Chương 39

Đã qua hai mươi phút, giáo viên tiếng Anh đứng ở trên bục giảng, nhìn các học sinh bên dưới: “Đã làm xong bài chưa?”

Các học sinh trong lớp vẫn còn vùi đầu cắm cúi viết, một đám kêu gào.

Tô Li nghe được âm thanh kêu gào, nhìn bài thi, loại bài thi này đối với cô và Triệu Cửu tới nói hẳn là còn tốt.

Giáo viên tiếng Anh lớp 13 khác với giáo viên tiếng Anh lớp khác, rất nghiêm túc, nghe thấy bọn họ tru lên, âm thanh nghiêm nghị nói: “Bình thường một đám không coi tiếng Anh ra sao, giờ học tiếng Anh toàn lôi sách vở môn khác ra học, hiện tại đã biết khó khăn rồi sao? Vấn đề là tôi cũng không thấy các anh chị thi tốt.”

“Một bài kiểm tra này, học sinh lớp trọng điểm chỉ cần hơn mười phút, chậm cũng chỉ hai mươi phút đã làm xong.”

“Hiện tại lớp chúng ta cũng không có mấy người làm xong.”

“Các anh các chị cũng không nhìn xem chênh lệch sao!” Giáo viên đi xuống, Tô Li đang cắn bút, nhìn một bài vật lý, bên trên là bài kiểm tra, cô nhận thấy được cái gì, chạy nhanh kéo đề kiểm tra xuống, làm bộ vẫn còn đang viết, một cánh tay đè lên bài kiểm tra.

Tô Li nhìn đống sách vở dưới bài kiểm tra, giáo viên đến gần, đầu cô chôn xuống, đôi mắt của cô Dư hẳn là không tinh như vậy chứ?

Cô Dư quay đầu rời đi, Tô Li nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu kiểm tra lại bài làm của chính mình, lúc này, phía sau vang lên âm thanh ghế dựa cọ vào sàn nhà.

Tô Li và Trần Tuyết quay đầu, chỉ thấy một bàn tay duỗi qua, đột nhiên đi lấy bài làm của Triệu Cửu, Triệu Cửu sửng sốt, theo bản năng đè lại bài kiểm tra, sau đó ngẩng đầu, đối thượng với ánh mắt của cô Dư.

Triệu cẩu run lên, thả lỏng tay.

“Triệu Cửu, làm bài tập môn khác, quang minh chính đại nhỉ? Tốt xấu gì cũng nên học tập Tô Li, lấy bài kiểm tra che lại một chút.”

Tô Li vội vàng quay đầu lại.

Cô Dư quét mắt nhìn Tô Li, sau đó nhìn về phía Triệu Cửu, Triệu Cửu sau khi làm xong, cũng không xem lại, trực tiếp để sang một bên.

Tiền Lỗi nhìn thấy, đôi mắt mở to, hắn vẫn còn đang liều mạng làm mặt thứ nhất, anh Triệu Cửu đã làm xong cả hai mặt?

“Triệu Cửu, có thời gian rảnh thì học ngữ văn nhiều một chút, cậu nhập học thi viết văn tiếng Anh như chạy đề.”

“Tôi đi dạy nhiều năm như vậy, lần đầu nhìn thấy có người viết văn tiếng Anh có thể chạy đề.” Cô Dư nhàn nhạt quét mắt nhìn Triệu Cửu, sau đó nhìn cuốn sách của Triệu Cửu, mở miệng nói: “Được rồi, dừng bút đi, bắt đầu học bài.”

Cô Dư cầm bài kiểm tra của Triệu Cửu bắt đầu giảng, chờ đến sau khi tan học, mới giảng xong mặt thứ nhất của bài kiểm tra, các học sinh viết rậm rạp ghi chú trên bài kiểm tra.

Chuông tan học vang lên, giáo viên trả lại bài làm cho Triệu Cửu, Tiền Lỗi chạy nhanh thế hắn nhận trở về.

“Mặt sau của bài kiểm tra, tìm Triệu Cửu so đáp án, thuận tiện hỏi xem người ta đã làm như thế nào.”

“Những người khác đếm xem chính mình đã làm đúng được bao nhiêu câu.”

Cô Dư rời đi, một đám học sinh kinh ngạc, lại có thể đúng toàn bộ?

Một đám lập tức vây quanh Triệu Cửu, Tiền Lỗi đè nặng bài kiểm tra của Triệu Cửu, hoả tốc so đáp án: “Các cậu chậm một chút, tớ so trước.”

Chu Hân Hân cầm bài làm của chính mình nói: “Tiền Lỗi, sửa từ đầu đến đuôi, cậu so làm gì! Trực tiếp chép luôn đi.”

Tiền Lỗi lắc đầu: “Không, tớ quyết định, tớ phải làm học bá, bắt đầu từ việc so đáp án…… Ai, các cậu đừng chen.”

Trần Tuyết xoay người, không chịu nổi hắn: “Cậu trễ chút so không được sao!”

Dù sao Triệu Cửu cũng cách hắn gần nhất!