Chương 12:

Nếu Hứa Mãn Huy có chút đàng hoàng, cũng không đến mức bây giờ nằm thẳng cẳng trên giường bắt cha hắn tự tay viết lịch sử tình ái của hắn.

Không khí trong phòng không còn nhẹ nhàng, phòng bên cạnh lại càng trở nên nghiêm túc.

Đỗ tiên sinh không nói một lời, các đồ đệ bên cạnh cũng im lặng.

Nhưng nỗi bối rối của họ không những chưa từng biến mất, còn ngày càng trở nên nghiêm trọng hơn.

Hứa thiếu vì sao sẽ nói ra những điều này, tà ma đã bị loại bỏ như thế nào?

Minh tinh đó.... thật sự là đạo sĩ sao?

Bọn họ đạo hạnh còn thấp, đi theo Đỗ tiên sinh chẳng qua là làm những việc vặt như đốt hương, cầm phất trần.

Đối với phù chú, trận pháp Đạo giáo học được không nhiều lắm.

Nhưng mà, bọn họ tuyệt đối chưa nhìn thấy đạo pháp nào mà chỉ vẽ trên không mấy chữ, vẽ mấy lá bùa là có thể xua đuổi tà ma trong thân thể.

Minh tinh mà bọn họ đang nghĩ tới bây giờ ở trên màn hình đang ngồi trên ghế ngả người ra phía sau.

Dáng người cậu cao gầy, tư thế thản nhiên, cách một khoảnh cách cũng có thể cảm nhận được khí chất xuất chúng của cậu.

Thỉnh thoảng nghe được lời tự luyến của Hứa Mãn Huy, cậu sẽ gợi lên ý cười, làm cho những người đang theo dõi hoàn toàn bị hấp dẫn sự chú ý, cho dù nhìn chằm chằm cậu cả ngày cũng sẽ không thấy chán.

Trừ tà mười lăm phút.

Viết, lại là cả đêm.

Nhược Thương chống đầu ngồi ở trên ghế.

Nghe Hứa Mãn Huy tự nói cũng giống như nghe một câu chuyện xưa.

Những chuyện xấu mà Hứa Mãn Huy đã làm, đơn giản là đánh nhau ẩu đả, hãm hại lừa gạt.

Không phải người tốt, nhưng tội không đáng chết.

Tuy rằng háo sắc, nhưng Hứa Mãn Huy lại không có ép buộc một ai.

Mỗi một minh tinh hắn ngủ, đều là một lần giao dịch, nói là yêu cũng được đều là ngươi tình ta nguyện.

Nhiều nhất là gặp đối thủ, bị đối phương đánh một trận.

Sau đó Hứa Mãn Huy lại ngoài mạnh trong yếu cho account marketing vặn vẹo bịa đặt bôi đen người ta trên mạng, sau đó, lại không thể hiểu được bị đánh một trận.

Nếu không có vận đen theo sau, hắn xác thật là một người có mệnh số tốt.

Sinh ra trong giàu có, có cha mẹ toàn lực giúp hắn giải quyết mọi chuyện, những người tham tiền xung quanh hắn đều sẽ lấy lòng hắn.

Nếu cái vận mệnh đó còn không gọi là tốt đẹp, thì làm sao mới được gọi là tốt đẹp nữa.

Chuyện xấu Hứa Mãn Huy làm viết đầy ba trang, gần hơn 100 người liên quan.

Cuối cùng, Hứa Mãn Huy nói: “Tôi đυ.ng phải vào Âu Chấp Danh, hắn thật là không có mắt! Quán bar chính là địa bàn của tôi!”

Hứa Dân Cường đang chăm chú viết, nghe câu này liền giật mình đứng lên, kinh hoảng nhìn về phía Nhược Thương.

“Đại sư, làm sao bây giờ? Là Âu Chấp Danh, Âu Chấp Danh đó!”

Nhược Thương chưa từng nghe qua tên này, chỉ là theo bản năng cảm thấy có gì đó không thích hợp.

“Âu Chấp Danh là ai?”

Hứa Dân Cường muốn nói lại thôi, liền sơ sài giải thích nói: "Là một đạo diễn.”

“Hắn đã chết rồi sao?”

“Sao có thể!”

“Hắn biết thuật pháp?”

“Không, không…… Nhưng mà……” Hứa Dân Cường rất khó giải thích, “Hắn, hắn có thể là nguyên nhân khiến con tôi thành ra như vậy! Rất có thể là hắn làm!”

Bộ dáng bất lực cầu xin hỗ trợ làm cho Nhược Thương không thể hiểu được.

Cậu đi đến mép giường, phát hiện khoé miệng Hứa Mãn Huy mang theo ý cười say sưa, không còn nói ra cái tên nào.

Đâm? Tai nạn xe cộ?

Nhược Thương bối rối đi tới trước bàn, đốt thêm nén hương.

Gió bên ngoài cửa sổ gào thét cả đêm cũng không thể lay động một sợi khói nào đang bay lơ lửng trên không.

Không có tà ma, không có lệ quỷ, không có cái gì có thể lấy mạng.

Nhược Thương nói: “Hứa tổng, hắn nói tên Âu Chấp Danh ra cho thấy hắn là bị thua thiệt Âu Chấp Danh chứ không phải Âu Chấp Danh thua thiệt hắn. Ông nhớ kỹ những tên này, đây đều là chủ nợ của Hứa Mãn Huy, hắn đã từng làm ác, đây là nguyên nhân dẫn đến việc hắn nằm trên giường bây giờ.”

“Muốn đền bù hay không, đều do các ông. Nhưng mà hiện tại---”

Nhược Thương dưới ánh sáng thấp thoáng, chỉ thấy một Hứa thiếu gia cả thân đầy vết chu sa đang cố hết sức mà thở hổn hển, đôi môi khô nứt, khuôn mặt ốm yết mất tinh thần.

Cậu chân thành kiến nghị nói: “Đưa hắn đi bệnh viện đi.”

Nhược Thương lên xe Hứa gia trở về kí túc xá.

Tia tà khí mỏng manh xông vào cơ thể Hứa Mãn Huy yếu đến mức không thể chịu nổi bùa chú trong một nén hương, càng không thể làm Hứa Mãn Huy nổi điên đến như vậy.

Vì vậy mà cậu đặc biệt làm cho hắn một lá bùa, đem những chuyện ác đã làm nói ra hết, để tránh thiếu sót.

Kết quả lại phát hiện…… Đều là chút việc nhỏ như giao dịch tiền tài, tự luyến tự phụ, không thể làm hắn phát điên, suýt nữa mất mạng.