Chương 48

Lục Trường An nhìn quanh phòng một lượt, phòng rất cũ nhưng sạch sẽ: "Đi, tôi đưa anh đi ăn cơm, hôm nay mua xe đạp mời mọi người ăn mì sợi thịt lợn, anh cũng tiện ăn luôn."

"Cô đi đi, tôi ở nhà ngủ một giấc."

Lúc này Lục Trường An mới chú ý đến quầng thâm dưới mắt anh, tại vì da Chu Cẩm Hòa không trắng nên không nhìn rõ lắm.

Dù sao thì thịt và mì đều có, anh ở nhà ăn cơm còn hơn là chịu ánh mắt kỳ thị của đội thanh niên trí thức.

Lục Trường An cũng không khuyên nữa: "Mùa hè trời nóng, anh mau ăn thịt đi, còn mì thì tìm chỗ khô ráo để cất, không thì dễ bị kiến bu."

Trước đây Lục Trường An mười ngón tay không dính nước, làm sao biết mì sẽ bị kiến bu, vẫn là kiếp trước bị cuộc sống bức bách, khi sống dưới gầm cầu mới biết.

Lục Trường An vừa ngồi lên xe đạp thì nhớ ra một chuyện, gọi Chu Cẩm Hòa một tiếng: "Anh ngủ trước đi, đợi chiều mát, tôi sẽ dạy anh đi xe đạp."

Ánh nắng chiếu vào tóc cô, tỏa ra một vòng hào quang.

Nụ cười của cô rạng rỡ và kiêu ngạo.

Chu Cẩm Hòa không biết tại sao tim mình đột nhiên đập hẫng một nhịp, cũng không biết cuối cùng đã trả lời cô như thế nào, đến khi phản ứng lại thì Lục Trường An đã đạp xe đến điểm thanh niên trí thức.

Lục Trường An dựng xe, mọi người đã bắt đầu ăn cơm.



Trần Lan bưng cơm của cô ra, một nửa là thịt, một nửa còn lại là mì và rau dền.

Thứ không thiếu nhất trong làng chính là rau dền, tùy tiện tìm một chỗ nào đó là đủ để nấu mì.

Lục Trường An nở nụ cười cảm ơn: "Cảm ơn, mùi thơm quá."

Xuống nông thôn lâu như vậy, trong đội thanh niên trí thức không có ai không biết nấu cơm.

Thịt đã được rán trong nồi rất lâu, mỡ trong thịt mỡ đã được lọc ra hết, bên ngoài giòn giòn bên trong mềm mềm, rất ngon.

Hộp cơm của cô không nhỏ, bụng no căng.

Ký túc xá đặt hai giường tầng, hai tủ và một bàn, ngoài ra còn khá rộng rãi.

Lục Trường An nói với Đường Hướng Đông một tiếng, sau đó dựng xe trong ký túc xá, còn khóa lại.

Cô không sợ người khác đi nhưng cô sợ những người vừa mắng cô vừa chiếm tiện nghi của cô đi.

Sau khi mời bữa cơm này, mọi người đối xử với cô lịch sự hơn nhiều, đây chính là điều Lục Trường An muốn.