Chương 1: Hỗn loạn

Thời gian hiện tại là 3h trưa, Trương Phỉ vạch áo gãi gãi bụng mỡ, khuôn mặt ửng hồng vì bia rượu mở miệng ợ to một tiếng, đôi tay lông lá cầm lấy điều khiển ti vi, nhấn nút "on" xem tin tức thời sự.

Hiện tại trên màn hình rộng bật bừa một cái tin tức cũng là việc ủng hộ các chính trị gia nổi tiếng, người nào cũng như người nào mặt nghiêm túc, hắn mỗi ngày xem đến nhàm chán ngáp dài ngáp ngắn, vô cùng không hứng thú với chuyện của chính phủ gì gì đó.

Chính là vì hiện tại hắn đang thất nghiệp nên vô cùng nhàn rỗi, liền nhấn lên nhấn xuống, cuối cùng dừng ở một kênh đang phát trực tiếp buổi họp báo ngoài trời của Hồng Tưởng Vũ.

Hồng Tưởng Vũ là một nhân vật cực kì nổi tiếng, ông ta mỗi ngày đều có tin tức làm từ thiện từ a đến z trên khắp đắt nước, người người kẻ kẻ tâng bốc ông ta không biết chán, phóng đại đến méo mó hình dạng, nhưng kẻ đứng phía sau Hồng Tưởng Vũ thật lợi hại nắm chắc dây đàn của truyền thông, đem ông ta cho rơi xuống bồn hoa, mỗi ngày đều hít những bông hoa khen ngợi dành cho ông.

Hồng Tưởng Vũ nhắm mắt nở mũi, cứ mỗi 1 tháng 2 ngày đều đặn đăng những bài viết giảng đạo lý đời người vô cùng sâu sắc, lời lẽ ngon ngọt, các ông già bà cụ đều tin nghe ông ta, thậm chí Trương Phỉ cũng vô cùng sùng bái nhân vật này.

Ngón tay Phương Phỉ vô thức tăng âm lượng của tivi lên cao nhất.

Lúc này tiếng loa trong phát ra âm thanh trầm lắng của Hồng Tưởng Vũ: "Cuộc sống này tràn ngập những hiểm họa khó lường như là thiên tai lũ lụt, làm cho hàng ngàn người vô tội chết oan ức..."

Trương Phỉ miệng uống rượu, hai mắt nhắm nghiền ngẫm nhìn khuôn mặt hơi chút nếp nhăn của Hường Tưởng Vũ mà tưởng tượng. Khuôn mặt đỏ của hắn lại càng đỏ hơn.

Hắn lấy khăn giấy, đem khóa kéo kéo xuống.

Thứ bên trong lúc này dần có phản ứng, hắn vươn tay lên xuống, đem du͙© vọиɠ xấu xí biểu hiện.

Tiếng tivi phát ra đều đặn: "Tâm trạng cùng cảm xúc lúc này của mọi người tôi đều hiểu, bởi vì tôi cũng như mọi người..."

Trương Phỉ nghe xong, càng làm càng cười lại rêи ɾỉ sung sướиɠ: "Ha ha ha, vậy ông cũng như tôi phải không? Cũng dâʍ đãиɠ phải không? Ư.. Ah~"

Thì ra Trương Phỉ là một tên đồng tính biếи ŧɦái, sự sùng bái mà hắn biểu lộ chẳng qua chỉ là du͙© vọиɠ muốn quan hệ thể xác mà hắn muốn che dấu.

Lúc này hắn vươn tay lấy chai rượu đổ lên vật đó, nóng rát kì cục, hắn lại sinh ra cảm giác kɧoáı ©ảʍ nghĩ những thứ đồϊ ҍạϊ .

Hồng Tưởng Vũ trên trán vì nóng mà chảy mồ hôi, hắn lại nghĩ là do xuân dục trong người, lại ngày mãnh liệt, biểu hiện không đến năm mười giây nữa sẽ ra. Nhưng hắn rốt cuộc cũng không ngờ ngay tại khoản khắc đó, sự việc đó làm cả đời hắn đều ám ảnh không quên được.

"Tôi đảm bảo, nếu như mọi người tin tưởng và ủng hộ tôi, thì những chuyện như sạt lở đất trên nhưng con đường bụi bậm sẽ không còn nữa, mà thay vào đó là nhưng tuyến đường được trải nhựa vô cùng an toàn, bảo đảm tính mạng của mọi người một cách tuyệt đối!" Hồng Tưởng Vũ nói đến nước miếng văng ra ngoài, vô cùng hùng hồn. Tất cả mọi người đều đang lắng nghe ông ta, không một ai chú ý đến trên trán ông ta xuất hiện một chấm đỏ.

Chấm đỏ nhỏ xíu rất khó phát hiện, dừng lại chừng 2 giây. Chỉ sau 2 giây, tất cả mọi thứ đều thay đổi.

Bấy giờ trên trán ông ta không phải là những giọt mồ hôi nhễ nhại, mà là một vầng trán cao bị lủng một lổ sâu hoắm đến kinh dị, máu như ngưng động lại tràn ra, mà hai mắt ông ta trợn to như muốn trồi ra ngoài, cả người cứng đờ không đến vài giây sau liền ngã xuống sàn.

Hỗn loạn.

Đám đông lúc nãy đang háo hức bu đến giờ lại hoản sợ chạy tán loạn, chỉ chừa lại những người có tinh thần thép hoặc đang sợ hãi đến bất động thì trợn mắt kinh ngạc không thôi.

Vệ sĩ xung quanh ông ta chạy đến, bảo an cũng góp phần đem mọi người trấn tĩnh cùng giải quyết vấn đề.

Tất cả đều không mải mai đến việc tra rõ ngọn nghành trong lúc hoảng loạn.

Mà lúc này, bụng Trương Phỉ căng trướng, thứ xuất ra hiện giờ không phải là tϊиɧ ɖϊ©h͙ như dự kiến mà là dòng chất lỏng màu vàng tóe lên không trung.

-----

Amber: Thật ngại quá, không nghĩ tới sẽ viết đến cái dạng này. Vốn chỉ nghĩ là Hồng Tưởng Vũ sẽ chỉ chết thôi, không nghĩ tới không biết mở đầu ra sau, liền tạo ra nhân vật Trương Phỉ, không biết mọi người có phản cảm không nữa...

Do chương này được viết bằng điện thoại và rất qua loa, một phần là vì đam mê nên ít khi chú ý đến tiểu tiết, nếu có sai chính tả hay sai sự thật thi mong mọi người thứ lỗi.

8/5/2022 -02:53