Chương 2: Quảng cáo thử kính

Lý Lỗi là một trong những đại diện kim bài, hắn đã nâng được nhiều nghệ sĩ trở nên nổi tiếng, thậm chí còn đào tạo ra hai ảnh hậu,một ảnh đế. Lý Lỗi đối đãi với nghệ sĩ dưới trướng mình rất tận tâm tận lực. Đời trước Diệp Uyển muốn rời khỏi giới giải trí, Lý Lỗi là người đầu tiên phản đối, dùng mọi cách khuyên can Diệp Uyển, nói Giang Minh không đáng tin. Lúc đó Diệp Uyển đang bị tình yêu làm mờ đôi mắt nên căn bản cái gì cũng không nghe vào đầu, dứt khoát rút lui khỏi giới giải trí, không ngờ cuối cùng lời của Lý Lỗi lại trở thành sự thật. Diệp Uyển cũng phải trả giá bằng chính sinh mệnh vì sự ngu xuẩn của mình. Lúc này Lý Lỗi cùng Diệp Uyển đến một tiệm cà phê, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói cho Diệp Uyển biết mục đích của mình. Bất quá Diệp Uyển kinh ngạc chính là đời này lại không giống đời trước, Lý Lỗi không giới thiệu với cô về công ty Tinh Diệu mà là công ty Hoa Lệ. Trong nước có tam đại công ty giải trí là giải trí Hoa Lệ, giải trí Tinh Diệu và giải trí Hào Quang. Trong đó Hoa Lệ là công ty phát triển tốt nhất, gần nửa giới giải trí đều thuộc quyền quản lý của Hoa Lệ. Đáng nhắc tới đó là lão tổng Đế Thiếu Đình của công ty giải trí chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng.

Đời này hình như bắt đầu với đời trước khác nhau. Đời trước Lý Lỗi là người đại diện dưới trướng Tinh Diệu. Bất quá sau khi Diệp Uyển nổi thì dần biết được bên trong giải trí Tinh Diệu không sạch sẽ như thế nào. Sẽ bắt nữ minh tinh đi thẩm mỹ hoặc là chụp một số ảnh nóng. Lý Lỗi làm người tương đối chính trực, đặc biệt khinh thường loại công ty dùng những cách bẩn thỉu này để nâng nghệ sĩ. Sau khi biết được bên trong Tinh Diệu dơ bẩn liền có ý mang nghệ sĩ do hắn quản lý rời khỏi Tinh Diệu.

Thế nhưng, Lý Lỗi lúc ấy đang là quản lý vàng nên Tinh Diệu vẫn luôn đè nặng Lý Lỗi, không cho Lý Lỗi đi ăn máng ngoài. Mãi đến khi tin tức Diệp Uyển cùng Giang Minh kết hôn, Lý Lỗi mới thành công đến giải trí Hoa Lệ. Xem ra đời này Lý Lỗi ngay từ đầu đã phát hiện bên trong Tinh Diệu không sạch sẽ nên đi ăn máng khác. Bất quá như vậy cũng tốt, nếu Lý Lỗi hiện tại còn ở khỏi Tinh Diệu thì Diệp Uyển cũng nhất định thuyết phục Lý Lỗi đổi công ty.

"Diệp tiểu thư, không biết lời tôi vừa mới nói cô có suy nghĩ gì?""-Lý lỗi nhìn Diệp Uyển hơi phát ngốc liền dùng tay gõ gõ cái bàn.

""Lý đại ca, có phải vào giới giải trí sẽ được làm đại minh tinh?""-Diệp Uyển với giọng điệu vui sướиɠ đã diễn thành công một sinh viên chưa tốt nghiệp được vào giới giải trí.

""Cái này tôi cũng không thể bảo đảm, chỉ cần cô chịu nỗ lực liền nhất định sẽ có thành quả.""-Lý Lỗi cười nói.

Bất quá diện mạo Diệp Uyển thật sự xinh đẹp, ở giới giải trí làm bình hoa cũng có thể nổi một phen.

“Ta sẽ cố gắng nỗ lực, hiện tại ký hợp đồng luôn à?” Diệp Uyển nhìn Lý Lỗi.

“Hợp đồng lúc nào cũng đều có thể ký, nếu cô có ý tiến vào giới giải trí vậy nhìn xem này bản hợp đồng, nếu không thành vấn đề thì liền có thể ký hợp đồng.” Lý Lỗi vừa nói vừa từ trong bao lấy ra một bản hợp đồng giao cho Diệp Uyển.

