Chương 4

Đường Ninh vẫn cắn chặt môi, lúc này cuối cùng cũng không nhịn được, đột nhiên hét lên cao vυ"t.

“A a a…đau quá, đừng chạm vào chỗ đó…”

Thân dưới vừa đau vừa rít, âm đế sưng to cứng rắn, trong tiểu huyệt nhanh chóng mấp máy run rẩy, giống như muốn tiểu.

Nam sinh cấp ba bị tiếng kêu của cô làm hoảng sợ, càng hoang mang hơn, còn nghĩ rằng mình làm Đường Ninh đau, đỏ mặt sau đó lùi lại mấy bước, đôi mắt bơ vơ lại căng thẳng, giống như con chó con.

Đường Ninh thở dốc dồn dập một lúc lâu, mới cưỡng chế được kɧoáı ©ảʍ đau xót, lại nhìn nam sinh cấp ba trước mặt, đúng lúc nhìn thấy đôi mắt cậu, trái tim không nhịn được mềm đi.

Nhìn xuống chút nữa, dươиɠ ѵậŧ vốn dĩ phấn nộn trắng nõn, bởi vì cậu nắm chặt, máu không lưu thông, đã bị trương thành màu gan heo.

Tình mẹ của Đường Ninh phát ra, dịu dàng nói: “Cậu đừng gấp, chúng ta từ từ làm. Buông tay ra trước đã…”

Nam sinh cấp ba ngây thơ mờ mịt buông lỏng tay, Đường Ninh giành lấy, lòng bàn tay mềm mại nắm gốc dươиɠ ѵậŧ, mu bàn tay đυ.ng phải lông xoã tung quăn lại của cậu.

“A…”

Đường Ninh còn chưa kêu, nam sinh cấp ba đã không nhịn được kêu lên trước, cổ và tai đều đỏ bừng.

Đường Ninh ngước mắt nhìn thoáng qua, vậy mà trong một khoảnh khắc ngắn ngủi lại cảm nhận được niềm vui khi nắm giữ quyền chủ động, chẳng trách nhân viên văn phòng kia thô bạo trực tiếp như vậy.

Đáy mắt cô đầy hứng thú, cầm nắm dươиɠ ѵậŧ cứng rắn, di chuyển qua lại mấy cái.

“A a a a… Chị gái nhỏ, a…”

Nam sinh cấp ba thấp tiếng thở gấp kêu rên.

Thì ra đàn ông cũng biết rên…

Đường Ninh cảm thấy cực kỳ thú vị, hai mắt tỏa sáng không ngừng, đáng tiếc thân phận hôm nay của cô là một nhân viên soát vé yêu nghề kính nghiệp, phải tiếp tục soát vé.

Sau khi sờ mấy cái, cô nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cao lớn đi đến trước tiểu huyệt, lột môi âʍ ɦộ mập mạp ra, ngậm vào nửa qυყ đầυ.

Sau đó nói: “Được rồi, cậu có thể làm vào rồi.”

“Ừm ừm.”

Nam sinh cấp ba lên tiếng trả lời thật mạnh, còn gật đầu, mới dịch chân về phía trước, trúc trắc ngay cả thẳng lưng cũng không biết.

Sau khi Đường Ninh giúp đỡ, cuối cùng dươиɠ ѵậŧ của cậu cũng đã làm vào.

Chậm rãi, đẩy đường đi nhỏ hẹp ra từng chút một, cọ xát từng tấc thịt mềm, xem dâʍ ŧᏂủy̠ như chất bôi trơn, đi sâu vào bên trong!

Tuy rằng động tác rất chậm, nhưng không dừng lại chút nào.

Ngược lại làm Đường Ninh cảm nhận rõ được mị thịt bị căng ra hoàn toàn tê dại hơn, da^ʍ thịt giống như quả đào mật căng mọng, vừa chạm vào đã ép ra nước sốt, có thể nghe thấy tiếng nước òm ọp òm ọp.

Hơn nữa, rất cứng…

Thật không hổ là dươиɠ ѵậŧ của nam sinh cấp ba, cứng như kim cương, lại là một kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn khác.

Đường Ninh lập tức quên mất vai trò nhân vật, hoàn toàn đắm chìm trong du͙© vọиɠ, híp mắt lại, không giấu được xuân thủy phơi phới trong đáy mắt, xinh đẹp lại mê hoặc.

Nam sinh cấp ba suy cho cùng vẫn là nam sinh cấp ba, sau khi cắm vào cũng không biết dừng, cho dù qυყ đầυ đã đỉnh đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt, thấy dươиɠ ѵậŧ vẫn còn lộ ra ngoài một đoạn, còn dùng sức đâm vào bên trong, giống như sợ không thông qua soát vé.

“A a a a… Không thể đi vào nữa, đã đến cùng, a a a…”

Tâm hoa của Đường Ninh bị hung hăng va chạm, hoảng loạn mở to mắt, muốn ngăn cản nam sinh cấp ba nhưng đã không kịp, qυყ đầυ cứng rắn đi thật sâu vào tách miệng tử ©υиɠ ra.

“A a a…”

Eo cô mềm nhũn, hai chân cũng mềm, run rẩy trượt xuống…