Chương 2: Câu dẫn

Chung cư của Cố Dã với con người hắn ta đơn điệu nhàm chán giống y như nhau.

Phòng rất lớn, sàn nhà được lau sạch đến mức không nhiễm một hạt bụi, tất cả đồ dùng đều được bày biện theo trật tự, không có cái gì lạ cả, nhìn chung có chút trống rỗng.

“Đỗ vật sao đều chỉ có một phần? Bạn gái tới thì làm sao?”

“Đường Ý đứng ở cửa nhà, nội tâm không ngừng thắc mắc.

Cố Dạ cong người lấy đôi dép trong nhà đưa tới trước mặt Đường Ý, thanh âm nhàn nhạt, “có chút to, cô đeo tạm đi, tí tôi đi siêu thị mua đôi khác”

Đường Ý giống như đánh vào bông mềm, cô không khách khí liền tháo giày đi dép vào.

Trong phòng ấm áp, Đường Ý tháo áo khoác, khăn quàng cổ ra cả người như tan thành từng mảnh cả người ngã xuống ghế sofa kia nhưng vừa đặt người xuống Đường Ý đã kêu thảm thiết một tiếng.

Cái sofa này so với tấm ván gỗ cứng như nhau, mẹ nó cái này thật sự là sofa ư?!

“Đường Ý, đi vào trong phòng ngủ” Cố Dã thay quần áo, đi tới kêu cô

“Quá mệt mỏi, bất động rồi...” Đường Ý nằm trên sofa giả chết, nhưng cô thật sự rât mệt nếu không phải tại phóng viên kia, cô đã sớm về đến nhà ngủ ngon. Làn váy vì động tác vừa nãy đã xốc lên một góc , lộ ra đùi trắng nõn nà.

Đường Ý vừa mới nhắm mắt rồi đột nhiên cảm giác được thân mình nhẹ bâng, ngước mắt lên thấy bản thân đang được Cố Dã bế ngang lên.

Hắn thường xuyên rèn luyện, vạm vỡ ôm thân hình mảnh khảnh của Đường Ý không tốn chút sức lực nào, cách lớp quần áo, có thể cảm nhận được cơ bắp cùng đường cong nóng bỏng cứng rắn.

Đường Ý lại càng hăng say cô ôm lấy cổ Cố Dã nằm trong vòng tay hắn cô nhoẻn miệng cười, “đêm còn dài, cứ như vậy mà ngủ thì thật đáng tiếc nha”

Cố Dã bạnh khuôn mặt tuấn tú, đối với sự đùa giỡn của Đường Ý liền không chút giao động, “cô ngày mai còn phải quay chụp, nghỉ ngơi sớm chút”

“dụ dỗ mãnh liệt vậy mà cũng không mảy may dao động” Đường Ý vỗ vỗ cánh tay hắn, Cố Dã liền đem cô thả xuống, cô hừ một tiếng “khó trách không có bạn gái”

Đường Ý không về nhà, Quý Thiếu Thần đã nhanh chóng gọi điện thoại đến.

Đường Ý nghe thấy, không muốn nghe nhưng Cố Dã lại giúp cô đưa tới cô không có duỗi tay nhận tầm mắt nhàn nhạt dán lên người Cố Dã, “nghe giúp tôi, chờ khi hắn hỏi tôi đang ở nới nào, hãy nói tôi ở trên giường của anh”

“nghe đi đừng để anh ta lo lắng”

Lo lắng? Cái từ này dùng trên người Quý Thiếu Thần chỉ có thể nói quả là không phù hợp. Chuông điện thoại liên tục vang lên, Đường Ý cùng hắn giằng co một lúc rốt cuộc vẫn cắn răng ấn xuống nhận cuộc điện thoại

Đầu bên kia truyền đến thanh âm đạm mạc xa cách của Quý Thiếu Thần, “xin lỗi, Đường Ý sự tình hôm nay tôi khiến cô bị liên luỵ rồi, lâu như vậy mới nhận cuộc gọi, cô đang tức giận à?”

“Không có”. Đường Ý kiềm chế sự bực bội trong lòng.

“Vậy là tốt rồi, tôi với ai kết hôn đối với sự tồn tại của cô đều không có ảnh hưởng. Cô nghỉ ngơi cho tốt sự tình tôi sẽ giải quyết” Quý Thiếu Thần luôn dùng ngữ khí mệnh lệnh để nói chuyện với cô.

Đường Ý cắn môi dưới, “Không cần nghỉ ngơi, ngày mai tôi còn có một buổi quay chụp”

“Lịch trình mấy ngày nay tôi giúp cô dời đi, quay chụp tạm dừng chờ mọi chuyện qua đi rồi nói tiếp, hắn dừng một chút “Đường Ý chớ chọc tôi tức giận” Trong giọng nói mang ý cảnh cáo

“Sẽ không” Đường Ý nắm chặt di động, cô nhớ đến lời nói đó đến cuối cùng vẫn không nói ra

Kết thúc cuộc gọi, Đường Ý trực tiếp ném điện thoại qua một bên hít một hơi thật sâu.

Đường Ý thấy được ánh mắt ảm đạm của Cố Dã xẹt qua ánh mắt của hắn dường như nhìn thấu được tậm sự của cô. Hắn ở bên cạnh cô nói, “tôi giúp cô bật nước nóng, tắm rửa một cái rồi ngủ một giấc đi”

Đường Ý lại đột nhiên nhìn về phía hắn, mở miệng hỏi “Cố Dã anh đi theo tôi đã đươc bao nhiêu năm rồi?”

“5 năm”. Cố Dã đối diện nàng, kì thật 5 năm linh 1 tháng,không ngắn cũng không dài, hắn nhìn Đường Ý chậm rãi lột xác trở thành viên minh châu toả sáng.

“Vậy anh biết tôi vẫn luôn đang câu dẫn anh?”Đường Ý tiến lên phía trước một bước, cánh môi mở ra khép vào như đang mê hoặc giống một cái bẫy. “từ lần đầu tiên gặp anh đã bắt đầu”

Cố Dã không nói chuyện, hắn nghiêm mặt biểu tình như một bức tượng điêu khắc.

Trong lòng đã xuất hiện gợn sóng lớn?

Đường Ý đưa ngón tay lạnh lẽo xoa xoa gương mặt Cố Dã, thanh âm kiều diễm dán tới tai hắn, “Cố Dã ta muốn làm”