Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trong Nhà Idol Có Đạo Quan

Chương 13:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu nghĩ tới biểu tình sợ hãi của Hứa Dân Cường, tra trên mạng liền tra ra rất nhiều tin tức về Âu Chấp Danh.

Âu Chấp Danh diện mạo anh tuấn, vai rộng chân dài eo thon, dáng người có thể so với người mẫu.

Lý lịch viết rõ ràng : Diễn viên, biên kịch, đạo diễn.

Bảy tuổi xuất đạo, đạt vô số giải thưởng lớn.

Dẫn đầu một thế hệ diễn viên ưu tú, tùy tiện lấy một tấm ảnh phía dưới trang wed, đều đẹp hơn nhưng minh tinh cậu đã từng gặp.

Những tiêu đề tin tức lớn hiện nay đều là đăng tin về Âu Chấp Danh. Nghỉ ngơi chuẩn bị cho phim điện ảnh mới, di chuyển làm việc. Cùng biên kịch nổi tiếng chạm mặt, phim điện ảnh mới có hi vọng đoạt giải thưởng,...

Đều là những lời nói lịch sự, Nhược Thương nhìn ảnh chụp trong tin tức, giống như là một đạo diễn trẻ tuổi đi khắp nơi để du lịch kết bạn, không liên quan gì đến phim ảnh.

Tin tức mới nhất viết: Đêm nay đạo diễn Âu tiếp nhận phỏng vấn, tỏ vẻ tạm thời không có kế hoạch bấm máy cụ thể, dàn diễn viên đang được xác định, vui lòng tham khảo tin tức chính thức từ phía Chính phủ.

Nhược Thương tính thời gian, Hứa Mãn Huy nổi điên ba ngày, Âu Chấp Danh vẫn còn sống yên lành mà tiếp nhận phỏng vấn thì chắc là không phải lệ quỷ đòi mạng.

Cậu lướt xuống một chút, phát hiện có rất nhiều cư dân mạng mê tín.

---đắc tội đạo diễn Âu, thua cuộc, phá sản.

---mười lần đánh cược chín lần thua, nhưng tôi vẫn muốn nói: thể chất huyền học của đạo diễn Âu không có người nào có thể ngăn cản, quỷ xui xẻo +1.

Những bình luận đều đưa ra nhận xét hùng hồn: “ Người cuối cùng đắc tội đạo diễn Âu hiện tại trên mộ phần, cỏ đã cao ba mét.”

Đã trải qua sự việc của famdom Yêu Ích, những lời bình luận của cư dân mạng bây giờ ở trong mắt Nhược Thương đã trở thành không thể tin được.

Âu Chấp Danh là một đạo diễn, không nuôi tiểu quỷ, không thờ thần phật, ở đâu ra thể chất huyền học.

Nhược Thương liếc mắt nhìn khuôn mặt sắc bén của đạo diễn Âu trên ảnh chụp.

Người có tinh thần mạnh mẽ như vậy chắc sẽ không sợ ma quỷ, dương khí cực thịnh.

Bởi vì quá mệt mỏi, Nhược Thương tắm rồi đi ngủ.

Chờ đến khi mặt trời lên cao, cậu đi vào công ty gặp được người đại diện công tư phân minh của mình đang thần bí mà tiến lại gần cậu.

Biểu tình Ngao Ứng Học có chút lo lắng còn tràn ngập tò mò.

Từ khi Nhược Thương đi cùng Bành Dật liền không có tin tức gì cả, thế nhưng lúc trở về lại chỉ có Bành Dật, còn thề thốt với anh, đừng đợi nữa, trở về chọn kịch bản cho Nhược Thương đi.

Nguyên một đêm, Ngao Ứng Học chọn ra mấy kịch bản thích hợp với Nhược Thương, nhưng tâm tư của anh lại đặt hết trên người Nhược Thương, còn hỏi thăm được không ít tin tức.

Anh hỏi :"Công việc trừ tà của cậu thế nào rồi?”

"Không tệ lắm.” Nhược Thương cười nói, “Anh giúp em xem hợp đồng thế nào rồi?”

“Cũng không tệ.” Ngao Ứng Học nói, “Tối hôm qua anh nghe nói Hứa Mãn Huy đã nhập viện.”

