Chương 13: Ma tinh và cường hóa

Sau khi dọn dẹp sạch sẽ zombie dọc con phố, Văn Vũ phớt lờ vết thương đau nhức trên tay, vứt bỏ chiếc rìu phòng cháy đã mất đi tính sát thương, đi tới cột đá trao đổi ở đầu phố.

“Hoan nghênh sử dụng hệ thống đổi điểm.”

Một giọng nói quen thuộc truyền đến, Văn Vũ không để ý tới giọng nữ trong trẻo đó, trong đầu trò chuyện cùng với cột đá trao đổi: “Kiểm tra điểm tích lũy!”

“Số điểm tích lũy còn lại là 168 điểm.”

Sau khi Văn Vũ chia tay tiểu đội hộ vệ, dọc đường cậu điên cuồng dọn dẹp đám zombie, cuối cùng còn chưa đến mười hai giờ trưa đã tích cóp được hơn 150 điểm.

Văn Vũ suy nghĩ kỹ càng một hồi rồi mở danh sách đổi trang bị ra, cẩn thận tìm kiếm.

Một lúc sau, cậu đưa ra quyết định, đối với trang bị bảo hộ, một vũ khí bền chắc sẽ hỗ trợ con đường tiến hóa của cậu nhanh hơn.

"Trao đổi một thanh đao thép."

"Đao thép: Trang bị cấp F, được làm bằng thép không gỉ. Nó có tính sát thương mạnh đối với các sinh vật từ cấp một trở xuống. Cần tiêu phí 50 điểm, liệu có đổi hay không?"

"Đổi."

Văn Vũ không vội thoát khỏi hệ thống trao đổi, mà mở ra trang lựa chọn đổi dụng cụ.

"Trao đổi ma tinh không thuộc tính cấp một."

"Ma tinh không thuộc tính cấp một: là tinh thể cơ bản cấp một, được sử dụng để cải thiện thể chất của các chức nghiệp giả cấp một, cần tiêu phí 100 điểm, liệu có đổi hay không?”

“Đổi.”

Sau khi trao đổi hai loại đồ vật này, Văn Vũ thoát khỏi cột đá trao đổi, sau đó cầm lấy hai thứ này trên cột đá rồi nhìn ngắm tỉ mỉ.

Đao thép tự nhiên không cần phải nhìn nhiều, đồ vật do cột đá cung cấp chắc chắn có chất lượng tốt, dài một mét hai cùng với lưỡi dao sắc bén, vừa thấy đã biết đây là một loại vũ khí được chế tác tinh xảo.

Trên thực tế, loại đao thép này đã đồng hành cùng Văn Vũ gần như suốt quãng thời gian chiến đấu ở kiếp trước, vừa rẻ lại vừa bền.

Đối với đao thép cấp F này, Văn Vũ hiểu biết rất rõ về trọng lượng, chiều dài và độ sắc bén của nó. Mặc dù cách thức chiến đấu của hồn sư không giỏi về cận chiến, nhưng cậu chắc chắn không thể tách rời khỏi món vũ khí vừa bền chắc lại vừa dễ dùng này trong một thời gian ngắn.

Ma tinh là một tinh thể to bằng ngón tay cái. Tinh thể này có thể nói là cội nguồn sự thăng cấp của loài người. Ma tinh có thể nâng cao thể lực, nhưng nó liên quan đến vấn đề ngẫu nhiên tạo ra kỹ năng sau khi thăng cấp.

Ở kiếp trước, sau khi Văn Vũ trở thành chiến sỹ cấp một, bởi vì ma tinh không thuộc tính cần 100 điểm mà mà tinh mang thuộc tính lại mất 200 điểm, cho nên việc cường hóa đều phải dựa vào loại không thuộc tính.

Khi vượt qua quá trình huấn luyện thăng cấp, cậu đột nhiên phát hiện chính mình đã tăng từ cấp một lên cấp hai nhưng kỹ năng lại không hề nâng cấp.

Mãi sau này cậu mới biết rằng trong quá trình cường hóa, các kỹ năng xuất hiện sẽ khác nhau tùy theo tỷ lệ ma tinh được sử dụng.

Sau khi dùng hết ma tinh không thuộc tính để cường hóa, thì lập tức thăng cấp trở thành không có kỹ năng gì, vô cùng rác rưởi. Điều này ảnh hưởng lớn đến tiềm năng phát triển của các chức nghiệp giả.

Ở kiếp này, vì chức nghiệp đặc biệt của Văn Vũ là hồn sư, cho nên bản thân cậu không thể tự tăng kỹ năng của mình, vì vậy việc lựa chọn mà tinh không thuộc tính để cường hóa hoàn toàn không hề ảnh hưởng gì đến cậu.

Vì thế, việc thăng cấp thông qua ma tinh không thuộc tính cấp một là điều đương nhiên.

Cầm ma tinh trong tay, Văn Vũ bình ổn lại hô hấp của mình, thả lỏng cơ thể và linh hồn. Từ từ cậu cảm nhận được một luồng năng lượng mát lạnh chậm rãi truyền vào cơ thể từ ma tinh.

Khi năng lượng mát lạnh này không ngừng lan tỏa, ma tinh không thuộc tính vốn dĩ trong suốt không ngừng thu nhỏ rồi từ từ biến mất.

