Chương 11-1

Edit: Tyy051

Trước khi Thẩm Ly đi ngủ, cô nhận được tin nhắn của một người bạn luật sư.

【Cho dù không muốn quay lại học viện, cũng không cần phải viện cớ như vậy.】

Thẩm Ly: 【?】

Đối phương trực tiếp gửi ảnh chụp màn hình, chính là trang chat giữa anh và Nguyệt, kèm theo một câu:【Cô thật sự tìm loại người không có đầu óc này làm người đại diện?】

Thẩm Ly sau khi xem: “…”

Trả lời đầy thuyết phục:【Tùy ý】

Đối phương: 【Tôi biết đó là một cái cớ mà.】

Thẩm Ly: 【....】

Sáng sớm hôm sau, Lê Nguyệt khiến Thẩm Ly không nói nên lời, gọi điện nói cho Thẩm Ly biết ý nghĩa của việc hòa giải và cách xử lý của công ty.

"Lần này chúng ta sẽ không bao giờ cúi đầu trước họ! Họ phải xin lỗi! Nhưng chị đoán Sở Minh Hiên và Diệp Nhược Âm không thể cúi đầu. Có lẽ họ sẽ bị đơ cho đến khi ghi hình cho chương trình tạp kỹ".

“Nếu như vậy thì tổ chương trình có thểkhông can thiệp. Có chủ đề là điều tốt cho chương trình tạp kỹ. Là em Thẩm Ly, khi lên chương trình, em phải cẩn thận, đừng để bị họ lừa gạt.” !"

Thẩm Ly ừ thản nhiên hỏi: “Mấy ngày tới có lịch trình gì không?”

"... Không."

Nói đến đây, Lê Nguyệt có chút chán nản.

Bởi cả Diệp Sở và 2 công ty còn lại đều đã lên tiếng trong ngành cho rằng ai hợp tác với Thẩm Ly là xúc phạm họ.

Mặc dù danh tiếng của Thịnh Quy cũng rất nổi tiếng, nhưng những người trong ngành đều là người thông minh, không muốn đắc tội gia đình Diệp Sở, cũng không muốn đắc tội Thịnh Quy, nên chỉ đứng nhìn từ phía bên kia xem tình hình. đợi chương trình tạp kỹ Trác Đạo lên sóng xem tình hình thế nào.

Vì vậy tôi chưa tìm được nguồn tài nguyên nào đáng tin cậy và phù hợp với địa vị của Thẩm Ly.

"Không sao đâu, hãy tiếp tục theo dõi chương trình tạp kỹ Trác Đạo. Trong vài tháng tới, em sẽ không thiếu sự nổi tiếng và lượng truy cập. Sau khi chương trình tạp kỹ kết thúc, chị và công ty sẽ thảo luận kỹ lưỡng về lộ trình tương lai của em dựa trên phản hồi, rồi sẽ dần phát triển”, Lê Nguyệt an ủi.

Thẩm Ly không quan tâm đến việc này, nghe xong liền nói: “Vậy mấy ngày nay chị đừng tới tìm tôi, tôi có việc phải làm.”

"Có chuyện gì vậy? Có cần chị giúp không?" Lê Nguyệt lo lắng hỏi.

Thẩm Ly bình tĩnh nói: “Không, tôi làm việc bán thời gian.”

Lê Nguyệt: "!!"

Thôi nào, thôi nào Thẩm Ly lại dựa vào những công việc bán thời gian nho nhỏ đó để giải tỏa tâm trạng buồn bã lần nữa!

Lê Nguyệt đột nhiên có động lực vô tận: “Thẩm Ly, đợi chị, chị sẽ chọn lịch trình phù hợp cho em càng sớm càng tốt!”

Thẩm Ly: "??"

Không phải là không có lịch trình sao?

Thẩm Ly muốn hỏi thêm câu nữa nhưng Lê Nguyệt đã cúp máy trước.

Nghe tiếng bíp trên điện thoại, sắc mặt Thẩm Ly ngơ ngác, có lúc thực sự không hiểu trong đầu của người đại diện này đang nghĩ gì.