Chương 46

Lý Siêu và gia đình hắn chứng kiến cảnh tượng này và không thể không kêu lên: “Đừng mà!”

Tống Dao Dao cùng năm người đàn ông quay sang nhìn gia đình Lý Siêu với ánh mắt khinh bỉ. Tống Dao Dao cười lạnh: “Đừng vội, con điếm kia đã chết rồi, bây giờ đến lượt các người. Chồng tôi chết trong nhà các người, tôi muốn cả nhà các người—— phải đền mạng.”

“Meo... Meo meo... ” Tiếng kêu thảm thiết của mèo trắng đã thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người. Tiêu Liễu Liễu bình tĩnh dập tắt ngọn lửa trên tay mình, trong khi mèo trắng đã bị cháy đen các móng vuốt. Mùi thịt cháy và lông tóc bị đốt bốc lên trong không khí.

Tống Dao Dao vội vàng chạy đến, kiểm tra vết thương của mèo trắng và hỏi: “Tiểu Bạch, con không sao chứ?” Khi thấy móng vuốt của mèo trắng bị cháy đen, Tống Dao Dao tức giận chỉ về phía Tiêu Liễu Liễu, gào lên: “Con điếm xấu xa, tôi sẽ gϊếŧ chết cô!”

“Chát chát... ” Hai cái tát mạnh mẽ khiến không khí xung quanh trở nên im lặng. Tống Dao Dao che mặt bị sưng đỏ, lau máu ở khóe miệng, tức giận chửi bới: “Con điếm xấu xa, cô dám đánh tôi? Hôm nay tôi sẽ khiến cô phải trả giá, nếu không, tôi sẽ không mang họ Tống!”

Tống Dao Dao điên cuồng vung tay về phía Tiêu Liễu Liễu. Tiêu Liễu Liễu hừ một tiếng, đấm một cú vào mặt Tống Dao Dao. Tống Dao Dao kêu lên thảm thiết, phun máu và lăn xuống cầu thang.

Mèo trắng thấy chủ nhân bị thương, tức giận đến đỏ mắt, quên cả đau đớn, lê bước về phía Tiêu Liễu Liễu, ánh mắt chứa đầy sự cuồng nộ.

Tiêu Liễu Liễu không còn khinh thường nữa, cảnh giác nhìn mèo trắng. Cô cảm nhận được sức mạnh của mèo trắng đột nhiên tăng lên, và nhận ra rằng hiện tại cô không phải là đối thủ của mèo trắng.

Mèo trắng lao tới với tốc độ nhanh chóng. Khi đến gần Tiêu Liễu Liễu, nó thở ra ngọn lửa. Tiêu Liễu Liễu thấy ngọn lửa quá mạnh, không thể tránh, nên cô quyết định sử dụng dị năng hệ thủy của mình. Tuy nhiên, vì dị năng của cô chỉ là cấp hai và không có nước xung quanh, nên cô chỉ tạo ra một lớp hơi nước mỏng. Dù có cố gắng, nhưng lớp màng nước cũng chỉ to bằng một tờ báo.

Ngọn lửa xuyên qua lớp màng nước và tiếp cận Tiêu Liễu Liễu, Tiêu Liễu Liễu thấy tình thế không ổn, nhanh chóng sử dụng dị năng hệ gió, dùng gió để khiến ngọn lửa bị lệch khỏi phương hướng lúc đầu, chính là bởi vì ngọn lửa thật sự quá tiếp cận chính mình, nhưng vì ngọn lửa quá gần, dù Tiêu Liễu Liễu đã phát huy tối đa dị năng hệ gió, nhưng ngọn lửa vẫn tiếp xúc với Tiêu Liễu Liễu.

Áo lông vũ của Tiêu Liễu Liễu bị cháy, cô vội dùng nước dập lửa, nhưng ngọn lửa từ mèo trắng dị năng hệ hỏa bậc cao, nên Tiêu Liễu Liễu không thể dập được lửa trên cơ thể của mình trong chốc lát.

Lửa bỏng dữ dội, Tiêu Liễu Liễu cắn răng chịu đựng cơn đau, không phát ra tiếng kêu nào.

Cuối cùng, ngọn lửa trên người Tiêu Liễu Liễu được dập tắt, nhưng áo lông vũ của cô đã bị cháy hơn phân nửa, vai phải bị bỏng nặng. Mùi thịt nướng lan tỏa trong không khí, khiến năm người đàn ông cảm thấy thèm thuồng, nuốt nước miếng, và họ nghĩ rằng nếu được nếm thử một chút nữa thì quá hoàn hảo.