Chương 5

Chương 5: Ai hơn ai về mưu kế

Dung Hi tập trung vào việc diễn xuất, bỏ lỡ biểu cảm của Văn Du. Cô ho nhẹ một tiếng rồi nói: "Anh muốn tôi cảm ơn anh thế nào?"

Không đợi Văn Du mở lời, cô tiếp tục: "Nói trước nhé, hiện tại tôi không có tiền, cũng không có mối quan hệ nào đáng giá. Việc tôi có thể làm thực sự rất hạn chế, nhưng tôi là người giữ lời, một khi đã hứa thì nhất định không nuốt lời, và tôi sẽ báo đáp ơn nghĩa của người khác. Anh tin tôi đi."

Nói xong, cô lại nhìn Văn Du.

Thấy Văn Du dường như đang do dự, Dung Hi nói thêm: "Thêm một điều nữa, những việc phạm pháp hoặc trái đạo đức tôi sẽ không làm, còn lại thì điều kiện tùy anh đặt ra."

Dường như chắc chắn rằng Văn Du sẽ giúp đỡ mình, Dung Hi tự tin nói.

Nhìn dáng vẻ đầy tự tin của Dung Hi, Văn Du hơi mím môi, cuối cùng cũng gật đầu trước ánh mắt mong chờ của cô.

Dung Hi nhìn đồng hồ, đã 7 giờ 40 phút, buổi tiệc bắt đầu lúc 8 giờ. Nếu còn chậm trễ nữa, thì sẽ không kịp.

Cô vội nói: "Anh chưa nói điều kiện của mình là gì."

Văn Du đáp: "Hiện tại tôi chưa nghĩ ra, nhưng chắc chắn sẽ không xung đột với những điều kiện của cô."

Dung Hi: "Được, vậy là chúng ta thỏa thuận như vậy nhé. Chúng ta nhanh chóng đi thôi, mấy tên tài xế ngoài cổng đều nhận ra tôi, nếu bị họ nhìn thấy sẽ gây thêm nhiều rắc rối."

Văn Du: "Cô chờ một chút."

Anh gọi một cuộc điện thoại, rất nhanh sau đó một người tên là Giang Lộ xuất hiện, gọi anh là "Đại ca."

Văn Du dặn dò Giang Lộ một vài việc, Giang Lộ rời đi một lúc, rồi quay lại và nói: "Đại ca, đã dọn sạch khu vực xung quanh, có thể đi được rồi."

Dung Hi liếc nhìn Văn Du một cái, trong lòng nghĩ người này chắc chắn không chỉ có quyền lực mà còn có tiền bạc.

Cô định bước ra ngoài nhưng lại bị Văn Du gọi lại.

"Sao vậy?" Dung Hi hỏi.

Văn Du: "Tiểu Giang này ngốc thật, nói ra ngoài rằng bạn gái tôi say rượu. Tôi không muốn ai nhìn thấy bộ dạng say xỉn của bạn gái mình nên đã yêu cầu dọn sạch khu vực."

Tiểu Giang: "..."

Tôi đã nói vậy từ lúc nào?

Dung Hi: "…Hả?"

Văn Du: "Vì vậy, xin lỗi cô."

Văn Du cởϊ áσ khoác ngoài, Tiểu Giang cầm lấy. Sau đó, Văn Du bế Dung Hi lên kiểu công chúa, Tiểu Giang liền đắp chiếc áo khoác lên người cô.

Dung Hi đã lợi dụng anh ba lần, nên bây giờ anh lấy lại chút lợi ích cũng không có gì quá đáng.

Sau khi rời khỏi hội sở, Dung Hi bắt đầu nghi ngờ. Nếu những người trong hội sở sợ Văn Du như vậy, thì dù anh không bế cô, chắc cũng không ai dám nhìn lén cô.

Nhưng khi cô vừa nói ra điều này, Văn Du đã hỏi lại: "Vậy nếu bị camera an ninh quay lại, để những người đó đuổi theo thì sao?"

Dung Hi: "..."

Thôi kệ, bế thì bế vậy.

Cô cũng đã ôm người ta hai lần rồi, coi như huề nhau!

"Anh định đi đâu bây giờ?" Dung Hi hỏi.

Văn Du nhìn xe Giang Lộ vừa lái tới và nói: "Tối nay tôi có một bữa tiệc..."

"Khách sạn Tư Lượng?" Mắt Dung Hi sáng lên.

Văn Du: "...Ừ."

Dung Hi lập tức cười tươi : "Thật là trùng hợp, sao anh không nói sớm? Thế thì tiện đường quá rồi, anh cho tôi đi nhờ một đoạn nhé."

Văn Du nhìn vào mắt cô, thấy cô phấn khích như vậy, biết ngay cô lại đang tính toán gì đó.

Anh nói: "Vậy cô định cảm ơn tôi thế nào?"

Dung Hi: "Đi tiện đường mà cũng phải cảm ơn sao?"

Văn Du không nói gì thêm.

Dung Hi bĩu môi, lập tức nói: "Được rồi, tôi sai, cảm ơn anh, như lần trước, anh cứ nghĩ đi."

Văn Du: "Lên xe đi."

Sau khi lên xe, Dung Hi không nói chuyện với Văn Du nữa mà bắt đầu suy nghĩ về tình tiết trong tiểu thuyết.

Nhà họ Dung nhân dịp tiệc sinh nhật đã công khai danh phận thật của Dung Noãn, ám chỉ rằng Dung Hi là kẻ "không có giáo dục," "tham lam đố kỵ," "vong ân bội nghĩa," và có "cuộc sống riêng hỗn loạn," khiến danh tiếng và danh dự của Dung Hi bị hủy hoại hoàn toàn.

Nhà họ Dung ác độc như vậy, cô đương nhiên có thể nhân dịp tiệc sinh nhật này mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Dung, hoàn toàn thoát khỏi bọn họ.

--------------------------------------

Dung Hi: Cá (Du) đã cắn câu rồi

Văn Du: Miễn là em vui vẻ