Chương 7: Ngồi nhầm xe

“Không tồi nha tiểu Uyển,cách mày từ chối nam sinh viên vừa nãy rất thuần thục nha, xem ra từ nhỏ đến lớn đã từ chối không ít người.” Ôn Cửu Ca cười hì hì nói.

Diệp Uyển mặt tựa như có ưu sầu “Không có biện pháp, ai bảo ông trời cho tao gương mặt của tiểu tiên nữ như vậy thì làm sao ngăn được đào hoa.”

Ôn Cửu Ca bị bộ dạng của Diệp Uyển chọc cười,không nhẹ không nặng đánh trêu Diệp Uyển hai cái.

“Tiểu Uyển, gần đây bận gì à? Tao thấy suốt ngày đi sớm về khuya.” Ôn Cửu Ca vừa ăn vừa hỏi, “Tao chỉ là đơn thuần muốn hỏi một chút,nếu mày thấy bất tiện thì không nói cũng không sao.”

“Cũng không có gì không thể nói, chính là tao định tiến vào giới giải trí, cho nên gần đây hay đi thử vai.”

“Tiến vào giới giải trí? Mày điên rồi? Thành tích mày tốt như vậy, muốn đi tìm công việc rất dễ dàng, sao lại muốn tiến vào giới giải trí, nghe nói showbiz rất loạn ” Ôn Cửu Ca cũng không ăn cơm, bày ra bộ dạng muốn khuyên Diệp Uyển đổi công việc.

Diệp Uyển cười cười “Giới giải trí tuy là loạn nhưng cũng không đáng sợ như mày tưởng, hơn nữa tao đã ký hợp đồng với giải trí Hoa Lệ, về sau làm tân sinh xuất đạo của giải trí Hoa Lệ. Giải trí Hoa Lệ ở trong Showbiz có danh tiếng tốt, hơn nữa lại thực lòng bảo hộ cho nghệ sĩ của công ty, mày yên tâm đi.”

Ôn Cửu Ca nhíu nhíu mi, còn muốn nói cái gì “Chính là……”

Diệp Uyển đánh gãy lời cô “Không có chính là, ăn cơm ăn cơm.”

Thấy vậy Ôn Cửu Ca thở dài, bắt đầu ăn cơm.

Ăn cơm xong, Ôn Cửu Ca lôi kéo Diệp Uyển đi dạo phố, Diệp Uyển không từ chối được , đành phải đi dạo cùng Ôn Cửu Ca.

“Tiểu Uyển a, mày nghĩ đi. Về sau mày nổi danh, lúc đó muốn đi dạo cùng tao cũng không có cơ hội đâu, cho nên mày hãy trân trọng khoảnh khắc này đi.” Ôn Cửu Ca vừa ngắm quần áo vừa nói.

“Mày tự tin về tao như vậy?” Diệp Uyển hơi hơi kinh ngạc.

“Đương nhiên, mày xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ nổi.”

“Tao định mai đi thử một vai nữ phụ của bộ phim do Quách Lượng làm đạo diễn .” Diệp Uyển nói.

“Quách Lượng đạo diễn?Ông ấy là một đạo diễn nổi tiếng về thực lực, mày là người mới mà được đóng phim của ông ấy là rất lợi hại nha .” Ôn Cửu Ca cười nói.

Diệp Uyển cười, cùng Ôn Cửu Ca chuyên tâm ngắm quần áo vì về sau cẩn thận không có thời gian đi dạo như này thật.

Diệp Uyển chỉ mua những bộ quần áo thật sự ưng ý. Cô cũng không có nhiều sinh hoạt phí, là người mới vào showbiz rất cần dùng tiền cho nhiều chỗ, thù lao quảng cáo sữa rửa mặt đều đưa cho Lý Lỗ vì về sau rất nhiều chuyện đều là Lý Lỗi đi chuẩn bị, đều phải dùng tiền cho nên cô không thể tiêu xài phung phí như đời trước.

Mua xong đồ thì trời cũng đã tối, Diệp Uyển cùng Ôn Cửu Ca về kí túc xá. Mệt mỏi cả một ngày, hai người đều không muốn nói chuyện phiếm nữa, tùy tiện vệ sinh cá nhân rồi đi ngủ.

Mậm Tĩnh và Trình Hồng cũng không gây chuyện với Diệp Uyển, ký túc xá có được sự yên tĩnh hiếm hoi.

————-^_^————ngày tiếp theo———

Đêm qua Diệp Uyển nằm mơ, mơ thấy mình đời trước cùng với khoảnh thời gian u tối.Mơ thấy truyền thông cùng fans đều mắng cô, nói cô là tiểu tam, cô giải thích thế nào cũng vô dụng, không có người tin tưởng cô……

Ác mộng này kéo dài suốt một đêm, Diệp Uyển không cần chiếu gương cũng biết khí sắc của mình không được tốt.

Giữa trưa phải đi thử vai, tinh thần lúc này nhất định phải tốt nhất có thể , cho nên Diệp Uyển quyết định ngủ nướng.

Cuối cùng Diệp Uyển bị điện thoại của Lý Lỗi đánh thức.

Trong điện thoại truyền đến giọng của Lý Lỗi “Tiểu Uyển, anh hôm nay không cùng em cùng đi thử vai được, nhưng anh đã an bài tài xế đi đón em. Chắc xe cũng sắp đến rồi, em chuẩn bị một chút rồi nhanh đi đến nơi thử vai. Lần này có một mình em đi nên cố gắng lên, không cần áp lực, cố gắng phát huy tốt, đừng vì là đạo diễn Quách mà khiến mình thêm căng thẳng. Xe anh đặt là xe Bentley màu đen, chúng ta thua người nhưng không thể thua trận, bộ mặt nhất định phải có……”

“Đã rõ.” Diệp Uyển không đợi Lý Lỗi nói xong, liền cắt đứt điện thoại.

Lý Lỗi càng ngày càng lải nhải nhiều, Diệp Uyển thầm nghĩ.

Diệp Uyển tùy tiện trang điểm nhẹ liền đi ra ngoài.

Cô hiện tại còn trẻ, không cần trang điểm quá đậm làm che đi nét thanh xuân.

Đến cổng trường, Diệp Uyển tìm được xe Bentley màu đen mà Lý Lỗi tả liền mở cửa xe ngồi xuống.

“Thực xin lỗi làm anh chờ lâu rồi, chúng ta bây giờ đi đến quảng trường XX.” Diệp Uyển nhìn tài xế phía trước nói.

tài xế quay đầu, “Vị đồng học này, cô hình như ngồi nhầm xe rồi?”