu rất thích diễn xuất, luôn có thể nghe lọt bảy, tám phần lời nói của người bên cạnh.

Nhưng từ lần trước Kỷ Chi Nam không cẩn thận rơi xuống nước trong một chương trình thực tế, sau khi tỉnh lại cả người liền thay đổi, thái độ nghề nghiệp vô cùng tệ, đối mặt với ống kính thường ù ù cạc cạc, trên mặt còn thường thường lộ ra nụ cười chán ghét như vậy.

Nhưng cô lại không nói được gì, cho dù Kỷ Chi Nam vào lúc này phát rồ không thể phát biểu, cô cũng chỉ có thể theo ở phía sau giúp cậu lau mông, cúi đầu khom lưng xin lỗi Đài Truyền Hình.

Trước khi tiếp nhận Kỷ Chi Nam, lão gia tử Kỉ gia đã gặp cô: "Nó muốn chơi cái gì cứ theo nó đi, chỉ cần không làm mất mặt Kỉ gia ta."

Nghĩ tới đây, Chu Như liền thoải mái. Kỷ tiểu thiếu gia nhà người ta tiến vào giới giải trí vốn chỉ là chơi, ai tưởng thật người đó thua.

May mà lúc phát sóng trực tiếp không có sai lầm gì, lời thoại của Kỷ Chi Nam vốn cũng không nhiều, sau khi trao giải nhóm tân binh xuất sắc nhất, liền trở lại ghế khách mời, tiếp tục làm bình hoa.

Lily đang lướt Weibo ở phía sau sân khấu, nhìn có tin hắc liên quan với Kỷ Chi Nam hay không, phát hiện xử lý đúng lúc, đây là việc cô chủ động xin làm. Ngày hôm nay vẫn tính gió êm sóng lặng, những bức hình mới lộ diện là ảnh thảm đỏ do các fan tỷ gửi vào, trong hình Kỷ Chi Nam mặc một bộ tây trang nhỏ màu xám, mặt không thay đổi bước nhanh chân đi về phía trước, ngôi sao khác đều muốn dùng tất cả biện pháp để dừng lại ở thảm đỏ lâu một chúc, chỉ có cậu tựa như ước gì mau mau đi hết mau mau về nhà.

Thật vất vả xoát đến một bức ảnh cận mặt, trạng thái đi kèm với hình ảnh là: "Bất luận tư thái nào, bạn đang ở đây trong mắt tôi đều đẹp nhất."

Lily bất đắc dĩ thở dài, rất tán thành. Chỉ cần không phải là vấn đề gì lớn như nhân phẩm có vấn đề, bên trong giới giải trí chính là có nhan sắc tức thắng, dù Kỷ Chi Nam chỉ là khách mời ngồi làm bối cảnh, chờ máy quay phim thỉnh thoảng quét tới, phí mời của Đài Truyền Hình cũng được gọi là cực kỳ có giá trị.

Buổi tối rời khỏi hiện trường trao giải bằng đường đi chuyên dụng, Kỷ Chi Nam ngược lại thấy lười nhác, chậm rì rì lên trên xe, tháo vài cúc áo sơ mi trên cổ áo, ngồi xuống liền bắt đầu ngủ gà ngủ gật.

"Kỷ lão sư, về nhà sao?" Lily hỏi.

Kỷ Chi Nam đột nhiên mở mắt: "Nhà? Nhà nào?"

Lily chớp mắt, cậu ở bên ngoài còn có nhà khác?

"Nha, " Kỷ Chi Nam gật gật đầu, tự hỏi tự đáp, "Về nhà đi."

Nhấn cần ga một cái, xe chạy đến khu biệt thự nào đó ở ngoại thành. Kỷ Chi Nam ở cửa xuống xe, đi vào tiểu khu đi dạo vài vòng, cuối cùng túm lấy một bảo an đang tuần tra, mới tìm được cửa lớn nhà mình .