Nhược Thương cười đến càng thêm vui vẻ, gật gật đầu, "Ừm, em đi đến Hứa gia, phát hiện hắn co giật cơ thể, mắt mũi vặn vẹo, đương nhiên là nhanh chóng kêu Hứa tổng đưa hắn đi nhập viện, Hứa gia phát hiện hắn ngất lịm run rẩy, mắt mũi méo xệch, tất nhiên là chạy nhanh kêu Hứa tổng đưa hắn đi bệnh viện, nếu là động kinh thì phải làm sao bây giờ.”

Ngao Ứng Học trằn trọc cả đêm, được chính miệng Nhược Thương trả lời, tức khắc liền thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Anh nói mà! Trên đời này làm sao có thể có quỷ, người ở giới giải trí thật là mê tín quá.”

Ngao Ứng Học ngay thẳng công chính, cả người chính khí, Nhược Thương vừa thấy liền biết hắn là người tốt.

Không tin quỷ thần, cũng sẽ không bất kính.

Anh sợ hãi trong lòng, sợ hãi Nhược Thương một bộ dáng nhận xét về quỷ thần, liền sẽ dễ dàng đắc tội người ta.

Sau khi nói dối , Nhược Thương nghiêm túc nói cho anh sự thật: “Thật ra trước khi đi bệnh viện, em còn vẽ bùa cho Hứa Mãn Huy, đốt kinh văn, làm một buổi pháp sự.”

Ngao Ứng Học có lòng kiêu ngạo của một người theo chủ nghĩa duy vật, và đáp lại bằng câu nói nổi tiếng thế kỷ, "Thật vậy sao? Tôi không tin.” làm Nhược Thương không nhịn được, cười ra tiếng

“Anh Học, quả nhiên bộ dáng tin tưởng khoa học là thích hợp với anh nhất.”

“Không tin khoa học chẳng lẽ tin thần phật? Ông trời lại không trả tiền lương cho anh.”

Ngao Ứng Học cười mở cuốn sổ ra, đem tư liệu đã chuẩn bị tốt đưa cho Nhược Thương.

Anh nói: “Chờ sau khi chương trình tạp kỹ cậu quay tuyên truyền thì có thể chọn quay mấy bộ phim thần tượng của truyền thông Tinh Trần, anh tương đối xem trọng một kịch bản hiện đại, bởi vì vị đạo diễn này tương đối nổi tiếng.”

Nhược Thương nghe được đạo diễn, nói: "Anh có biết một đạo diễn tên Âu Chấp Danh không?"

Tên này như chọc trúng điểm nào đó của Ngao Ứng Học, đôi mắt anh tràn ngập không thể tưởng tượng.

Anh không thể hiểu được, vì sao Nhược Thương lại đột nhiên nhắc đến cái tên này.

“Làm sao vậy, anh Học?”

Ngao Ứng Học khó có thể biểu đạt tâm tình, cau mày viết loạn trên cuốn sổ.

Cuối cùng anh do dự hỏi: “Cậu xem tướng cho anh ta hay là đánh anh ta?”

Trong giọng nói của anh mang theo sự sợ hãi, trải qua buổi tiệc từ thiện, Ngao Ứng Học một lần nữa phải đánh giá lại giá trị vũ lực của Nhược Thương.

Hắn chỉ sợ Nhược Thương lại nói: “Cả hai việc đều làm, trước xem tướng sau lại động thủ, không thiếu cái nào.”

Nhược Thương mười phần vô tội, trả lời nói: “Tôi không quen biết anh ta, cho nên hỏi một chút.”

Ngao Ứng Học nhẹ nhàng thở ra: "Vậy thì tốt, chỉ là hỏi một chút thì không có gì. Tuy ở giới giải trí có rất nhiều người không thể đắc tốt, nhưng không thể đắc tội nhất chính là Âu Chấp Danh, không phải anh mê tín mà là anh ta rất tà môn!"

“Sao lại nói như vậy?”

“Sao lại nói như vậy? Anh cảm thấy rất khó mà nói được.”

Ngao Ứng Học bĩu môi,như là có cơn đau kịch liệt chạy qua đầu.

“Có thể hình dung được tâm tình của anh lúc này, chỉ có một câu nói rất nổi tiếng---”

Ngao Ứng Học thở dài một tiếng: “Anh đã từng rất tin tưởng vào khoa học.”
« Chương TrướcChương Tiếp »