Chương 7

Có người nói rằng nếu không phải có Lục gia bảo vệ thì không biết Lục Dữu đã bị đánh bao nhiêu lần. Điều này thực ra không quá đúng.

Lục Dữu là đứa trẻ kết hợp tất cả những ưu điểm về ngoại hình của cha mẹ Lục. Làn da trắng trẻo như ngọc trai trông vừa non vừa mềm, khi nhìn bằng mắt thường không phải là hồng thì chính là trắng. Mắt mèo, lông mi dài, mặt mày tinh xảo và mái tóc xoăn nhạt màu tự nhiên, tính cách giống như một bé mèo xinh đẹp và yêu kiều vậy.

Cho dù mọi người có mắng sau lưng y thì vẫn phải thêm vào một câu: Không phải chỉ có cái mặt đẹp thôi sao, không có đầu óc thì làm được gì? Không sớm thì muộn, Lục gia cũng sẽ sụp đổ trong tay nó.

Có vẻ như tâm tình của "Mèo" đang rất không tốt.

"Lục thiếu, ngài tới rồi." Hoàng Kiệt thò lại gần.

"Biến đi." Lục Dữu hung hăng cau mày, đưa mắt về phía cô gái bên cạnh Hoàng Kiệt, chẳng lẽ đây cũng là người bị ép buộc sao?

Y không giấu diếm, trực tiếp hỏi: "Cô tự nguyện đi theo hắn sao?"

Cô gái lo lắng liếc nhìn sắc mặt Hoàng Kiệt, rũ mắt: "Vâ-Vâng."

Vừa nhìn đã biết là bị ép buộc! Lục Dữu không phải đứa ngốc, "Gã dùng video đe dọa cô phải không?"

Sắc mặt cô gái thoắt cái tái nhợt. Ý nghĩ đầu tiên của cô là Hoàng Kiệt đã tung video ra ngoài rồi, toàn thân cô bắt đầu run lên không thể kiểm soát.

Lục Dữu lạnh lùng ra lệnh: "Hoàng Kiệt, xóa hết video đi, không chỉ của cô ấy mà những người khác cũng vậy."

Hoàng Kiệt không biết vì sao Lục Dữu lại biết, còn muốn giả ngu, "Video, video gì? Lục thiếu, ngài hiểu lầm rồi..."

Gã chưa kịp nói hết câu thì đã bị Lục Dữu đá cho một cái.

Lục Dữu vốn muốn túm tóc gã nhưng lại ngại bẩn, chỉ khoanh tay nói: "Đừng giở mấy trò mèo ấy ra, mày không giấu được tao đâu. Hoàng Kiệt, mày biết "vào tù" viết như thế nào không?"

Trong tiểu thuyết, Hoàng Kiệt dùng lời lẽ ngọt ngào để lừa gạt các cô gái, sau khi đã chán thì quay video uy hϊếp các cô. Việc này không phải chỉ một hai lần, ngay cả trong trường cũng có người bị hại.

Có cả các cô gái mang thai ngoài ý muốn và muốn phá thai nhưng Hoàng Kiệt đã quay video đe dọa cô. Đưa cô cho nhiều người hãʍ Ꮒϊếp, sống không bằng chết, sau đó gặp được Giang Hạc Xuyên.

Giang Hạc Xuyên hình như mắc chứng sạch sẽ về mặt tình cảm, hắn cực kỳ ghét những người không trung trinh với bạn đời nên đã nhúng tay vào và dùng cổ trùng giúp đỡ.

Lục Dữu nhìn Hoàng Kiệt xóa bỏ video, gã có sao lưu cũng không sao, có y ở đây gã không dám tung những thứ này ra, "Đừng để tao nhìn thấy mày lần nữa, ghê tởm."

Sắc mặt Hoàng Kiệt trắng bệch giống như rơi xuống vực sâu, rõ ràng gã đã giấu rất kỹ, sao Lục Dữu lại biết? Gã nhìn sự mỉa mai và chế giễu trong mắt những người xung quanh, cũng biết điều gì đang chờ đợi mình tiếp theo.

Lấy thái độ của Lục gia làm chỉ dẫn, Lục Dữu chán ghét gã, sản nghiệp của gia tộc nhất định cũng sẽ bị ảnh hưởng. Sẽ không có ai chịu hợp tác với bọn họ nữa. Gã sẽ không bao giờ còn có thể nở mày nở mặt như bây giờ nữa thì không tính nhưng những người trước đó bị gã đạp xuống cũng sẽ thi nhau dẫm một chân lên mặt gã.

Hoàng Kiệt biết điều đó nhưng nếu tiếp tục dây dưa chắc chắn sẽ khiến Lục Dữu tức giận hơn.

Gã chỉ có thể kìm nén sự bất an, thành thật rời đi, lặng lẽ đóng cửa lại và gọi cho Trình thiếu, sau khi giải thích tình huống một cách lộn xộn, gã nói:

"Trình thiếu, Trình thiếu, ngài giúp tôi một chút đi. Giúp tôi cầu tình với Lục thiếu, nói rằng tất cả chỉ là hiểu lầm. Tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa."

"Dữu Tử tức giận?" Giọng nói từ trong ống nghe truyền đến chậm rãi và có chút khinh thường, "Vậy mày xác thật đáng chết."

Toàn thân Hoàng Kiệt lạnh buốt, không nói được lời nào.

Bên kia Lục Dữu cũng nhận được một cuộc gọi, y phàn nàn:

"Trình Tri Ý, cậu có thể chọn lựa cẩn thận một chút được không? Cái gì cũng lôi vào chơi cùng được, bẩn muốn chết."

"Đừng vì Hoàng Kiệt mà tức giận, nể mặt tôi một chút được không?"

Nếu Lục Dữu ngó lơ Hoàng Kiệt sẽ lại có thêm nhiều người nữa phải đau khổ.

Trình Tri Ý cũng không tức giận mà hỏi sang chuyện khác: "Nghe nói đêm qua cậu đưa Giang Hạc Xuyên về chung cư của mình, thích cậu ta đến vậy sao?"

"Tôi đưa bạn trai về nhà thì có gì kỳ quái."

Lục Dữu chống tay, cáu kỉnh nói tiếp: "Trình Tri Ý, từ nay cậu muốn chơi với ai cũng phải biết chọn một chút, đừng để dính vào mấy thứ dơ bẩn như này nữa."

"Vì sao? Là bởi vì Hoàng Kiệt khiến cậu ngứa mắt hay bởi vì bạn trai cậu cáo trạng?"