Văn Vũ mở mắt ra, cảm giác được sức lực của mình càng ngày càng lớn.

“Ừm, thể lực tăng lên khoảng 0,5 lần giống với kiếp trước, xem ra không bị thay đổi do đặc thù nghề nghiệp.” Văn Vũ thích ứng với thể lực tăng lên một cách dễ dàng, cậu cầm con dao thép lên, đi bộ về hướng Công viên Giang Tân nơi mà mình muốn đến.

Cậu cẩn thận nhớ lại vị trí của công viên Giang Tân, bản thân thành phố M không lớn lắm, mà công viên này nằm ở trung tâm thành phố M. Là công viên duy nhất của nơi đây, cho nên gần đó có rất đông người qua lại.

Trong thời kỳ mạt thế, khu vực càng sầm uất thì có nghĩa càng nhiều zombie. Văn Vũ đã chuẩn bị sẵn tâm lý về điểm này.

Mặc dù Văn Vũ không hề sợ hãi trước đám zombie giống như cỏ rác này, nhưng có đến mấy nghìn hay mấy chục nghìn chứ? Cậu không khỏi rùng mình khi tưởng tượng ra tình cảnh này.

Ngay cả những chức nghiệp giả cấp ba cũng sẽ bị xé xác trong làn sóng zombie che trời lấp đất đó.

Vì vậy, trước khi đến trung tâm thành phố, Văn Vũ quyết định tăng cường thực lực của mình trước.

Cậu tìm kiếm các cửa hàng gần đó một cách tỉ mỉ, rồi đơn giản thay quần áo ở tiệm Hải Lan.

Ngắm mình trong gương, đối với chức nghiệp giả, một khi đã chuyển chức thành công, ngoại hình của họ cũng sẽ thay đổi đôi chút.

Cũng giống như việc kiếp trước Văn Vũ là một chiến sĩ, sau khi thăng cấp sức mạnh cơ bắp của cậu đã được tăng cường mạnh mẽ, cấp độ đầu tiên không biểu hiện rõ ràng, nhưng từ sau cấp độ thứ hai, thân hình vốn dĩ gầy gò lập tức trở nên cường tráng.

Có vẻ như bây giờ chiều cao của cậu đã cao hơn hẳn mấy cm, hình dáng như cây sào lúc đầu lại càng tròn trịa hơn một chút, đặc biệt là linh thú trên vai càng làm cho Văn Vũ trở nên thần bí hơn đôi chút.

Cậu nở một nụ cười hài lòng, linh thú trên vai nhìn chằm chằm vào gương đầy mê man, tựa hồ không hiểu tại sao lại có một linh thú khác giống hệt mình trong đó.

Văn Vũ nhẹ nhàng xoa linh thú hai cái rồi quay người bước lên phố.

Lúc nãy chính mình đã dọn dẹp con phố này mấy lượt rồi, mới thay quần áo một lúc mà đã có một đợt zombie khác chạy đến lững thững trên đường.

Tuy rằng sức chiến đấu của zombie không mạnh, nhưng những quái vật này chỉ cần tìm được dấu vết con mồi, thì dù có là chân trời góc bể chúng cũng không chịu từ bỏ.

Văn Vũ không biết phía sau còn có bao nhiêu zombie nhưng bất kể có bao nhiêu đi chăng nữa, đám zombie trước mặt vẫn chưa thể đe dọa được cậu.

Cậu nhặt con dao thép vừa đổi lên, rồi trực tiếp lao về phía trước.

Mười mấy con zombie hoàn toàn không thể gây ra bất kỳ nguy hiểm nào đối với Văn Vũ, ngay cả góc áo của cậu cũng không đυ.ng tới được, đàn zombie nhỏ trước mặt đều bị tiêu diệt sạch sẽ.

Tuy nhiên có một con zombie cấp một trong số đó đã gây ra một chút rắc rối cho Văn Vũ.

Đó là con zombie lao lên đầu tiên, dáng vẻ của nó cũng giống hệt với những con zombie bình thường khác, khiến cậu không khỏi sởn gai ốc.

Chỉ là khi Văn Vũ tới gần, nó đột nhiên bộc phát sức mạnh, trong thoáng chốc thể hiện thực lực của mình.

Cơ sở thuộc tính hai điểm.

Nhưng trước kinh nghiệm chiến đấu của Văn Vũ, hoàn toàn không hề có tác dụng gì.

Zombie cùng cấp độ hoàn toàn không phải là đối thủ của những chức nghiệp giả cùng cấp, ngoài việc zombie thiếu kỹ năng ra, thì chủ yếu là do chúng không phát huy được sức mạnh của mình, mà cơ thể của chúng bị thiếu sự phối hợp hài hòa một cách nghiêm trọng.

Văn Vũ chém đầu con zombie cấp một bằng ba nhát dao và đạt được 10 điểm.

Những khu dân cư xung quanh vẫn còn rất nhiều người sống sót, nghe thấy tiếng cắn xé dữ dội bên dưới, bọn họ lần lượt nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Cứu tôi với.”

“Anh trai đừng đi, giúp chúng tôi với.”

“Người anh em, tôi là XXX, cứu tôi với, tôi sẽ cho cậu tiền.”

Văn Vũ nhìn xác zombie trên mặt đất, cũng không bận tâm đến những lời cầu xin của đám người yếu ớt kia, mà đi về phía trung tâm thành phố.