Chương 78: Kẻ chủ mưu đầu thú

Hiện trường của tội ác đầu tiên đã được tìm thấy, và cảnh sát đã sớm đến hiện trường để điều tra hiện trường.

Khi cảnh sát bước vào tầng hầm, họ đã vô cùng sửng sốt trước những gì nhìn thấy.

Là cảnh sát hình sự, họ đã nhìn thấy nhiều cảnh tượng đẫm máu và tàn khốc, nhưng đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ, u ám và đáng sợ như tầng hầm.

"Những hình vẽ bậy này là do kẻ gϊếŧ người hay chủ nhân của ngôi nhà vẽ? Thật đáng sợ."

"Bên kia đang làm gì mà có nhiều mắt như vậy?

" Một loại nghi thức "

Thật sự rất giống, đây là dấu vết gϊếŧ người của hung thủ sao?"

"Chỉ sợ không đơn giản như vậy."

. . .

Sau khi cảnh sát đến, bọn họ nhìn thấy tình hình hiện trường liền bắt đầu thảo luận sôi nổi. thấp giọng, nhưng cuộc thảo luận đến Rốt cuộc vẫn không có câu trả lời.

Sau khi cảnh sát đến, Hứa Dương rời khỏi hiện trường và ngồi trong xe riêng của Dương Tuyết Kỳ, nghịch điện thoại di động.

Dương Tuyết Kỳ đang chỉ huy tại hiện trường, và một trong những cảnh sát già đi tới chỗ Dương Tuyết Kỳ, nhìn Hứa Dương đang ngồi trong xe, nheo mắt lại và hỏi: "Đội trưởng Dương, làm thế nào mà đứa trẻ đó tìm thấy chỗ này?

" Khi họ bước ra ngoài, những cảnh sát đi ngang qua họ đều giảm tốc độ và vểnh tai lên.

Họ cũng rất tò mò về câu hỏi này.

Trước đó, Hứa Dương đã phát hiện ra rằng có một xác chết được giấu trong phòng 4023, và họ đã rất ngạc nhiên, nhưng xét đến việc Hứa Dương đã ra vào 4023, và hắn ta là một cư dân cũ ở đó, hắn ta chỉ có thể giải thích điều bất thường dựa trên kích thước của căn phòng Làm thế nào mà Hứa Dương biết về tình hình ở đây?

Đối với Hứa Dương, những người trong đội cảnh sát hình sự không xa lạ gì với hắn ta, dù sao hắn ta cũng là người đã hỗ trợ cảnh sát giải quyết một số vụ án, mặc dù hắn ta chỉ là sinh viên năm nhất, nhưng cấp trên rất coi trọng hắn ta, đặc biệt là Dương Tuyết Kỳ. ưu ái dành cho hắn ta, Điều này được biết đến.

Bất cứ ai biết Hứa Dương đều cho rằng hắn là một ứng cử viên sáng giá để trở thành cảnh sát, nhưng dù sao thì hắn vẫn là một sinh viên, năng lực mà hắn thể hiện trước đây thực sự rất ấn tượng, nhưng nó nằm trong phạm vi chấp nhận được, hắn chỉ phát hiện ra Đối với một số chi tiết của vụ việc, công việc chính vẫn do cơ quan công an thực hiện.

Tuy nhiên, vụ án này dường như do Hứa Dương dẫn đầu từ đầu đến cuối, ngay cả nữ cảnh sát huyền thoại Dương Tuyết Kỳ cũng phải đi theo sau hắn ta, tận mắt chứng kiến

kẻ sát nhân gây án.

Trước sự chất vấn của cảnh sát, Dương Tuyết Kỳ vẫn im lặng, nàng cũng rất tò mò, trước khi cảnh sát đến nàng đã hỏi nhưng Hứa Dương lại chọn cách im lặng.

Đây là Hứa Dương, nếu là người khác, Dương Tuyết Kỳ sẽ không bao giờ dễ dãi như vậy.

"Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, nhanh đi làm việc đi."

Nghe được Dương Tuyết Kỳ nói như vậy, những cảnh sát khác vội vàng cúi đầu, tăng nhanh tốc độ, bận bịu đi. . Đây là sự đồng thuận trong nội bộ lực lượng công an.

Cô ấy xinh đẹp, thông minh và có năng lực, mạnh mẽ và kiên quyết, xuất thân bí ẩn và quyền lực to lớn, nhiều người tò mò về danh tính của Dương Tuyết Kỳ, nhưng cho đến nay vẫn chưa ai biết được nguồn gốc thực sự của nàng.

Trong mạng nội bộ của cảnh sát, hồ sơ của Dương Tuyết Kỳ là tuyệt mật, khi nàng mới đến, nàng do chính giám đốc cử đi, không một giám đốc nào vắng mặt, tuy nàng chỉ là đội phó đội điều tra hình sự nhưng nàng có quyền Không thua gì đội trưởng.

Dương Tuyết Kỳ rất thờ ơ với người khác, mọi thứ đều giống như kinh doanh, nhưng nàng rất đặc biệt khi đối sử với Hứa Dương, ngay cả một kẻ ngốc cũng có thể thấy rằng Hứa Dương không bình thường.

