Chương 42

“Mình không cần! Sau này cậu cũng đừng đến trường mình nữa!” Cố Trì nói xong, sau đó bưng đĩa thức ăn đặt vào chỗ thu hồi, không quay đầu lại mà đi thẳng.

Giang Thiến Hề bị bỏ lại phía sau, cô có chút bực bội gãi đầu, không hiểu tại sao Cố Trì lại giận. Anh chàng này đúng là nóng tính.

Đến tuổi rồi, cô muốn tìm bạn trai thì sao? Là đồng hương không giúp đỡ, còn cản trở. Mấy cô bạn trong ký túc xá đều được các đồng hương giúp giới thiệu bạn trai.

Cố Trì cuối cùng hiểu rằng, Giang Thiến Hề mỗi tuần đến trường tìm anh, không phải vì nhớ anh, mà là muốn đến trường y nổi tiếng này để tìm bạn trai tương lai là bác sĩ.

Dù thông minh như Cố Trì cũng không ngờ rằng Giang Thiến Hề lại có ý đồ thấp kém, đầy những suy nghĩ vô sỉ và tệ hại như vậy, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện yêu đương!

Cậu thiếu niên Cố Trì tức giận, bắt đầu không thèm quan tâm đến Giang Thiến Hề, không trả lời tin nhắn của cô, lạnh nhạt khi nghe điện thoại của cô, không nhận lời mời của cô. Cố Trì nghĩ rằng Giang Thiến Hề sẽ nhận ra và qua xin lỗi.

Kết quả là Giang Thiến Hề vào đại học, không cần thi xếp hạng nữa, tất nhiên cũng không cần phải cầu cứu vị học sinh xuất sắc này, anh chàng xuất sắc này đã bị cô quên mất.

Lúc này, Cố Trì đã gần mười bảy tuổi, trong lòng cũng hiểu rằng mình thích cô gái lỳ lợm, ngày ngày bám lấy anh gọi là anh, xin anh chỉ bài này rồi.

Không thể cứ để mọi chuyện như vậy nữa, nhìn thái độ tích cực tìm bạn trai của cô, có lẽ không đầy một học kỳ, cô sẽ dẫn bạn trai đến gặp anh. Dù sao thì cô cũng khá xinh đẹp.

Cố Trì suy nghĩ một lúc, đầu tiên gọi cho Giang Thiến Hề, hẹn cô đến trường anh ăn bò bít tết. Giang Thiến Hề còn nhớ chuyện Cố Trì lần trước giận dỗi, giọng có chút không vui: “Không phải cậu bảo mình đừng đến trường cậu nữa sao?”

“Hôm đó chỉ là nói lẫy thôi, sao cậu lại tin thật?” Cố Trì nhẹ nhàng dỗ dành qua điện thoại.

Giang Thiến Hề không vui hỏi: “Mình làm gì mà cậu giận?”

“Cậu xin số điện thoại người khác lung tung! Cậu không biết cậu ta là người như thế nào đã xin số điện thoại, lỡ cậu ta là người xấu thì sao?”

“Học sinh trường cậu có thể xấu đến đâu chứ?”

“Biết người biết mặt nhưng không biết lòng.”

“Hứ. Mình chỉ xin số điện thoại, sau này còn phải xem xét kỹ càng, cậu nghĩ mình ngốc sao?”

“Được, mình biết rồi. Nếu cậu thật sự muốn quen một người sau này làm bác sĩ, mình sẽ giới thiệu cho cậu.”

“Thật không?” Giang Thiến Hề vui mừng nói.

“Cậu thật sự giúp mình giới thiệu sao?!”

“Thật, mình chắc chắn sẽ giới thiệu cho cậu một người vừa học giỏi vừa phẩm chất tốt.” Cố Trì hoàn toàn đồng ý, nói sẽ chọn lựa từ các bạn học của mình.

Giang Thiến Hề nghe thấy vậy tất nhiên vui mừng, thậm chí còn mặt dày bổ sung thêm một điểm: “Phải đẹp trai nữa, xấu mình không thèm, chiều cao cũng phải cao!”

“Biết rồi.” Cố Trì bực bội đáp.

Cố Trì học suốt lên đến đây, luôn nhỏ hơn các bạn nữ trong lớp hai ba tuổi, chiều cao và ngoại hình cũng nhỏ nhắn, nên cơ bản không có cô gái nào bày tỏ thích anh. Khi học trung học, nửa lớp con đều thích Trương Lạc Ngư, thường xuyên có người gửi thư tình cho cậu ta, Giang Thiến Hề cũng từng viết, nội dung ngây ngô đến mức Cố Trì muốn xé ngay tại chỗ.

Nhưng cũng vì có quá nhiều người gửi thư tình, Trương Lạc Ngư đều ném hết, không xem của ai cả.

Cố Trì nhìn vào gương, nhìn khuôn mặt của mình, rất non nớt, vẫn như học sinh trung học, và chiều cao cũng không đủ. Cố Trì ước tính, mình ít nhất phải phát triển thêm hai năm nữa mới đủ tiêu chuẩn chọn bạn trai của Giang Thiến Hề.

Ừm, anh phải kéo dài hai năm, không để cô tìm bạn trai.

Vì vậy, Cố Trì lên kế hoạch chi tiết, bắt đầu bổ sung kiến thức từ các phim thần tượng, cẩm nang tình yêu, các loại chàng trai mà con gái thích nhất, những khoảnh khắc làm rung động trái tim con gái, v.v.

Cố Trì theo những gì học được, đầu tiên khôi phục liên lạc với Giang Thiến Hề, mỗi tuần vẫn mời cô đến trường ăn cơm, thường xuyên tặng cô đồ ăn ngon, các dịp lễ, sinh nhật cũng giả vờ không ý tặng cô những món quà nhỏ mà con gái thích, đồng thời ở bên cô ngăn cản mọi chàng trai có ý định với cô. Mọi người đều bị anh đánh giá thấp kém, không phải trường không tốt thì cũng là chiều cao không đủ, hoặc nói với cô: “Cậu chờ chút, mình quen một đàn anh rất tốt, dạo này mình bận, tháng sau mình sẽ giúp cậu hẹn.”

“Thật không? Vậy thì tốt quá, con trai trường cậu chắc chắn là xuất sắc nhất! Mình đợi!”

Giang Thiến Hề mở to đôi mắt lấp lánh, tin tưởng nhìn Cố Trì. Cứ như vậy, Giang Thiến Hề bị những anh khóa trên cậu khóa dưới không có thật của Cố Trì kéo dài rất lâu. Tất nhiên, trong suốt thời gian ngăn cản cô tìm bạn trai, anh cũng không tỏ tình, càng không bộc mình thích cô, nếu không sẽ có khả năng bị từ chối tới năm mươi phần trăm. Cố Trì theo đuổi sự chính xác tuyệt đối, anh không vội vàng thực hiện bài kiểm tra tình yêu này.