Chương 5 Ra nước

Đường Ý mềm mại không xương tay nhỏ ở ngực Cố Dã di chuyển hắn có thể cảm nhận được, chính hắn không dám đem tầm mắt của mình nhìn xuống khuôn mặt tuấn tú vững vàng muốn

Đường Ý cười cô có thể cảm nhận được Cố Dã cả người đều căng cứng.

Cố Dã đóng vòi hoa sen, hô hấp hơi loạn.

Đường Ý ôm lấy cổ hắn, thậm chí ngẩng đầu chờ hắn gấp gáp không chờ nổi mà cuồng hôn.

Nhưng vẫn là tính sai, Cố Dã trực tiếp bế ngang cô lên bước ra khỏi phòng tắm, tay hắn có chút thô ráp liền dừng ở phía dưới đùi, cô nhẹ kêu ra một tiếng, nhưng Cố Diễn chưa từng để ý cô liên thô bạo ném cô lên cái giường lớn.

Đường Ý cũng chỉ là kinh hoàng một chút, mau chóng điều chỉnh lại cô nằm nghiêng lộ ra đường cong cơ thể lả lướt, “thì ra Bảo Phiêu tiên sinh thích thô bạo một chút?”

Cố Dã đem chăn qua che lại thân hình trần chuồng của cô giọng nói lạnh lẽo, “tôi nói cô còn như vậy tôi sẽ ném cô ra ngoài.”

“tốt a, như vậy ngày mai tôi lại có thể đứng đầu bản tin.”

Đường Ý cười đối mặt với sự uy hϊếp một chút cũng không sợ.

“Bảo Phiêu tiên sinh, anh thật sự đối với tôi một chút cũng không hứng thú vì cái gì mà không dám nhìn tôi? Chẳng lẽ là anh sợ, xem một chút liền mất kiểm soát sao?”

Giọng nói của cô còn xen lẫn một chút khıêυ khí©h, Cố Dã liếʍ răng hàm sau tầm mắt khẽ nâng dừng trên người Đường Ý cô giơ tay ước lượng, bầu vυ" đẫy đà trắng muốt theo động tác của cô chậm rãi bị biến dạng đủ loại hình, cô một tay không cầm được như cố tình chỉ lộ ra phần nụ hoa dần đỏ ửng, mấy chữ tựa bị bài trừ ở kẽ răng, hắn nói : “không biết xấu hổ.”

“như vậy liền không biết xấu hổ?” Đường Ý ngước mắt đối diện với tầm mắt Cố Dã cô đưa ra một bàn tay chậm rãi thăm dò xuống thân dưới , bình thản bụng nhỏ, âʍ ɦộ không có lông đen hỗn loạn còn có vùng cấm thần bí.

Hô hấp Cố Dã trầm xuống, muốn chuyển dời tầm mắt nhưng lại không nghĩ sẽ nhận thua.

Đường Ý dang hai chân rộng ra động tác này đme toàn bộ tiểu huyệt bại lộ trước tầm mắt Cố Dã kì lạ chính là hắn lại thấy mép âʍ ɦộ đáng yêu đến cực điểm, hắn thậm chí còn cảm nhận được bụng tới cổ đang nóng rực.

Cô dùng lòng bàn tay chậm rãi cọ xát xoa nắn tiểu huyệt dường như quá mẫn cảm Đường Ý không nhịn được rêи ɾỉ một tiếng tiểu huyệt chảy càng nhiều nước, “Bảo Phiêu tiên sinh, anh có thấy không? Nơi này của tôi ra rất nhiều nước.”

Cố Dã từ lỗ tai đỏ hồng giờ đến cả cổ, hắn chưa từng nhìn thấy mặt này của Đường Ý cũng không biết vì sao, dường như nhịp tim cùng với hô hấp đều bị cô khống chế được.