Chương 34: Trơ trẻn làm hộ cá thể 2

Editor: Trâm Rừng

Nghê Yên lấy con cá mực còn để lại, chặt đầu cùng xương cá thành từng khúc cho vào nồi hầm để nấu canh, sau đó cắt hai miếng thịt cá lớn thành phi lê, dù sao kiếp trước Nghê Yên cũng là làm ăn uống, đao công phi thường tốt, lát cá cắt ra tới không quá dày cũng không quá mỏng, vô cùng đẹp.

Sau khi cắt phi lê cá, cho phi lê cá vào tô lớn, cho một thìa muối, gừng băm, hành lá cắt nhỏ, rượu nấu ăn, giấm để ướp, cuối cùng đập hai quả trứng cùng một lớp bột mỏng xem như là đã ướp tốt.

Nghê Yên lại rửa sạch một miếng dưa cải mình mới mua hôm nay, cắt thành từng khúc, băm nhỏ một ít ớt tươi, chuẩn bị gừng băm, tỏi băm và các loại gia vị khác, đun nóng dầu trong chảo, sau đó cho hành, gừng, tỏi và các loại gia vị khác vào rồi cho dưa chưa vào nồi, xào chừng vài phút sẽ dậy lên mùi thơm. Sau khi dưa cải xào xong, Nghê Yên lập tức đổ nước canh cá đã nấu xong vào nồi, canh cá trắng sền sệt trông rất bổ dưỡng.

Khi dưa cải cùng canh cá trong nồi bắt đầu sôi lên, Nghê Yên dùng đũa gắp từng miếng cá phi lê cho vào nồi. Thịt cá quyện với mùi thơm của dưa cải, mùi vị kia phải nói là quá câu người, một lúc sau trong sân tràn ngập vị chua chua, cay nồng của cá nấu dưa cải, kí©h thí©ɧ vị giác mở rộng.

Khi nấu xong, Nghê Yên còn đặc biệt cắt một nắm rau thơm cùng hành hoa cho vào bên trên sau đó mới tưới dầu cải đã đung sôi vào, ‘xèo xeo’ một chút, dầu hạt cải liền dung hợp với rau thơm và hành hoa tạo ra mùi thơm nức mũi, chua chua sảng khoái, thơm ngon vô cùng khiến người ta nhịn không được phải chảy nước miếng.

Nghê Thúy Hoa đứng ở bên cạnh nồi, sợ hãi than nói: "Yên Yên, đây là loại cá gì? Cá luộc trong nước?" Đây là lần đầu tiên bà ấy mới biết được cá còn có thể nấu thành như vậy! Thực sự là quá thơm, còn chưa bắt đầu ăn mà đã thơm như vậy, ăn vào rồi còn không phải muốn nuốt luôn đầu lưỡi sao?

“Đây là cá dưa cải, mẹ ăn thử trước đi.” Nghê Yên gắp một miếng cá gần như trong suốt đưa đến bên miệng Nghê Thúy Hoa.

Cá cực kỳ tươi ngon mềm mịn, cắn nhẹ một cái là mùi thơm chua chua cay cay lan tỏa trong miệng, chua chua ngon ngọt tan trong miệng, ăn xong miếng này đã nghĩ muốn ăn miếng tiếp theo, không ngửi thấy được một tí mùi tanh nào, để cho người ta muốn ngừng mà không được, chỉ với thịt con cá này, ít nhất có thể ăn ba bốn bát cơm.

Cả đời của Nghê Thúy Hoa chưa từng ăn được món cá nào ngon như vậy, nhìn Nghê Yên vui mừng nói: “Món cá này thực sự quá ngon!” Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, bà khó có thể tin đó là thịt cá.

Nghê Yên khẽ mỉm cười, “Ngon thì mẹ ăn nhiều một chút.”

Nghê Thúy Hoa xua xua tay, “Lát nữa mẹ cùng ăn cơm với con, con còn muốn nấu món gì nữa không, mẹ nhóm lửa cho con.” Lúc này ở nông thôn vẫn dùng đài bếp xây bằng đất, cần cỏ cây để nhóm lửa, tuy không tiện dụng bằng bếp ga nhưng thức ăn chín thơm hơn nhiều so với nấu bếp ga.

“Xào rau xong là có thể bắt đầu dọn cơm.” Nghê Yên đặt rau củ đã rửa sạch trước bếp.

Buổi tối có tổng cộng ba món, rau xào, cá nấu dưa cải còn có một chén trứng gà hấp. Lòng đỏ trứng gà còn sót lại sau khi làm cá nấu dưa cải được khuấy đều, thêm một ít nước cơm, cho chút nước tương, dầu mè, muối rồi cho vào nồi cơm hấp chín, canh trứng gà hấp ra nồi cũng rất thơm. Với hai mẹ con, ba món là quá đủ.

Ngồi vào bàn ăn, Nghê Thúy Hoa nói: “Hay là đi gọi dì Nghê của con đến, dì ấy cũng rất chăm sóc cho chúng ta, nhất định dì ấy chưa từng ăn món cá nấu dưa cải này.”

“Được.” Nghê Yên chạy đến phòng bếp lấy thêm một bộ chén đũa sau đó đi về mấy căn phòng ở phía Bắc.

Ban đầu, Nghê Thúy Hoa từ chối, dù sao thì cũng thật xấu hổ khi cứ ăn đồ ăn của người khác, đây không phải là thời đại dư dả, cuộc sống của ai lại không phải eo hẹp? Nhưng không chịu nổi được sự nhiệt tình của Nghê Yên, bà ấy mang vẻ mặt ngượng ngùng đi tới.

"Mẹ Yên Yên, thật sự ngượng ngùng, cô xem, tôi lại đến đây để ăn uống miễn phí rồi."