Chương 6-3

Chương 6-3:

Lâm Quốc Thịnh nhìn mái tóc bù xù của Lâm Sương, sau khi ngửi ngửi, ông ta phát hiện còn có mùi khét trên đó: "Chẳng lẽ Sương Sương bị sét đánh?"

Nói xong, ông ta vươn tay đỡ Lâm Sương dậy, nhưng ngay khi chạm vào tay cô ta thì có một dòng điện chạy qua, ông ta sợ hãi lùi lại một bước.

"Đừng nhúc nhích, trên người Sương Sương có một dòng điện."

"Sương Sương sẽ không bị điện giật chết đâu đúng không?"

"Nói cái gì đó, bà không nhìn thấy l*иg ngực con bé còn phập phồng sao? Có lẽ là bị ngất do điện giật thôi, bà đi lấy một cây gậy gỗ đến đây để tôi xem có thể làm cho con bé dậy không, sau đó chúng ta lại nghĩ cách đưa con bé đến bệnh viện."

Lúc này, Lâm Dương và Thẩm Mẫn cũng đã đi làm về, nhìn thấy em gái nằm trên mặt đất, còn ba mẹ thì có biểu cảm lo lắng cho nên họ nhanh chóng chạy tới.

"Xảy ra chuyện gì vậy, Sương Sương bị sao vậy?"

"Cũng không biết em con đã bị sét đánh hay điện giật nữa, con mau đưa con bé đến bệnh viện đi."

Lâm Dương cúi người xuống định ôm cô ta lên nhưng Chu Bình đã kéo anh ta ra: "Trước tiên đừng chạm vào người con bé, trên người con bé có một dòng điện đấy."

Lâm Dương nói: "Mẹ, con vừa chạm vào tay Sương Sương mà, không hề có dòng điện."

Thẩm Mẫn nói: "Mẹ, để Lâm Siêu đưa em ấy đi đi, con và Lâm Dương sẽ ở nhà nấu cơm."

Lâm Siêu cũng đã trở về, cậu ta vội vàng hỏi: "Có chuyện gì, mọi người muốn con đưa chị Sương Sương đi đâu? Trời ơi, chị Sương Sương bị sao vậy?"

"Đừng nói nữa, hai anh em các con cùng đưa Sương Sương đến bệnh viện đi, ba và mẹ con cũng sẽ đến đó ngay. Tiểu Mẫn ở nhà nấu cơm, có gì thì kêu con nhỏ cứng đầu kia hỗ trợ."

Ba chồng đã lên tiếng, Thẩm Mẫn còn có thể làm gì nữa? Chị ta chỉ có thể nghe theo.

Cho đến khi họ vừa rời đi, chị ta đã đi đến phòng chứa đồ linh tinh, nơi Lâm Mạn đang ở: "Rầm rầm rầm ~!"

"Lâm Mạn, đã mấy giờ rồi mà mày còn ngủ? Mau ra đây nấu cơm."

Lâm Mạn mở cửa, cô nhíu mày, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Không nấu!"

"Không nấu, tối nay mày đừng ăn cơm nữa!"

"Không ăn thì không ăn." Nói xong, Lâm Mẫn nhanh chóng đóng cửa lại và lập tức tiến vào không gian.

Bây giờ đã là sáu giờ, cô vẫn đang chờ quản gia nhỏ làm cho cô món dưỡng sinh và phật nhảy tường, Chương Dĩnh đúng là cành vàng lá ngọc của trưởng căn cứ.

Hơn phân nửa vật tư trong toàn bộ căn cứ đều nằm trong không gian của cô ta, chưa kể đến "Bào Sâm Sí Đỗ" có một ít nặng lượng, ngay cả thịt của dị thú cấp cao từ thế giới khác cũng được chất đống trong kho lạnh.