Chương 15: Chị Ta Dựa Vào Cái Gì Kiếm Tiền?

Cô ta vừa mở miệng, mẹ Quý nhíu mày nói: “Đó là chị dâu con, con nha đầu này sao lại thế này, kêu thẳng tên lẫn họ?”

Quý Vân Vân ngẩn người, hoàn toàn không nghĩ tới chỉ vì việc xưng hô mà nói cô ta, trước kia cô ta cũng gọi vậy, mẹ có nói gì đâu.

“Mẹ, Tô……” Quý Vân Vân còn định cả tên lẫn họ kêu lên, đã bị mẹ Quý trừng mắt, liếc, chỉ có thể sửa lời nói: “Chị dâu ba đây là bị làm sao? Lúc mới gặp chị ta con còn không nhận ra, chị ta như thay đổi thành một người khác?”

“Đan Hồng mấy ngày nay thay đổi rất nhiều, bất quá mẹ lúc trước chọn nó, còn không phải nhìn trúng điểm này?” nói đến chuyện này, mẹ Quý liền cảm thấy kiêu ngạo vì mắt nhìn người của mình.

Tuy rằng vợ thằng ba ba năm trước miễn bàn có bao nhiêu hồ đồ, nhưng từ lần treo cổ không thành, nó đã rút kinh nghiệm xương máu, hẳn là bị Kiến Quân dạy dỗ một phen, nhìn xem thằng ba cũng lợi hại phếch đó chứ?

Ôn nhu hiền thục, ngoan ngoãn hiếu thảo, không có điểm gì soi mói cả, chính là vẫn còn tiêu tiêng phung phí như trước kia.

Cũng không thể nói nó a, tiền là nó tự mình kiếm được, một thêu phẩm nó làm ra bằng thu nhập cả năm của một người.

Hơn nữa nó tiêu tiền cũng không phải chỉ cho bản thân, mấy ngày nay, nó thường mang lúc thì ít thịt lúc thì ít sườn sang đây, trong thị trấn có bán loại bún gì, biết được người già thích ăn, cũng mua về không ít.

Này đều là hiếu kinh ba mẹ chồng, sao có thể quy thành tiêu tiền tầm bậy?

Mẹ Quý mẫu cũng ám chỉ Tô Đan Hồng, ý nói cô tiết kiệm tiền sau này sinh con nhiều mặt cần tiền lắm.

Không ngờ Tô Đan Hồng trả lời đơn giản, ôn nhu lại hiếu thuận, cô nói: Mẹ, tiền trợ cấp Kiến Quân con đều cất, còn tiền con tiêu đây là tiền con kiếm được, trước kia không hiểu chuyện không hiếu kính ba mẹ, hiện tại nhất định phải hiếu kính, Kiến Quân ở bên ngoài cũng có thể yên tâm.

Ngoài mặt mẹ Quý đều nói tùy cô.

Nhưng trong lòng mẹ Quý miễn bàn có bao nhiêu thoải mái, cưới bốn con dâu, lúc này mới rốt cuộc được hưởng phúc con dâu.

Quả nhiên thầy bói nói đúng, tương lai hai vợ chồng già còn có phúc dưỡng lão ở nhà thằng ba.

Nghe mẹ cô ta đánh giá cao bà chị dâu ba kia, Quý Vân Vân mắt trừng lớn miệng nói không ra lời.

Mới non nửa học kỳ, Tô Đan Hồng đây rót bùa mê thuốc lú gì cho mẹ? Có lộn mẹ không vậy?

“Chị dâu ba con thực hiếu thuận, cùng trước kia bất đồng, en chồng như con cũng đừng coi thường nó nữa.” Đây là ba Quý nói.

Quý Vân Vân đều cạn lời.

Ba Quý ngồi trên ghế, rót chén rượu, hương rượu lan tỏa, trên bàn còn để một đĩa bò khô nhỏ.



Quý Vân Vân thở phì phì , ngồi xuống tiện tay cầm một miếng ăn, liền nhịn không được cầm một miếng nữa, đôi mắt tỏa sáng nói: “Bò khô ở đâu ra, ăn ngon như vậy?”

“Chị dâu ba con tự làm mang lại cho ba nhắm rượu, rượu này cũng là nó mua luôn.” Ba Quý nhàn nhạt nói.

Quý Vân Vân trừng lớn mắt: “Chị ta nỡ bỏ ra sao? Con nhớ rõ trước kia mẹ cho Hầu Oa Tử một cái bánh rán chị ta đã không vui!”

“Con cũng hiểu là trước kia, mấy chuyện cũ đừng đem xào qua xào lại nữa, về sau còn không biết lớn nhỏ với chị dâu ba con, biết tay mẹ.” Mẹ Quý nói.

Quý Vân Vân tức giận đến nỗi khô bò cũng không thèm ăn, trực tiếp bỏ về phòng.

Nhà này cô ta không có chút địa vị nào mà, cô ta chỉ nói chị ta một chút mà ba mẹ liền ân cần dạy dỗ cô ta phải tôn trọng Tô Đan Hồng ngu xuẩn kia, dựa vào đâu!

