Chương 21: Tiểu Vệ , Tiểu Toàn, tiểu bảo bảo??

" Tiểu Dương à" "Dậy ăn sáng nè con" Thấm thoát đã hai tháng ở bệnh viện, tình hình của bảo bảo ngày càng trở nên tốt hơn.

Tâm trạng của Tiêu Dương cũng thoáng hơn, ngày càng rạng rỡ hơn" Ưm con khum dậy....ừm" Tiêu Dương uể oải, đã khoảng tháng thứ tư nhưng cậu vẫn rất buồn ngủ.

Chụt chụt" Được rồi, ngoan nè , con phải ăn đúng giờ thì mới tốt cho con và bảo bảo" Trương Phát vòng tay cậu qua vai, bế thẳng cậu lên chẳng chút mệt mỏi. Bốp bốp" ưm ưm đừng vỗ coooonnnnn" Trương Phát đã quá quen với hình dáng của cậu trong hai tháng nay.

Trong hai tháng này,tình cảm của ông vs cậu càng thêm thấu hiểu. Tiêu Dương chẳng sợ khi nhõng nhẽo hay làm trò nữa, ông cũng chuyển sang làm việc tại bệnh viện. Dù sao làm việc ở đâu cũng được miễn là có Tiêu Dương.

Trương Phát mỉm cười" Ba cứ thích đấy" cắn nhẹ vành tay nóng ấm buổi sáng sớm. Hơi thở nhè nhẹ phả vào tai Tiêu Dương khiến cậu rung cả lên.

Tiểu huyệt khô ráo nhanh chóng chảy nước, mấp máy thèm khát. Do có thai nên thân thể song tính của cậu càng mẫn cảm hơn rất nhiều, chỉ chút kí©h thí©ɧ đã chẳng chịu nỗi.Huống chi bây giờ còn là buổi sáng sớm tinh lực tràn đầy.

" Ba..." " Ngoan gọi cái khác" Nhưng đây là bệnh viện" ngón tay nhỏ bé chọc chọc vào lòng ngực ai kia.

" Đừng lo, khu này là khu riêng của bệnh viện cần có sự cho phép của ba thì mới được vào, ba đã hỏi rồi, con đã bốn tháng nên nhẹ chút thì không sao" Trương Phát thì thầm vào tai Tiêu Dương như sợ ai nghe thấy lại như khıêυ khí©h khát khao trong cậu.

Đôi mắt uể oải bỗng hơi phát sáng, long lanh ngượng ngùng gọi" Lão công~~" . Bép," To lên chút, ba không nghe rõ" Bàn tay phía sau đầu siết chặt, Tiêu Dương ưỡn ngực lên, kề bên tai " Lão ~~ công ~~ à. Phát cưa cưa, bé muốn mà" Liếʍ nhẹ vành tai mà khıêυ khí©h ông.

Tiểu Trương nhanh chóng ngóc đầu dậy, đứng thẳng chào cờ lại còn ngay ngắn đứng dưới tiểu huyệt ma mị.

Bước vào phòng tắm, Trương Phát nhanh chóng đặt cậu lên bồn rửa mặt dài rộng. Đôi tay thoăn thoắt gỡ từng cút áo.

Bỗng sực nhớ cậu chưa ăn sáng, Trương Phát nhanh chóng bước ra lấy chút cháo loãng vừa mua cho cậu. Vốn dĩ định để cậu ăn trước cho có vị nhưng không ngờ nó cũng rất đúng lúc. Bây giờ đổi cách ăn chắc cũng không sao.

Cầm lấy hộp cháo còn vươn hơi ấm, Trương Phát cẩn thận kiểm tra độ nóng sau đó mới đưa cho Tiêu Dương. " Con ăn một muỗng ba thưởng một cái" Hôn nhẹ lên môi Tiêu Dương khuyến khích cậu.