Kỷ Chi Nam xác định phương hướng cực kỳ tệ, một người đi ra ngoài nhất định phải mỡ bản đồ, rập khuôn từng bước đi theo giọng nói chỉ đường.

Bất quá cậu rất ít khi một mình, cũng rất lâu không về nhà này rồi.

Còn đang ở lối vào trước cửa nhà, Kỷ Chi Nam liền nhìn thấy trong phòng khách sáng đèn, cậu nâng cổ tay xem thời gian, đã sắp 11 giờ, lão gia tử làm việc và nghỉ ngơi khỏe mạnh lại chưa ngủ.

Cậu xỏ chân vào giày trở lại và quay người chuẩn bị rời đi.

"Tiểu Nam, lại đây." Âm thanh trầm thấp từ trong nhà truyền đến, Kỷ Chi Nam bất đắc dĩ, đổi dép lê, đi vào phòng khách.

Cậu ngồi xuống sô pha, một đầu khác là cha của cậu, Kỷ An Đông, hớp một ngụm trà, nói: "Ngày hôm nay phát tư liệu cho con, nhận được chưa?"

Kỷ Chi Nam tay phải đùa giỡn cúc áo ở cổ tay trái tay, nói: "Nhận được."

"Có hài lòng điều kiện của đối phương không?"

Vấn đề này như câu khách sáo theo quy trình, Kỷ Chi Nam một mực không theo cách thức đúng trả lời, khóe môi cậu khẽ giật: "Nếu như con nói không hài lòng, có thể đổi cho con một người khác không?"

Kỷ An Đông tựa hồ không ngờ tới con trai nhỏ sẽ có phản ứng như thế. Từ trước đứa con trai này không hợp nhau với ông lắm, có điều cũng giới hạn ở lạnh nhạt xa lánh, còn chưa bao giờ ngay mặt chống đối ông. Sắc mặt ông trầm xuống, rồi lại có chút chột dạ, cân nhắc chốc lát nói: "Lúc trước con đã đáp ứng ta, cho con tiến vào giới giải trí, hôn nhân đại sự sau này sẽ do trong nhà làm chủ."

Sợi chỉ trên tay áo bị kéo xuống, Kỷ Chi Nam cười nói: "Con nhớ, ngài chớ khẩn trương. Vậy thì tựa như khế ước bán thân, ngài muốn cho con kết hôn cùng con chó, con cũng phải bé ngoan theo ấn vân tay. . . . . ."

Môi Kỷ An Đông run rẩy: "Nói bậy!"

Kỷ Chi Nam đặc biệt ngoan ngoãn im lặng.

"Ai cho con cùng chó. . . . . . Tần gia thiếu gia trong bối cảnh của các con, là nhân tài số một số hai, thừa sức xứng với con!"

Kỷ Chi Nam gật đầu liên tục: "Đúng, ngài nói đúng, xứng với con đây loại vô học bỏ đi, xác thực phung phí của trời, không bằng ngài đem hắn giới thiệu cho anh hai? Dù sao đều họ Kỷ, không kém."

Kỷ An Đông trợn mắt lên nhìn cậu, như đang nhìn người quái gở. Trước kia lúc phái người điều tra, thông tin hỏi thăm được, rõ ràng đều nói Kỷ Chi Nam rất có hảo cảm với Tần gia đại thiếu gia, tụ hội bên trong từ trước đến giờ cậu chẳng muốn tham gia, nhưng chỉ cần là có Tần Ngụy Vũ, tất sẽ có ghế của cậu.

Vì sao bây giờ tình hình khác một trời một vực?

Kỷ An Đông không biết sai ở chỗ nào.

Kỷ Chi Nam cảm giác nháo đủ rồi, đứng lên ngáp một cái, lười biếng nói: "Trêu ngài thôi, muốn hù dọa ngài sợ thôi." Cậu nặn nặn cúc áo thu được, "Thanh niên tuấn kiệt như thế, con mới không nỡ tặng cho anh. Mau chóng an bài gặp mặt đi, vừa vặn con có mấy ngày nhàn rỗi, không có gì thông báo."

