TG1 - Chương 1: Hắn có bệnh khó nói

"Mẹ, con biết rồi. Dạ, con sẽ trở về ăn Tết . . . . . . Chưa có, mẹ chưa có con dâu đâu, đừng thúc giục con, trong lòng con đều có tính toán mà . . . . . ."

Thanh âm khàn khàn vang vọng trong thùng xe chật hẹp, qua một lúc lâu đầu dây điện thoại bên kia mới dừng lại lải nhải thanh âm, người đàn ông đặt điện thoại xuống, ngửa đầu tựa lưng vào ghế ngồi thở dài một hơi.

Tuổi ngày càng lớn, người trong nhà đối với việc kết hôn của anh ngày càng lo lắng, cũng may anh một mình kiếm sống ở bên ngoài, không có gặp mặt thường xuyên, nhưng lỗ tai của anh vẫn bị mẹ mình lải nhải mài thành kén.

Anh tên Hình Dương, đã hơn ba mươi tuổi, nhưng vẫn chưa có người yêu.

Sau khi tốt nghiệp trung cấp thì anh cùng bạn bè xung quanh đi vận chuyển hàng hóa. Làm được mấy năm, anh cuối cùng tích góp được chút tiền, ở tỉnh thành nơi mà giá nhà đắt đỏ như thế này thì việc mua một bộ nhà ở coi như là có chỗ ở của bản thân. Đi vận chuyển hàng hóa dù sao cũng không phải là công việc lâu dài, anh lại không có bản lĩnh lợi hại khác, vì vậy anh chuyển sang làm một người tài xế taxi.

Tuy làm tài xế xe taxi không kiếm được nhiều tiền, nhưng dù sao cũng xem như là một cái công việc ổn định, gọi là có nhà có xe, mặc dù anh không đẹp trai nhưng cũng là người đàng hoàng, theo lý thuyết thì Hình Dương cũng không đến nỗi không tìm được bạn gái.

Sự thật cũng là như vậy, anh cũng từng có bạn gái, tuy rằng nhiều người ở lần gặp mặt đầu tiên đều bị giọng nói của anh dọa chạy.

Anh chính xác là một người có giọng nói bị phá hủy.

Lúc còn trẻ không biết kiềm chế mà hút thuốc uống rượu cả ngày, thân thể anh tuy không sụp đổ, nhưng giọng nói lại bị phá hủy, thanh âm ồm ồm khàn khàn, dùng lời nói của bạn bè anh, thì như là tiếng kêu từ cái ống bễ hỏng. Anh mở miệng nói một cái thì các cô gái đều có thể bị dọa sợ, nghĩ rằng là mình gặp phải xã hội đen đến cướp bóc.

Tuy nhiên nếu không nhắc đến việc giọng nói bị hủy, cho dù nghe không quen giọng ồm ồm của anh, thì dù sao Hình Dương lớn lên cũng coi như là cao lớn, nhìn qua đúng là kiểu người ham muốn tràn đầy, mấy bạn gái cũ của anh chính là coi trọng điểm này ở anh... Nhưng ai ngờ đến khi lên giường, đối diện với nhau, hắn lại trông được mà không còn dùng được, nếu không phải là không cứng được thì chính là mới đi vào liền mềm, cứ thế mãi không ai chịu được.

Bị đá mấy lần, Hình Dương cũng suy nghĩ kĩ, dứt khoát không tìm bạn gái nữa.

Anh có bệnh khó nói.

Anh rõ ràng là hiểu rõ bệnh của mình.

Không phải là anh không cứng được, mà là mỗi lần nghe được tiếng nói của phụ nữ, anh liền nhịn không được nhíu mày, phía dưới của anh cũng không còn ham muốn tìиɧ ɖu͙© nữa.

Mỗi người đều có giới hạn nhạy cảm cùng giới hạn khích thích.

Mà giới hạn của anh, thật không may chính là thanh âm.

Anh là một thanh khống*

Người khác khi tìm bạn gái có lẽ sẽ suy xét đến dáng người, đến khuôn mặt, đến hoàn cảnh gia đình, anh không suy xét đến những cái đó, điều kén chọn duy nhất, đó là phải có giọng nói dễ nghe.

Nhưng mà giới hạn của dễ nghe quá rộng, anh cũng không biết, giọng nói dễ nghe mà mình muốn là như thế nào.

Sống ba mươi năm, anh chỉ mới nghe qua một thanh âm dễ nghe, những giọng khác cùng lắm chỉ là có thể lọt tai mà thôi.

Lần đầu tiên cứng lên của anh là khi đang học ở trường cấp 3.

Đó là một lần vào buổi tối bình thường anh đang trên đường đến lớp tự học, đi qua anh là một nhóm học sinh nữ đang ríu rít nói chuyện, trong đó có một âm thanh lướt qua tai anh.

Anh không biết nên dùng vốn từ ngữ ít ỏi của mình như thế nào để miêu tả âm thanh đó, thanh âm linh hoạt, du dương dễ nghe. Không, còn hơn thế nữa, âm thanh đó rất là ngọt ngào, làm cả người anh ngứa từ dưới xương sống lên đến tận bên trên.

Sau đó, anh cứng lên.

Buổi tối hôm đó, là lần đầu tiên mà anh cứng lên vì thanh âm của ai đó.

Sau đó anh cũng đi tìm người sở hữu giọng nói kia, nhưng trong trường học có đến mười mấy lớp, cuối cùng anh cũng không gặp được giọng nói đó nữa.

Sau đó khi anh đi làm cũng gặp rất nhiều cô gái, xinh đẹp cũng có, diễm lệ cũng có, đáng yêu cũng có, nghe được giọng nói của rất nhiều nữ nhân, nhưng anh cũng không còn nghe được giọng nói làm trong lòng anh rung động như vậy.

Giọng nói đó luôn nằm ở trong suy nghĩ của anh. Chỉ việc nghĩ đến giọng nói đó anh cũng có thể cứng, nhưng anh lại không có cách nào cùng bạn gái làʍ t̠ìиɦ.

Con người chính là như vậy, một khi đã gặp được tốt nhất, thì những cái khác đều không thể chấp nhận được.

Không thể yêu đương giống như những người bình thường khác, anh cũng không muốn làm tổn thương người khác.

Cứ độc thân như thế này là được rồi.

Hình Dương đốt một điếu thuốc, ngậm ở trong miệng.

Chú thích:

*thanh khống: Chỉ những người thích nghe giọng nói, đặc biệt là những giọng họ cảm thấy lạ hoặc dễ thương, cảm thấy ấn tượng và bị cuốn hút bởi giọng nói đó, chỉ thích được nghe nó mỗi ngày.