Tức giận, ngủ thϊếp trên giường rồi.

Cô ta là đói tỉnh, ngửi mùi thịt hầm thơm ngào, đi ra: “Mẹ làm thêm món gì á?”

Tô Đan Hồng bên này, từ biệt Quý Vân Vân, cô cầm thịt, cùng mặt thêu kim chỉ chuẩn bị qua mùa đông trở về nhà.

Đem thịt bò đông lạnh, cắt một khối thịt dê, giơ tay chém xuống, cô băm khối thịt ra đem đi hầm.

Canh thịt dê nấu cẩu kỷ, đêm nay cô muốn ăn món này.

Bất quá cô cũng không ăn mảnh, mắt thấy thời gian không sai biệt lắm, nàng chia ra một tô, để lại một chén cho tiểu Hắc nay đã trưởng thành có thể canh nhà, thịt dê và canh còn lại đều mang qua nhà ba mẹ Quý.

Đối với với việc vợ thằng ba thỉnh thoảng mang đồ ăn lại đây, ba mẹ Quý riết cũng quen.

Giờ hai ông bà đặc biệt hài lòng nhà thằng ba.

“Vừa trở về có gặp em chồng, con hầm canh thịt dê, bỏ thêm cẩu kỷ, rất bổ dưỡng, ba mẹ, hai người cùng em chồng tranh thủ lúc canh còn nóng uống đi.”

Mẹ Quý muốn giữu cô lại ăn cơm, Đan Hồng liền nói ở nhà làm đồ ăn rồi, để canh xuống rồi đi về.

Mẹ Quý hầm canh của Tô Đan Hồng mang sang ở trên bếp, mùi thơm nức mũi bao trùm cả Quý gia.

Đây là ngọn nguồn tại sao Quý gia có thịt.

“Con lại không phải nhân vật lớn gì, nấu thêm cái gì mà nấu.” Mẹ Quý đang muối dưa chua, nghe được cô con gái út mới tỉnh ngủ hỏi, đầu cũng không nâng nói.



“Chứ mùi thơm ở đâu ra?” Quý Vân Vân nói, tự đi ngó phòng bếp.

Sau đó âm thanh kinh hỉ truyền đến: “Canh thịt dê cẩu kỷ? Mẹ, người đúng là mẹ ruột con mà!” theo sau là âm thanh cầm chén đũa

Quý Vân Vân múc ra một chén, còn có không ít thịt dê, ăn đến vẻ mặt thỏa mãn thích ý: “Mẹ, trù nghệ của mẹ ngày càng tiến bộ nha, có thể làm ra hương vị thịt này, canh cũng ngon nữa!”

“Đây là chị dâu ba con mang cho.” Mẹ Quý nói.

Quý Vân Vân một miệng thịt muốn nhả cũng không được nuốt cũng không xong.

Ba Quý từ bên ngoài về cũng ngửi được mùi canh thịt dê, nói: “Vợ thằng ba đưa tới?”

“Ừ, mỗi người một chén vừa vặn.” Quý mẫu gật đầu nói.

Quý Vân Vân rất muốn cốt khí mà nói nàng không ăn, nhưng những lời này lại nói không thành câu!

Bởi vì thịt dê cùng canh thật sự ăn rất ngon……

Mẹ Quý nhanh chóng làm xong dưa muối, bởi vì sau đó không làm gì nữa, nên rửa sạch tay lấy kem dưỡng da ra bôi.

Quý Vân Vân trừng lớn mắt: “Mẹ, ngươi lấy kem dưỡng da bôi tay? Cái này là dùng cho mặt a!”

“Trong phòng còn có, chị dâu ba con nói có thể dùng bôi tay.” Mẹ Quý nói, tay bà năm nay không chịu nổi lạnh cóng, mới đầu mùa thôi mà đã chịu không nổi rồi. Lại nói tiếp vẫn là nhờ Đan Hồng, bằng không tay đều nứt hết ra.

Quý Vân Vân lập tức vào phòng mẹ quả nhiên trong ngăn tủ có ba bốn hộp kem dưỡng da cùng ba hộp dầu ngao!

“Mẹ, đều là chị ta mua?” Quý Vân Vân không thể tưởng tượng được nói.

Mẹ cô ta không có khả năng mua, lại còn mua nhiều như vậy!

“Ừ, chị dâu ba con thích ăn dưa mẹ muối, con đưa cái lọ này cho nó.” Mẹ Quý đáp lại, nói.

“Hừ, chẳng qua là cầm tiền anh ba giả bộ hào phóng, ba mẹ đừng để chị ta lừa!” Quý Vân Vân cắn răng nói, không nghĩ mới có bao lâu, Tô Đan Hồng cư nhiên liền có loại thủ đoạn này? Xem nàng ta đã lung lạc ba mẹ thành vầy rồi.

“Con đứa nhỏ này sao nói chuyện miệng như mang dao? Tiền này là chị dâu ba con tự kiếm được, không tiêu đồng nào của thằng ba.” Mẹ tức giận nói.

“Tự kiếm? Chị ta dựa vào cái gì kiếm tiền?” Quý Vân Vân trừng mắt nói.