Kỷ An Đông bị thái độ thay đổi khó lường của cậu làm cho sững sờ, lần đầu tiên cảm thấy đứa con trai này không nghe lời như trong ấn tượng của ông, như một quả hồng mềm.

Hai ngày sau, Kỷ Chi Nam không có nhận được thông báo kết thân của cha, trái lại nhận được điện thoại của anh hai Kỷ Chi Chương .

"Anh mới vừa nghe nói cha đính hôn cho em, em nghĩ như thế nào? Nếu như không muốn, anh nói với cha."

Kỷ Chi Nam đang ờ hậu đài hoá trang, điện thoại mở loa ngoài, cậu rõ ràng cảm giác được tay đánh phấn của chị gái chuyên gia trang điểm dừng một chút, Lily ngồi bên cạnh cũng không an phận hít vào một hơi.

Kỷ Chi Nam không nói gì, nhìn gương mặt của mình trong gương, trước mắt nhưng hiện ra khuôn mặt nhã của anh hai kia. Anh cả cùng anh hia đều là tướng mạo đoan chính tuấn lãng, chỉ có cậu, ngũ quan tuyệt nhiên không giống bọn họ.

Hoặc cậu càng thích dùng từ hạc đứng trong bầy gà.

Kỷ Chi Chương ở đầu bên kia điện thoại không nghe thấy đáp lại, hỏi: "Alo? Tiểu Nam em đang nghe sao?"

Kỷ Chi Nam lấy lại tinh thần : "Đang nghe đang nghe, anh ngươi tiếp tục."

Kỷ Chi Chương : ". . . . . ."

Điện thoại không vui mà tắt.

Lily dè dặt hỏi: "Anh hai?"

Kỷ Chi Nam liếc chéo cô: "Làm sao?"

Lily vội vàng lắc đầu: "Không có gì không có gì." Ngẫm lại lại không nhịn được hỏi, "Kỷ lão sư, anh muốn kết hôn rồi?"

"Đúng vậy a."

Lily che miệng kinh ngạc thốt lên: "Cùng ai?"

Kỷ Chi Nam nhíu mày: "Rất tò mò?"

Lily liều mạng gật đầu.

"Đến thời điểm liền biết ."

Lily trong nháy mắt hạ khóe miệng xuống: "Được rồi. . . . . ."

Hóa trang xong chuẩn bị tiến vào lều, đi tới nửa đường, Kỷ Chi Nam đột nhiên hỏi: "Cô cảm thấy hạng người gì xứng với ta?"

Lily đại não nhanh chóng xoay chuyển: "Này. . . . . . Này phải là người long phượng trong nhân gian!"

Kỷ Chi Nam nghe xong quả nhiên cao hứng, vỗ vỗ bờ vai của cô: "Đi X nhớ giúp ta mua ly trà sữa uyên ương , muốn loại lạnh."

Lily nghi ngờ nói: "Anh không giảm béo nữa?"

Kỷ Chi Nam như con mèo nheo mắt lại: "Nhân sinh khổ đoản, hà khổ lai tai."

Hai ngày sau, Chu Như ở phòng hội nghị của công ty bắt được Kỷ Chi Nam trốn ở góc ăn thịt nướng , mới biết "Kỷ lão sư gần dây triệt để cho phép thả lỏng rồi." trong miệng Lily quả là không nói ngoa.

Toàn bộ trong phòng đều là mùi thịt nướng, Chu Như nhìn đầy bàn đầy cây tăm bằng trúc, chỉ tiếc mài sắt không nên kim: "Cậu có còn để ý khuôn mặt này không ? Ngày mai có một quảng cáo quay chụp, lên mụn thì làm sao bây giờ?"

Kỷ Chi Nam ăn xong xâu thịt dê cuối cùng, uống ngụm nước ép an ủi: "Gọi hậu kỳ P đi là được rồi."

