Chương 4: Tiểu học (3)

Không biết trường tiểu học nào cũng có truyền thống này hay không, đó là làm một đề bài trong kỳ kiểm tra cuối kỳ mang tên “Lý tưởng của tôi.”

Các học sinh tiểu học hì hục viết: "Em muốn trở thành Ultraman"

"Em muốn trở thành siêu người bay"

"Em muốn trở thành một tên trộm đeo mặt nạ”.

Có hiểu biết một chút thì viết về: Nhà văn, họa sĩ, nhà khoa học, nhà thám hiểm, mỹ thực gia…

Còn có người viết: “Lý tưởng của tôi là trở thành ba mẹ”.

Còn tôi, đã sống hai kiếp, lý tưởng của tôi chỉ có một, đó là sống hạnh phúc.

Vào ngày thi cuối kỳ, có lẽ hơi buồn ngủ, tôi bắt đầu viết mà không suy nghĩ nhiều:

"Lý tưởng của tôi là trở thành một Beta bình thường, và những người bình thường có cuộc sống tuyệt vời... balabala..."

Vấn đề chỉ có như vậy.

Sau khi lên lớp, giáo viên ngữ văn mới của chúng tôi là một nam Beta giàu tình cảm. Vào ngày đầu tiên đi học, anh đã lấy bài văn của tôi đọc diễn cảm trước cả lớp. Anh khen ngợi tôi và nói rằng tôi có tiềm năng trở thành nhà văn.

Tôi……

Tôi chỉ muốn kêu cứu mạng một lần nữa, cái xã hội chết tiệt này.

Vì vậy, tất cả các bạn học trong lớp đều biết: Lớp trưởng lớp hai A mạnh mẽ như thế mà lý tưởng lại muốn trở thành một Beta!

Trời ạ, ai đã tung tin đồn! Tại sao tôi lại mạnh mẽ, tôi thật sự rất yếu đuối, được không!

Họ chia làm hai phe.

Một phe cho rằng suy nghĩ của tôi là sai lệch, cùng nhau đến nói cho tôi biết lợi ích của việc trở thành một Alpha, balabala… Kiên trì tẩy não tôi khiến tôi phải trở thành một Alpha.

Chúa ơi, đây không phải là thứ mà tôi có thể quyết định bằng cách tẩy não, đúng không?

Một phe cho rằng sau này tôi sẽ là một Alpha phẩm chất cao, có tư duy bình đẳng và không bị ung thư Alpha, điều này càng làm người ta phấn khích.

Dù sao liền nhận định tôi sẽ phân hoá thành Alpha đúng không?

Tôi bắt đầu nghi ngờ mình không thể cao nổi, bởi vì họ đội những chiếc mũ cao lên người tôi, ài!

À quên, người bạn thời thơ ấu của tôi Quý Diệc Thần, ồ không, bây giờ nên gọi là Tạ Diệc Thần, bố Tạ của cậu ấy thực sự rất tuyệt vời.

Sau vụ việc ở trường mẫu giáo, ông ấy thỉnh thoảng đến nhà tôi cùng với Quý tiểu ca ca và Tạ Diệc Thần, trước khi đi, rồi đột nhiên nói rằng ông ấy muốn trở thành cha nuôi của tôi.

Mặc dù người này có vẻ không được thông minh cho lắm nhưng lại khá chân thành.

Sau đó, ba ba ma ma tôi đồng ý cho bố Tạ làm cha nuôi của tôi.

Vì vậy, Quý tiểu ca ca trở thành cha so nuôi và Tạ Diệc Thần trở thành em trai tôi.

Mỗi kỳ nghỉ, Tạ gia đều thích đưa tôi đến nhà họ để chơi (dỗ) với đồ chơi (trẻ em).

Tạ Diệc Thần càng lớn càng đẹp, nhưng càng ngày càng khó chiều.

Đi biển chơi bóng có thể bị cháy nắng, dị ứng với đậu phộng và tôm, sau này còn có thói ở sạch, lâu lâu lại bảo tôi rửa tay, không mang mầm bệnh vào người cậu ta.

Xin xót thương cho tôi, tôi là một bông hoa dễ thương, sau khi chơi với Tạ Diệc Thần, tôi - trực tiếp chuyển sang chế độ mẹ già.

Tôi bắt đầu sợ hãi những người bạn này.

Em trai xinh đẹp của tôi, sau này sẽ không trở thành mỹ nam sao?!

Khặc ọe ọe.

Không cần em trai Omega! Không cần em trai Omega đâu má!

Thế giới thật sự rất nhỏ.

Bên cạnh biệt thự Tạ gia là Kim gia.

Vâng đó là Kim Tiên Tiên.

Hôm đó, tôi đang cùng Tạ Diệc Thần và Phú Quý* chơi đĩa bay thì đột nhiên nghe tiếng kêu kinh hỉ:

“Quỳ quỳ! Là cậu phải không?”