Diệp Uyển cẩn thận lật xem một lần, hợp đồng bên Hoa Lệ ở các phương diện đều thực hợp lý, không có lỗ hổng, Diệp Uyển nhớ rõ chính mình đời trước tuổi trẻ không hiểu chuyện, Tinh Diệu lấy ra hợp đồng lúc Diệp Uyển muốn vào công ty giải trí lớn, mơ màng hồ đồ liền ký hợp đồng, kết quả hợp đồng bên trong có rất nhiều chỗ không hợp lý. Về sau khi Diệp Uyển nổi tiếng,công ty lợi dụng lỗ hổng của hợp đồng làm Diệp Uyển ăn lỗ nặng vài lần.

Diệp Uyển xem xong hợp đồng sau đó lấy bút ký tên của mình, đem hợp đồng giao cho Lý Lỗi.

Lý Lỗi sửng sốt một chút “Cô không lấy hợp đồng về để xem kỹ lại sao? Một khi đã ký là tương đương với khế ước bán thân.”

Diệp Uyển không để bụng xua xua tay“Hợp đồng tôi đã xem qua một lần, đều thực không tồi, huống hồ tôi tin tưởng chính mình sẽ không tin sai người.”

Lý Lỗi đáy mắt xẹt qua một tia ý cười “Một khi đã như vậy, tôi cũng không thể phụ lòng tin của cô, hợp đồng từ lúc ký liền có hiệu lực, về sau tôi chính là người đại diện của cô, tí nữa có cơ hội phỏng vấn quảng cáo, tôi mang cô đi thử kính.”

“Được, tôi nhất định sẽ nắm chắc cơ hội tốt.” Diệp Uyển lộ ra vẻ tràn đầy ý chí chiến đấu.

Lý Lỗi cười cười không nói gì.

Lý Lỗi dùng xe tư gia đưa Diệp Uyển tới rồi một cái office building, tiến vào sâu đã có người xếp hàng chờ phỏng vấn, bất quá người cũng không nhiều. Đời trước Diệp Uyển không thông qua được lần phỏng vấn này vì lần đầu diễn trò trước một đám người quay chụp, cô khẩn trương nên không biết tạo dáng, lời kịch đều không có nhớ kỹ, cuối cùng bị đào thải.

Diệp Uyển là người phỏng vấn cuối cùng, phía trước cô là nữ sinh tên Lý Thanh, từng đóng vai nữ thứ của một bộ web drama, Lý Thanh lớn lên chỉ có thể tính là thanh tú, Lý Thanh thấy Diệp Uyển đang nhìn mình, khinh thường trừng mắt với Diệp Uyển một cái.

“Đạo diễn, bên ngoài còn hai người.” Trợ lý nói. Đạo diễn xoa xoa đầu, ngữ khí có chút mỏi mệt “Hai người bên ngoài cùng nhau vào đi.”

Diệp Uyển cùng Lý Thanh đi vào, đạo diễn liếc nhìn các cô một lượt, dừng lại trên người Diệp Uyển vài giây, sau đó đối với các cô nói “Các cô mỗi người tự nghĩ ra một lời thoại, sau đó biểu diễn một chút.”

Lý Thanh sửng sốt một chút, vẫn là dựa theo yêu cầu tùy tiện suy nghĩ lời kịch, sau khi biểu diễn xong, tuy rằng thoạt nhìn có một chút khẩn trương, nhưng thực không tồi.

Đạo diễn nhìn Lý Thanh gật gật đầu, sau đó quay đầu lại xem Diệp Uyển biểu diễn.

Diệp Uyển tiến lên một bước, đôi mắt cong cong, sau đó trên mặt nở rộ ra nụ cười tươi, tuy rằng cô đối với cái yêu cầu này cảm thấy khó nhưng vẫn là suy nghĩ một chút lời kịch, diễn xong liền ngoan ngoãn đứng, chờ đạo diễn tuyên bố kết quả.

Trong khi đứng đợi cô lại nghĩ, cô trọng sinh tới một đời vốn dĩ chính là kỳ tích, lần này phỏng vấn mặc kệ có thành công hay không cô đều coi như một cái mở đầu, Diệp Uyển không sợ phải bắt đầu lại.

“Diệp Uyển, cô ngày buổi sáng ngày mai lúc 8 giờ tới nơi này quay chụp quảng cáo, đây là nội dung đại khái của quảng cáo, cô lấy về rồi từ từ xem cho kĩ.” Nói xong đạo diễn lại đối Lý Thanh nói “Cô có thể đi rồi.”

Lý Thanh không thể Tin nổi nhìn mắt đạo diễn, sau đó lại trừng mắt nhìn Diệp Uyển một cái rồi đi luôn.