Ngồi xuống, tiếp tục cởi từng nút áo, sau đó lại lần xuống cởϊ qυầи cậu. Nhìn qυầи ɭóŧ của Tiêu Dương Trương Phát lại càng cứng rắn đến đau đớn. Nhìn thân thể trắng sáng như ngọc, mà tiểu Trương thèm thuồng cứng rắn đến phát đau, nước dịch cứ tiết ra như suối.

Ực ,ực, bình thản khuỵu xuống, nhấc hai chân cậu lên, Trương Phát chẳng làm bước mở đầu mà chọc thẳng chiếc lưỡi của mình vào trong.

" Ummm ưnmm" Tiêu Dương đang nuốt từng ngụm cháo thì bất ngờ bị đâm vào, tay cậu run rẩy, nước cháo trong khoang miêng hơi tràn ra nơi khoé môi. Đôi mắt lạnh lùng như sói đêm vậy mà giờ đây đầy chân tình mà nhìn cậu như muốn nói, nhớ lời ba.

Chiếc lưỡi xinh xắn cố gắng liếʍ hết nước nơi khoé miệng, bàn tay run rẩy cố gắng ăn trọn một muỗng cháo. Tiếp sau đó cậu rõ ràng cảm nhận được, chiếc lưỡi thô to đang xâm nhập tầng tầng lớp lớp vào bên trong, quen thuộc mà đâm thẳng vào điểm G của cậu.

" Oh ohhhh..hừmmm..." Tiêu Dương sung sướиɠ đến rung lên, lần này dù đã nưốt trước nhưng cậu vẫn mẫn cảm đến độ ở trên không tràn nhưng bên dưới lại là cơn đại hồng thủy vồ vập.

Bờ môi lạnh lẽo đang ngậm lấy cánh hoa thịt, bất ngờ đón nhận món quà của Tiêu Dương, chẳng chút bất ngờ mà hút trọn mọi thứ . Trương Phát lại hút lấy một ít, nhìn cậu rồi cạy môi, đút cho cậu nếm hương bị ngọt ngào của mình.

Nhưng rõ ràng Tiêu Dương chẳng còn sức nữa, một trận mưa là không đủ để thoả lấp trận hạn hán bao lâu trong lòng cậu. Ngọn lửa tình cứ bốc lên thật cao. Tiêu Dương hóp lấy một ngụm cháo thật lớn, cố gắng nuốt nó vào trong.

Khụ khụ Trương Phát hết hồn, dời sự chú tâm khỏi tiểu tiểu Dương, thấy cậu đỏ mắt hớp hết cháo mà ông hoảng cả lên. " Từ từ từ từ, đừng ăn hết một lần chứ ,lần sau con muốn gì cứ nói, đừng uống vội. Không tốt" bàn tay loay hoay vuốt lưng, chạy nhanh lấy cho cậu một cốc nước để hoà tan cơn nóng.

Trương Phát vừa thương cũng vừa giận, Tiêu Dương chỉ cười híp mắt, giơ ngón chân thanh khiết lên cao , bấm vào ngay chỗ côn ŧᏂịŧ cứng rắn. Sợ ông đau cậu cũng chỉ bấm khıêυ khí©h mà thôi chứ chẳng dám làm mạnh.

" Được rồi , ba biết nhưng lần sau dù nguội cũng đừng uống như vậy" Đôi mắt ông híp lại , Tiêu Dương cũng biết mình sai nên cúi đầu gật nhẹ.

Bóp, bàn tay to khoẻ ôm trọn lấy bờ mông, cầm lấy sợi dậy mỏng tênh đang bị bờ mông hút chặt Trương Phát giây giây. Pặc. " Ừm lão~~ coonggg" Nước mắt giàn giụa lã chả rơi.

"Ngoan"bạn tay to lớn xoa xoa vân vê cánh mông trắng nõn. Từng chút một khai mở cánh hoa cúc tươi mới," Aaaa"