Chương 1

Đường Ninh vì giữ chặt đứa trẻ chạy loạn xuống lòng đường mà khiến mình bị xe tông ngoài ý muốn dẫn đến mất mạng.

Đại khái là bởi vì thấy cô hăng hái làm việc tốt, nên sau khi chết, linh hồn không bị bắt đi đầu thai chuyển thế, mà ngược lại, được mời tham gia một trò chơi xấu hổ của hành tinh S8.

Giống như ông trời biết được nuối tiếc lớn nhất trong 18 năm cuộc đời của cô, chính là chưa từng yêu đương, chưa từng cảm nhận qua vui sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ nên cho cô cơ hội này.

Ngay tại thời điểm cô đang sững sờ vì ngạc nhiên, trò chơi mở ra.

“Hoan nghênh người chơi ‘Đường Ninh’ tham gia ‘trò chơi xấu hổ’, mời bạn lựa chọn độ khó của trò chơi.”

Yêu nhau ngây thơ? 1v1 nhưng kí©h thí©ɧ? Np xấu hổ?

Đường Ninh bị hai chữ “np” hấp dẫn lực chú ý, cô nghĩ thầm, vất vả lắm cô mới có được cơ hội này, không bằng chọn loại mà ở hiện thực khó gặp nhất.

Bởi vậy, cô lựa chọn mục cuối cùng.

“Người chơi đã lựa chọn xong, đang load trò chơi...”

“Xin chào người chơi ‘Đường Ninh’, hệ thống kiếm tra được, đây là lần đầu tiên bạn tiến vào trò chơi, vì để bạn nhanh chóng quen thuộc với thế giới trong trò chơi, mời bạn hãy hoàn thành nhiệm vụ tân thủ đầu tiên, sau đó mới bắt đầu tiến hành nhiệm vụ chính.”

Đường Ninh đồng ý, nhìn dưới góc phải màn hình, có một cái ô biểu tượng lễ vật, có lẽ đây là quà tân thủ, nhưng mà cô chưa kịp phản ứng, hệ thống đã nhảy tới bước kế tiếp.

“Khung cảnh đang tạo, mời người chơi ‘Đường Ninh’ chuẩn bị sẵn sàng. Sau 10 giây bạn sẽ tiến vào nhiệm vụ: 10, 9, 8, 7, 6,...”

Đường Ninh cảm thấy trước mắt đột nhiên tối sầm, đợi cô mở mắt ra, cô đã đứng trên một chiếc xe bus.

Hoàn cảnh nhiệm vụ đầu tiên này, nói về thế giới bởi vì khoa học kỹ thuật phát triển nhanh chóng, nên mọi nhà đều có phương tiện cá nhân. Còn phương tiện giao thông công cộng thì trở thành hàng hiếm, phương tiện này đối với hành khách lên xe có yêu cầu cực cao.

Đường Ninh là người soát vé xe bus nam, chỉ có hành khách có chiều dài côn ŧᏂịŧ vượt qua 18 cm mới có thể lên xe.

Phương thức kiểm tra vé xe chính là dùng tiểu huyệt của cô để đo chiều dài côn ŧᏂịŧ hành khách.

Chờ Đường Ninh đọc xong thông tin cơ bản, khuôn mặt đã đỏ bừng lên, cô không nghĩ tới trò chơi này lại “chơi kí©h thí©ɧ” như vậy. Trong khi đó, đây mới chỉ là nhiệm vụ tân thủ mà thôi, kế tiếp còn không biết có cái gì chờ đợi cô.

Sắp đến thời gian xuất phát, ngoài cửa hành khách xếp thành hàng dài.

Đường Ninh mặc bộ đồng phục soát vé màu lam, thân trên mặc vét, thân dưới mặc váy chữ A, phía dưới váy trống rỗng, ngay cả một cái quần chữ Đinh mỏng manh cũng không có.

Cô khẩn trương hít sâu một hơi, sau đó mở cửa xe.

“Hoan nghênh các vị hành khách, trước khi lên xe mời mọi người làm thủ tục kiểm tra vé.”

Người đầu tiên lên xe là một nam nhân mặc đồ công sở, rất cao rất đẹp trai, vừa lên xe liền ngay lập tức cởϊ qυầи, hiển nhiên là khách quen của xe bus.

Sau khi nam nhân đem côn ŧᏂịŧ móc ra, liền nhìn về phía Đường Ninh, khuôn mặt tức khắc lộ ra biểu tình vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

“Ồ…chưa thấy qua, hôm nay thay đổi người mới? Chuyến xe này ngày nào tôi cũng ngồi, người soát vé trước kia đều quen thuộc luôn rồi, côn ŧᏂịŧ tôi dài bao nhiêu cô ta rõ ràng nhất. Vậy mà các cô còn kiểm tra tới kiểm tra đi, có thấy phiền hay không? Cứ để tôi trực tiếp lên xe là được.”

Nam nhân ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng hai mắt hắn ta lại hứng thú đảo quanh Đường Ninh, không có đi vào thêm một bước.

“Vị hành khách này, mời ngài tuân thủ quy định của xe bus, tất cả hành khách đều phải bị kiểm tra, chỉ có hành khách có côn ŧᏂịŧ vượt qua 18cm mới có thể đi lên.”

Đường Ninh đỏ mặt đọc quy định, thanh âm ngọt ngào trong trẻo.

“Được rồi được rồi, cô mau chóng kiểm tra đi, nếu làm lỡ thời gian xuất phát thì cô sẽ bị phạt đó.”

Nam nhân tà khí cười, cầm côn ŧᏂịŧ lắc lắc nhìn Đường Ninh, thúc giục cô.