Chương 23 : chẳng lẽ ngươi không phải cố ý

Đây là một gian phòng rộng, trời đã sáng, bên ngoài ánh mắt trời cực kỳ chói mắt.

Đường Tâm Du nhanh chóng đứng dậy, nhận thấy được chung quanh không có điều gì khác thường, lúc này nàng mới yên lòng.

Đêm qua, nàng cùng Tiêu Mặc một đường gϊếŧ tới.

Chủy thủ cùng đường đao ở trong đêm tối múa may gϊếŧ ra một cái đường máu, đi tới cái siêu thị này.

Đường Tâm Du nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng tươi sáng cùng mạt thế đúng là không hợp nhau.

Chính là nàng lại biết, mạt thế đang nhanh chóng tiến hoá..

Mấy ngày sau nữa, tốc độ cùng sức mạnh của tang thi sẽ tăng mạnh lên.

Khi đó nhân gian mới chân chính biết được cái gì gọi là địa ngục, cái gì mới gọi là sống không bằng chết.

Không có gì bất ngờ xảy ra, thì đội cứu viện quốc gia ngày mai sẽ tới.

Bọn họ ở thành phố T ,sông đào đã bao quanh bảo vệ nơi này, đội cứu viện sẽ tiến hành một tuần để cứu viện.

Nếu có thể đuổi tới nơi đó, là có thể đi theo bộ đội đi đến căn cứ an toàn gần nhất.

Bằng không, sẽ bị từ bỏ hoàn toàn.

Hồi tưởng về đời trước, nếu không phải Tiêu Mặc dẫn theo bọn họ, nói vậy bọn họ không nhất định có thể sống tiếp.

Khi đó bầu trời thỉnh thoảng có phi cơ trực thăng bay qua .

Nàng còn nhớ rõ, có người gân cổ lên đối mặt trên hò hét, mới vừa kêu xong không lâu, tang thi liền nhào lê trên người hắn , một ngụm cắn đứt yết hầu hắn .

Khi đó, nàng mới hiểu được hương vị của sự tuyệt vọng.

Đội người cứu viện chắc chắn là ưu tiên cứu những người có bối cảnh hoặc có tiền kia.

Mà bọn họ hiển nhiên cũng không phải, bọn họ chỉ có thể dựa vào chính mình.

Tiêu Mặc xuất hiện mang lại ý nghĩa rất lớn, hắn làm cho mọi người lấy lại ý chí sinh tồn một lần nữa.

Đời trước nếu không phải hắn quả quyết, có lẽ bọn họ đã đi không ra thành phố T, cũng đã bỏ mạng ở đấy rồi.

Chẳng qua……

Nhớ tới đêm qua cái nụ hôn bất ngờ kia, Đường Tâm Du nhịn không được đỡ trán thở dài.

Ai có thể nói cho nàng, ngày hôm qua cái nam nhân vô sỉ đến cực điểm thật là người kia sao?

Rõ ràng sát phạt quyết đoán, ít khi nói cười một người!

Như thế nào phong cách lại chuyển thành lưu manh?

Nhất định là nàng trọng sinh phương thức không đúng!

Bất quá Tiêu Mặc năng lực quả nhiên không giống bình thường, cho tới bây giờ nàng còn không có xác định hắn có phải hay không đã thức tỉnh dị năng, chính là ở phương diện vũ lực xác thật không gì sánh kịpTrên người hắn đều lộ ra vẻ thần bí, chỉ mong hắn đối với mình chỉ là nhất thời cảm thấy hứng thú mà thôi.

Đường Tâm Du đẩy cửa ra, Tiêu Mặc đang đứng tựa trước cửa đợi nàng.

Hắn xoay người qua , Đường Tâm Du phát hiện trên người hắn thế nhưng một vết máu cũng không có.

Đêm qua gϊếŧ chóc nhiều như vậy, thế nhưng không có lưu lại một chút dấu vết!

Nàng cúi đầu nhìn nhìn quần áo của mình, mặt trên vết máu giống như là bị vẩy mực.

Trên thực tế trong không gian của nàng cũng có quần áo dự phòng , chẳng qua nàng vì không làm cho hắn hoài nghi, cố ý không có đổi.

“Ngươi tỉnh?” Tiêu Mặc xoay người cười nhạt, mái tóc nâu hơi cuốn bị gió nhẹ thổi rối loạn, lại một chút cũng không ảnh hưởng khí chất Tuấn mỹ của hắn.

Không biết có phải hay không do tham gia quân ngũ ,làm người hắn đều mang theo một loại hương vị kiên nghị.

Đặc biệt bờ môi của hắn hơi hơi hướng về phía trước câu lấy, thế nhưng làm nàng cảm thấy miệng khô lưỡi khô lên.

“Ân.” Nàng ra vẻ bình tĩnh từ máy lọc nước đổ ra một chén nước.

Dường như về cái hôn ngày hôm qua, nàng không để ý tới dù chỉ là một ít. Cái này làm cho nàng mạc danh có chút tức giận, uống lên một ly nữa, nàng lại khom người đổ cho mình một ly.

“Ngươi thực khẩn trương?”

Đường Tâm Du xoay người, Tiêu Mặc không biết khi nào đi tới phía sau nàng

Cái ly giấy trên tay lập tức bị nàng ném vào l*иg ngực hắn

Nàng luống cuống tay chân nghĩ muốn giúp hắn lau khô, hắn mặc áo sơ mi màu trắng bị nước tẩm ướt, gắt gao dán ở trên người làm lộ ra cơ bắp.

“Thực xin lỗi, ta không nghĩ tới ngươi sẽ đứng ở phía sau ta”

“Không quan hệ, ngươi xác định ngươi không phải cố ý?” Tiêu Mặc trong mắt mang theo ý cười, rất là hưởng thụ khi nhìn thấy bộ dạng kinh hoảng thất thố của nàng.