Chương 44

Lâm Thanh Đường nghe vậy, cũng dứt khoát đáp lại, "Ôi! Mẹ, con biết rồi!"

Cố Trưng ngẩng đầu nhìn Lâm Thanh Đường một cái, thấy trên mặt cô lộ ra tươi cười, nụ cười kia chân thành, làm cho người ta nhìn không ra nửa điểm giả dối, Lâm Thanh Đường như vậy làm hắn nhìn quên cả thu hồi ánh mắt.

Lâm Thanh Đường ngẩng đầu đã thấy Cố Trưng nhìn cô chằm chằm, đầu tiên là ngạc nhiên một chút, sau đó nhìn về phía Cố Trưng lộ ra nụ cười ngọt ngào, "A Trưng, bào ngư này anh cũng ăn nhiều một chút, thành phần dinh dưỡng rất cao."

Cố Trưmg nhìn bào ngư trong bát, hắn cũng không biết Lâm Thanh Đường nấu cơm thế nào, mà vô cùng thơm.

Dù là món gì, giống như chỉ cần vào trong tay Lâm Thanh Đường, đều có thể biến thành một món ngon mỹ vị.

Trước kia, Cố Trưng đối với đồ ăn không có yêu cầu gì, chỉ cần có thể ăn no không chết đói là được.

Nhưng lúc này mới ăn mấy bữa cơm Lâm Thanh Đường làm, Cố Trưng cũng sinh ra ảo giác như vậy.

Sau khi ăn cơm xong, Cố Trưng không để Lâm Thanh Đường dọn dẹp, dù sao trên chân cô còn có vết thương, việc rửa chén Cố Trưng liền tranh làm.

Lúc đầu, anh định trở về nấu cơm, nhưng động tác của Lâm Thanh Đường nhanh hơn anh nhiều, anh ngay cả cơ hội biểu hiện cũng không có.

Nhưng suy nghĩ một chút tay nghề chỉ có thể nấu chín thức ăn của hắn, thật đúng là khó có thể nuốt xuống.

Lâm Thanh Đường đương nhiên cũng sẽ không ngăn cản, không cho hắn làm, nông dân không có quý giá như vậy, cũng không giống như hậu thế hoặc là trước kia, quan niệm gì mà nam tử trời.

Hơn nữa, một gia đình là do hai người tạo thành, cũng không phải một người dùng sức trả giá như trâu già, Cố Trưng phải đi làm không sai, nhưng Lâm Thanh Đường ở nhà cũng là xử lý việc trong ngoài, không ngừng nghỉ.

Ai mà không mệt chứ?

Cố Trưng rửa chén, Lâm Thanh Đường ngồi ở băng ghế nhỏ bên cạnh, hai tay chống đầu, nhìn Cố Trưng vui vẻ.

Cố Trưng cũng không biết cô đang vui vẻ cái gì, nhưng bị Lâm Thanh Đường nhìn như vậy, trên mặt anh có chút ngại.

Ánh mắt của cô quá mức nóng rực, rõ ràng hai người mới làm vợ chồng mấy ngày, nhưng anh luôn cảm thấy ánh mắt Lâm Thanh Đường nhìn mình, mang theo tình yêu nồng cháy.

Chẳng lẽ?

Trước kia, người Lâm Thanh Đường thích là hắn, mà không phải Hứa Duệ Thành?

Sau khi ý nghĩ trong lòng nảy ra, rất nhanh đã bị Cố Trưng bác bỏ.

Hắn cảm thấy Lâm Thanh Đường không phải người như vậy!

"Tắm xong, em còn muốn làm gì nữa không? "Cố Trưng thấy cô ở trong bếp không đi, nghĩ thầm Lâm Thanh Đường hẳn là còn có chuyện!

"Ừ! Em đanv nhào bột. "

Buổi trưa làm bánh bao kẹp thịt cho Cố Trưng, trong nồi còn có thịt, bây giờ rán bánh bao, cho thêm thịt vào bên trong, chắc chắn những người khác thèm khóc.

Cô muốn Cố Trưng là người đẹp nhất thôn, hiện tại không có cách nào mua các loại quần áo mới, hơn nữa ăn mặc đẹp ở nông thôn rất dễ bị nói xấu, nếu không có cách nào để Cố Trưng trở thành người đẹp nhất thôn, vậy trước tiên làm đồ ăn đi.

Người nông thôn đối với ăn không chú ý, đó là vì họ chưa từng ăn qua đồ ăn ngon, một khi để cho bọn họ nếm được mỹ vị, còn có thể chấp nhận nữa sao?

"Em làm gì? "Cố Trưng nhường bếp lò ra, có hơi hoang mang nhìn Lâm Thanh Đường.

Lâm Thanh Đường đương nhiên nói, sau đó hướng về phía hắn trừng mắt mấy cái, "Làm đồ ăn, bảo đảm so với bánh trứng gà ngày hôm qua còn ngon hơn!"

Cố Trưng nghe cô nói như vậy, cũng không nhịn được nhớ lại bánh trứng gà ngày hôm qua, đúng là mỹ vị.

Còn ngon hơn cả bánh trứng hôm qua, vậy phải ngon cỡ nào?

Cố Trưng phát hiện, hắn đột nhiên có chút chờ mong đến buổi chiều.

Lâm Thanh Đường nói chuyện, cũng theo đó đứng lên, chỉ là cũng không biết có phải ngồi được quá lâu hay không, khiến cho chân cô bị tê, lúc đứng lên, thân thể không chịu khống chế ngã về phía trước.

Cố Trưng phản ứng nhanh hơn cô, hai ba bước tiến lên ổn định thân thể cô.

Không thể nhào vào trong ngực anh, Lâm Thanh Đường có hơi mất mát.

Cô ngẩng đầu ai oán nhìn về phía Cố Trưng, rất muốn trực tiếp nhào vào trong ngực Cố Trưng, nhưng cũng sợ dọa anh, đành phải ngượng ngùng từ bỏ.

"Chân có bị trẹo không?"