Chương 14

* Thành phố Bắc Kinh.

Liên Thanh Dương triệt để trở thành một cái đuôi nhỏ của Đường Duyệt, còn là loại như thế nào cũng bỏ không được kia.

Ngoài khoá học máy tính, Liên Thanh Dương còn theo Đường Duyệt tham gia lớp thiết kế thời trang, dù sao thì cô học cái gì thì cậu ta cũng học cái đó.

Lúc nghỉ giữa khóa, cậu ta cứ vui vẻ a a lôi kéo Đường Duyệt tới chơi game.

Ăn cơm thì càng không cần phải nói, Liên Thanh Dương giả đáng thương, một hai phải lôi kéo Đường Duyệt cùng nhau ăn cơm đối mặt với ánh mắt chân thành và mong đợi của Liên Thanh Dương, Đường Duyệt là nửa câu từ chối đều không nói được.

- “Nha.”

Tần An Du vừa vào cửa liền thấy Liên Thanh Dương và Bạch Thanh đang đánh nhau trong sân, Tần An Du nhướng mày, cô ấy cũng đã quen, cô ấy còn ở bên cạnh bình luận:

- “Liên Thanh Dương, cậu tiến bộ không ít a.”

Liên Thanh Dương tức khắc liền đắc ý lên, ng·ay sau đó liền bị Bạch Thanh đánh.

Liên Thanh Dương không chịu thua, cậu ta làm sao sẽ bại bởi một người phụ nữ chứ.

- “Chị An Du.”

Đường Duyệt ngồi trong phòng làm việc, bên cạnh cô khắp nơi đều là những thứ có liên quan tới làm quần áo, cô cầm quần áo vừa làm xong tới nói:

- “Quần áo của Lưu tiểu thư đã làm xong.”

- “Oa.”

Tần An Du giơ quần áo lên nhìn, cô ấy nói một cách khẳng định:

- “Tiểu Duyệt, Lưu tiểu thư nhất định sẽ thích, đúng rồi, lần này chị tới đây là có một tin tức tốt cùng với một cái tin tức xấu, em muốn nghe cái nào?”

Đường Duyệt cũng không ngẩng đầu lên nói:

- “Tin tức xấu.”

- “Tin tức xấu là: đơn đặt hàng định chế của phòng làm việc đã nhận đến sang năm.”



Tần An Du vẻ mặt u sầu nói.

Đường Duyệt nhướng mày, hỏi:

- “Vây tin tức tốt đâu?”

- “Tin tức tốt là, phòng làm việc của chúng ta nổi danh.”

Tần An Du hào hứng nói:

- “Em còn nhớ rõ cái người minh tinh lần trước không? Cô ấy đã mặc nó khi đi thảm đỏ, nên đã có rất nhiều minh tinh tới phòng làm việc của chúng ta đặt may quần áo.”

Tần An Du nhếch miệng cười. Bây giờ Tinh Diệu đã mở rất nhiều chi nhánh, hai chi nhánh mở sớm nhất ở thành phố Bắc Kinh hiện giờ kiếm không ít tiền, tin tưởng, sau này chắc chắn còn có thể kiếm được càng nhiều.

Mà, phòng làm việc Tinh Diệu hiện giờ cũng nổi danh, Tần An Du cảm thấy mình ở lĩnh vực này làm khá tốt, ngay cả ông nội đều đã khen ngợi cô ấy đến mấy lần.

- “Tiểu Duyệt, chúng ta một tháng chỉ nhận làm mười bộ quần áo có phải là quá ít hay không?”

Tần An Du ngồi xuống bên cạnh, nói:

- “Nếu như, chúng ta một tháng có thể nhận làm hai mươi bộ......”

- “Chị An Du, định chế, một tháng chỉ có mười bộ. Đương nhiên, lần này người đặt hang đã xếp hàng tới năm sau như thế thì có thể nhiều sắp xếp làm thêm năm bộ, nhưng một tháng mười lăm bộ đã nhiều nhất rồi, không thể nhiều hơn nữa.”

Đường Duyệt cắt ngang lời An Du, nói:

- “Vật hiếm thì quý, Tinh Diệu của chúng ta còn thiếu nhà thiết kế thời trang đâu, còn có nhà máy của chú nhỏ của em nữa, chị An Du, chị có thể nghĩ biện pháp đi nơi nào tìm mấy nhà thiết kế tới hay không?”

Cô chỉ có một mình, cô là người chứ không phải thần!

Lượng công việc hiện tại đã đủ khiến cho cô vội vàng xoay quanh, nếu nhiều thêm mấy bộ nữa, tuy nhìn laf chỉ có mấy bộ nhưng tốn hao tâm tư vào trong đó lại là rất nhiều.

Tần An Du vẻ mặt có chút áy náy nói:

- “Tiểu Duyệt, thật xin lỗi a, chị quá mức cao hứng.”

- “Không có việc gì.”



Đường Duyệt cũng không thèm để ý mà nói:

- “Phòng làm việc có thể lại tuyển một người trợ lý.”

- “Vậy được, chị liền đi an bài.”

Tần An Du mím môi cười, lập tức đi tìm người.

Đêm.

Tần An Du đi tới trước mặt Đường Duyệt nói:

- “Tiểu Duyệt, nói cho em một tin tức tốt, Mạnh Duyên Chi bị nhốt lại, có lẽ trong một đoạn thời gian là không thể tới trường học.”

- “Như vậy cũng được sao?”

Đường Duyệt có chút khϊếp sợ hỏi Tần An Du:

- “Chị An Du, hắn ta không cần đi học sao?”

- “Ông nội Mạnh xin nghỉ cho hắn, nếu như không phải Mạnh Duyên Chi phản đối mảnh liệt, chỉ sợ hắn ta đã bị ném vào quân đội từ lâu, làm sao còn có thể tới học trường đại học Kinh Hoa.”

Tần An Du nói:

- “Em và đội trưởng Mạc rất xứng đôi, chị cảm thấy, hai người ngươi đứng chung một chỗ, quả thực chính là duyên trời tác hợp cho, Mạnh Duyên Chi này cũng không biết có phải đầu óc là bị nước vào hay không nữa.”

- “Chị An Du, còn chị?”

Đường Duyệt thuận miệng hỏi:

- “Lần trước ông nội Tần vẫn còn nói tới chuyện của chị đâu, chị không có ý định khi nào kết hôn sao? Nói không chừng, đến lúc đó có khi em còn kết hôn sớm hơn chị nữa đó.”

Đường Duyệt nghiêm túc suy nghĩ, khả năng này thật đúng là rất có thể, năm nay cô mười chín tuổi, mùa hè sang năm chính là 20 tuổi , Mạc Ti Vũ vẫn luôn nói phải kết hôn sớm một chút, khả năng kết hôn vào năm sau vẫn rất cao.

- “Chị không nóng nảy.”

Tần An Du cười, nhưng nụ cười đó lại không đạt ở đáy mắt.