Tuy nhiên, liên quan đến hồ sơ của Hứa Dương, cảnh sát rất rõ ràng và không thấy có gì đặc biệt, điều này khiến nhiều người càng thêm tò mò.

. . .

Hứa Dương, người đang ngồi trong phụ lái, lúc này vẻ mặt u ám.

Nhϊếp Tử lại gửi tin nhắn cho hắn.

Nhϊếp Tử: Ngươi đã tìm thấy thi thể của Phương Vận và hiện trường vụ án đầu tiên. Ngươi đã làm ta ngạc nhiên. Ngươi có thể cho ta biết ngươi đã làm điều đó như thế nào không?

Quỷ Đế: Tại sao ta phải nói với ngươi?

Nhϊếp Tử: Ta đã đoán được ngay cả khi ngươi không nói với ta, ta thực sự ngạc nhiên khi nàng sẽ tin ngươi.

Thấy vậy, Hứa Dương đồng tử co rụt lại.

Bóng quỷ: Ngươi biết gì?

Nhϊếp Tử: Ta biết nhiều hơn ngươi nghĩ.

Hứa Dương cau mày, trầm mặc.

Nhϊếp Tử: Ta đang chơi trò chơi cuối cùng với ngươi.

Quỷ: trò chơi gì?

Nhϊếp Tử: Ngươi sẽ biết ngay thôi, và ta rất mong được gặp ngươi.

"Hả?"

Hứa Dương sửng sốt, vừa định gửi tin nhắn, cửa xe đã bị mở ra, Dương Tuyết Kỳ cầm điện thoại di động xuất hiện ở bên cạnh xe, nhìn về phía Hứa Dương.

"Theo ta đến đồn cảnh sát."

"Có chuyện gì sao?" Hứa Dương thu điện thoại lại, hỏi.

"Nhϊếp Tử đầu thú."

"Hả?"

(°ー°〃)

Lời này vừa nói ra, Hứa Dương sửng sốt một chút, sau đó hỏi: "Nhϊếp Tử là ai?"

Dương Tuyết Kỳ ngồi ở ghế lái và nói. trực tiếp khởi động xe, không trả lời câu hỏi.

Thấy vậy, Hứa Dương mím môi nói: "Là Vương Lệ sao?"

Dương Tuyết Kỳ quay đầu lại, nhìn thật sâu vào Hứa Dương và nói: "Ngươi biết?"

Hứa Dương gật đầu và nói: "Ta đoán"

Dương Tuyết Kỳ không hỏi Hứa Dương rằng hắn đoán như thế nào, mà nói: "Vương Lệ muốn gặp ngươi."

"Gặp ta? Tại sao?"

Dương Tuyết Kỳ lắc đầu và nói: "Đây là điều kiện duy nhất mà hắn đưa ra sau khi đầu thú."

Nghe những gì Dương Tuyết Kỳ nói, Hứa Dương cảm thấy hơi bất an khi nghĩ đến tin tức từ Nhϊếp Tử vừa rồi.

Hứa Dương không nói gì, nhưng Dương Tuyết Kỳ hỏi: "Tiểu Dương, ngươi biết gì? Đã đến lúc ngươi nói cho ta biết."

Nghe những lời này, Hứa Dương cay đắng quay đầu lại và nhìn Dương Tuyết Kỳ với một nụ cười gượng gạo: "Ta chỉ biết như vậy."

"Kẽo kẹt!"

Đột nhiên tiếng phanh vang lên, Dương Tuyết Kỳ đạp phanh, quay đầu lại, nhìn Hứa Dương nói: "Tiểu Dương, đây là chuyện liên quan đến mạng người?" không phải trò chơi trẻ con, ngươi nên hiểu rõ chân tướng, đừng làm khó ta, được không?"

Dương Tuyết Kỳ nhìn Hứa Dương, Hứa Dương cũng nhìn nàng, một lúc sau, Hứa Dương quay người. Trước tiên đưa mắt đi chỗ khác, nhìn ra ngoài cửa sổ, nói: "Tôi quả thật biết một chuyện, nhưng không thể nói ra."

"Vì cái gì? có phiền toái, hay bị uy hϊếp?"

Hứa Dương lắc đầu nói: "Không phải, tôi cũng không thể giải thích với cô là. Làm sao ta biết cái này, tôi chỉ có thể nói cho ngươi biết, tôi biết một chút."

"Dương tuyết kì nghe vậy trầm mặt hồi lâu, đột nhiên nói: "Chú hai liên lạc với ngươi sao?"

"hả"

Hứa Dương sửng sốt, sau đó nghĩ tới cái gì, lắc đầu nói: "Không có."

Thấy như vậy, Dương Tuyết Kỳ ngừng nói .

Lúc này, Dương Tuyết Kỳ đang đau đầu và rất bất lực, nàng biết tính cách của Hứa Dương và Hứa Dương nếu hắn không muốn nói, dù cô có hỏi bao nhiêu, hắn cũng sẽ không nói, cô chỉ đơn giản là không hỏi nữa, cô tin tưởng Hứa Dương sớm muộn gì cũng sẽ nói ra.

Nghĩ đến đây, cô khởi động lại xe và lái về phía đồn cảnh sát.