"Tổ tông của tôi, đây chính là quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da !"

"Mỹ phẩm dưỡng da?" Kỷ Chi Nam nhíu nhíu mày, "Không chụp, thoái thác."

Chu Như đỡ trán, trải qua hai, ba đả kích, cô thật giống càng ngày càng có thể thích ứng với bộ dáng cà lơ phất phơ không hiểu chuyện này của Kỷ Chi Nam.

"Có phải là vì sắp kết hôn, vì lẽ đó dự định lùi vòng?"

Kỷ Chi Nam không hề nghĩ ngợi, nói: "Không lùi vòng."

Chu Như thở phào nhẹ nhõm, cô cho rằng theo tính tình gần đây của tổ tông này, nếu sau khi kết hôn phải về nhà giúp chồng dạy con cũng không ngạc nhiên. Kỷ Chi Nam mặc dù không quá nghe lời, nhưng là nghệ sỹ hot nhất mà cô dẫn dắt, hơn nữa năm nay mới 21 tuổi, tương lai cũng không có thiếu tiềm lực có thể chờ khai phá, làm người quản lý, muốn cô buông tha một nam nghệ sĩ sau này có thể trở thành đỉnh cấp lưu lượng, trong lòng cô tự nhiên không muốn.

"Vậy cậu cùng đối tượng thương lượng xong chưa? Công khai hay không công khai?"

Kỷ Chi Nam sững sờ, trong mắt có chút mê man.

Chu Như kiên trì giải thích cho cậu: "Chính cậu cũng rõ ràng, con đường cùng vị trí của cậu bây giờ, không công khai đối với cậu khá là có lợi. Có điều nhất định phải công khai cũng không phải không được, cậu nói cho tôi biết thông tin tư liệu của đối phương, ta để bộ quan hệ xã hội bên kia chuẩn bị sớm. . . . . ."

"Không cần, " Kỷ Chi Nam đánh gãy lời của cô, "Không công khai."

Chu Như thấy cậu đáp thẳng thắn, thử dò xét nói: "Có muốn cùng vị kia nhà ngươi thương lượng trước?"

Nàng từ Lily chỉ biết Kỷ Chi Nam có đối tượng kết hôn, cũng không rõ ràng giới tính đối phương. Quốc Nội hôn nhân đồng tính đã hợp pháp nhiều năm, nam nam kết hôn càng ngày càng nhiều, đây vốn là chuyện bình thường, thế nhưng Kỷ Chi Nam thân ở giới giải trí, nói không chừng ngày nào đó vội vả công khai, giới tính đối tượng của cậu thậm chí thân phận địa vị, đối với công tác an bài của bọn họ sau này , bao quát con đường phát triển sau này của Kỷ Chi Nam đều có ảnh hưởng, vì vậy cần phải sớm chuẩn bị sẵn sàng.

"Không cần, hắn ước gì không công khai đây." Kỷ Chi Nam ung dung nói, thái độ không đếm xỉa đến, thật giống đang nói chuyện của người khác.

"Như vậy, có thể để cho tơi biết hắn là ai không?"

Chu Như còn chưa dứt lời, điện thoại di động Kỷ Chi Nam đặt lên bàn đột nhiên có tiếng chuông. Cậu cầm lên nhìn, đem màn hình vẫy vẫy với Chu Như : "A, chính là hắn." Nói qua liền nhận.

Đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nam từ tính mà trầm thấp : "Chào em, tôi là Tần Ngụy Vũ."

Kỷ Chi Nam tưởng rằng mình đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng trong nháy mắt trong đầu cậu trống rỗng, đầu ngón tay cầm điện thoại khẽ run. Âm thanh này tựa hồ cách trước đây thật lâu, lại thật giống trên một giây trước còn bồi hồi ở bên tai.

Chỉ có thứ không có đổi chính là, tim sau khi nghe được giọng nói, vẫn nhảy lên một cái thịch thịch.