*Mandy : Phú Quý là tên của con cún

Tôi quay đầu lại và nhìn thấy hai bé gái xinh xắn.

Không cần phải nói, người cao nhất là Kim Tiên Tiên.

Người thấp hơn cũng rất ưa nhìn, khuôn mặt nhỏ nhắn, chân tay mảnh mai và làn da trắng như tuyết, giống như tiểu tinh linh.

Dưới chân họ còn có một con vịt mập mạp bụ bẫm, nhìn rất chi là vui vẻ.

Phú Quý phản ứng nhanh hơn, tôi còn chưa chào hai tiểu mỹ nhân, nó đã nhiệt tình chào đón nồng nhiệt Vui Vẻ*.

Mandy : Vui Vẻ là tên con zịt

Một trận vịt phi chó nhảy.

Cuối cùng Phú Quý bại trận.

Tôi ngờ rằng Vui Vẻ mang trong mình dòng máu của ngỗng chiến.

Kim Tiên Tiên ôm con vịt lớn và vui vẻ giới thiệu với tôi:

"Đây là em gái tớ Giai Giai, tớ đã kể cho cậu đó."

Sau đó, quay sang nhìn Kim Giai Giai:

“ Đây là Lý Quỳ, Quỳ Quỳ, cậu ấy là mommy của Vui Vẻ.”

Chờ đã, tôi trở thành mommy của con vịt này từ khi nào?

Ai biết rằng Giai Giai nhìn chằm chằm vào tôi một lúc, sau đó bật khóc:

"Không phải chị đã nói em là mommy của Vui Vẻ sao?Chị là người xấu! Gạt người!"

Tạ Diệc Thần cũng xen vào:

“Quỳ Quỳ là mommy Phú Quý.”

Tôi……

Ét ô ét!

Nuôi dạy trẻ thật khó.

Việc nuôi dưỡng ba đứa trẻ xinh đẹp này lại càng khó hơn.

Khi bạn học cách dỗ dành con mình, bạn có thể trở thành một tên cặn bã lừa người điêu luyện mà không cần đến giáo viên.

Để thay đổi chủ đề, cần chuyển qua chủ đề khác, chẳng hạn như vẽ bánh trong không khí, lời ngon tiếng ngọt, và bưng nước tổng kết.

Chuyển chủ đề - "Sao mông Phú Quý đỏ vậy, Vui Vẻ hung dữ quá?"

Vẽ bánh trong không khí - "Lỗi của mình, lúc đó đáng lẽ tớ phải cho cậu hai quả trứng, tớ quên mất em gái, sau này sẽ tặng cho em gái một món quà gặp mặt ~~~"

Lời ngon tiếng ngọt - "Em gái xinh đẹp như vậy, chị có khi nào tường gặp qua em, em có phải là tiểu tiên nữ không, tiểu tiên nữ không được khóc nhè~"

Bưng nước tổng kết —— “Tớ không làm được ma ma chúng, chỉ có các cậu mới yêu chiều chúng nó nhất , các cậu yêu chúng thì tớ yêu các cậu, vậy là đủ rồi!”

Một đống thao tác mãnh như hổ, xem xét chiến trường hai gạch năm.

“Vui Vẻ không hung dữ! Con chó này bắt nạt nó trước!”

Giai Giai ngừng khóc, ngược lại hung hăng trừng mắt nhìn tôi, tinh linh biến thành một con gà chọi nhỏ bảo vệ đàn con của mình.

“Tại sao cho cậu ấy hai con mà cho mình một con?” Bạn học Tiểu Tạ không vui.

“Tại sao tình yêu cậu rộng đến vậy?”

Kim Tiên Tiên - người bạn cùng lớp đang thắc mắc.

Hờ, lần đầu làm “đồ cặn bã” thất bại, hình như mình không có tài năng đó nhỉ?

Tôi sẽ không bao giờ thừa nhận phản ứng của tôi quá nhờn!

May mắn thay, sự chú ý của đứa trẻ thay đổi nhanh chóng.

Không quá vài phút, chúng tôi liền đem những chuyện vừa xảy ra để sau đầu, chúng tôi rất vui, và chúng tôi đi chơi Lego trong phòng trò chơi nhà tiểuTạ.

Bạn muốn hỏi ai có con chó đứng bên trái và con vịt đứng bên phải?

Chỉ có thể là tôi!

Ba đứa trẻ xinh đẹp này thống nhất muốn tôi cùng với Phú Quý và Vui Vẻ bồi dưỡng tình cảm với nhau nhưng lại nhanh chạy đi chơi, buông tha cho tôi.

Ôi mẹ ôi, cuộc sống thật không dễ dàng - Quỳ Quỳ thở dài.